Thì Ra Cậu Ấy Thích Tôi

Chương 21: Thì Ra Cậu Ấy Thích Tôi


trước sau

 

Tôi đã từng cho rằng vì bố tôi làm chủ nhiệm lớp quá bận thế nên chỉ biết qua loa những hành vi của mẹ tôi.

 

Nhưng mà xem ra không phải như vậy.

 

Ông ấy biết tất cả thế nhưng ngầm cho phép những hành động này.

 

“Con ăn đi sau đó ra ngoài xin lỗi mẹ, hôm nay bà ấy còn chưa uống thuốc cao huyết áp đâu.

Có thể bạn thích

 

Phỏng vấn xin việc, ngồi ở vị trí chủ công ty lại là anh - Người bị cô bỏ rơi thời niên thiếu, anh hỏi: "Có phải em lại muốn chơi tôi?"

 

 

Cô 'nhận vơ' anh là người mới để 'lấy le' trước mặt bạn trai cũ, không ngờ anh là CEO quyền thế nhất Khôn Thần

 

 

Sống lại sau khi bị chính hài tử mình nuôi nấng hạ độc, nàng quyết tâm báo thù, trả lại những món nợ máu mà con cái mình từng gieo cho mình!

 

 

Câu chuyện làm giàu ở thời cổ đại của cô gái hiện đại xuyên vào thân xác 1 tiểu cô nương nhà ngư dân nghèo khó!

 

 

Bố tôi ý vị thâm trường nhìn tôi một cái sau đó xoay người đi ra ngoài.

 

“Bố.

 

Đột nhiên tôi gọi ông lại.

 

“…” Ông dừng lại nhìn tôi.

 

“Trong lòng người giáo viên như hai người có phải việc học hành vĩnh viễn xếp thứ nhất không?”

“…” Bố tôi đẩy đẩy kính: “Đương nhiên rồi.

 

“Học tập chính là nhiệm vụ của học sinh.

 

Ông còn cảm thấy tôi rất kì lạ.

 

Còn tôi chỉ cảm thấy bi thương.

 

“Con biết rồi.

 

 

Thứ trưởng nữ Ôn gia ác độc trèo được lên giường của Thái Tử, nhưng mà không ngờ được hắn càng ngủ càng hăng

 

 

Noãn Tâm rơi vào vòng xoáy yêu, hận, dây dưa không dứt giữa thiên đàng và địa cùng Hoắc Thiên Kình

 

 

Minh Hoa Thường mơ thấy mình là thiên kim giả, liền nỗ lực lấy lòng huynh trưởng trên danh nghĩa của mình

 

 

Lâm Khê xuyên về 30 năm trước trong 1 tiểu viện ọp ẹp, bỗng dưng có thêm 1 người chồng, thân mặc quân trang, ánh mắt nhìn cô chứa sự ghét bỏ...

 

” Tôi thỏa hiệp.

 

 

“Ừ, bố biết con hiểu chuyện mà.

 

Cháo này là mẹ con dậy từ sớm nấu đấy, bánh canh này được mua ở chỗ cũ đấy, đều là những thứ con thích ăn, mau ăn đi cho nóng.

 

Rõ ràng bố tôi rất hài lòng, sau khi dặn dò xong liền ra ngoài.

 

Tôi ngồi trước bàn nhìn bữa ăn sáng tràn đầy yêu thương mà họ chuẩn bị.

 

Vừa ăn vừa khóc.

 

Sau khi ăn xong tôi vào nhà vệ sinh rửa mặt.

 

Sau đó ra ngoài xin lỗi mẹ.

 

Bà rất hài lòng, bố tôi cũng rất vừa ý.

 

Không hỏi tôi có vui hay không.

 

Tôi báo cáo hết kế hoạch thi nghiên cứu sinh của mình với bọn họ xong sau đó quay người chuẩn bị đến trường.

 

Lúc đi ra khỏi thang máy tôi nhắn tin hỏi Văn Tu.

 

“Tôi muốn đi Tô Châu, nên mua vé lúc mấy giờ vậy?”

Hình như cậu ấy không hề kinh ngạc.

 

“Ừ, tôi mua vé cho cậu rồi, vẫn còn một tiếng nữa, cậu bắt xe ra sân bay đi.

 

Nói xong cậu gửi cho tôi lịch trình chuyến bay và một tờ bản đồ khách sạn.

 

Tôi hơi kinh ngạc, hình như cậu đã chuẩn bị từ lâu rồi vậy.

 

Cậu lấy đâu ra thời gian vậy?

 

Trên đường tới sân bay tôi nghĩ lát nữa làm sao nói với Hạ Hạ, làm sao giải thích với cậu ấy đây.

 

 

Trong lòng có chút thấp thỏm.

 

Vào lúc này tôi nhận được tin nhắn của Hạ Hạ.

 

“Viên Viên, cậu muốn đi Tô Châu chơi không? Hai ngày nữa là sinh nhật của mình, bên Văn Tu có thẻ miễn phí ở khách sạn thế nên tớ còn có cả Châu Duy định đi chơi ở xung quanh mấy ngày, chúng ta đi cùng nhau được không?”

“Cậu đi cùng với tớ được không, nếu không thì 2 nam, 1 nữ sẽ rất gượng gạo.

 

Tôi chần chừ mấy giây sau đó trả lời một chữ: “Được.

 

“Sao đồng ý nhanh vậy?”

“Sao thế, bị mẹ cậu nhốt tới điên rồi à?”

Bây giờ tôi nhìn thấy tin nhắn này của Hạ Hạ mới cảm thấy hình như mình đồng ý hơi nhanh.

 

Truyện tranh đang HOT

 

Phế vật? Rác rưởi? Chỉ cần đi theo bản tọa, tất cả sẽ trở thành anh hùng thế gian!

 

 

Hắn xuyên qua và bước vào thế giới 10.000 năm sau, nhân loại diệt vong, võ học lên đến đỉnh cao, mà hắn là tia lửa duy nhất!

 

 

Một đại ma hoàng đầy thủ đoạn tàn độc, sẽ làm thế nào để khiến cho một gia tộc nhỏ bé trở mình thành một gia tộc đứng trên tất cả?

 

 

Thể chất bình thường? Thần thông khó luyện? Đốn ngộ liền xong việc!

 

“Cậu nói xem…” Tôi trả lời cô ấy, trong lòng có chút chột dạ.

 

“Ừ, dù sao cậu tới thì tốt quá rồi, không cần phải mang theo gì đâu, bọn tớ ở Tô Châu đợi cậu nhé.

 

“Được.

 

Ngồi ở trong khoang máy bay tôi vẫn cảm thấy nghi ngờ bản thân.

 

Sao lại có thể trùng hợp tới vậy, đúng lúc Hạ Hạ bảo tôi qua đó?

Chuyện này có liên quan gì tới Văn Tu không, tôi đoán là có.

 

Tôi không biết rốt cuộc cậu ấy có mục đích gì với tôi.

 

Trên máy bay tôi nghĩ 3 tiếng đồng hồ cũng không nghĩ ra.

 

Thành tích của tôi khá bình thường, trông cũng… đối với kiểu người đã thấy qua cảnh đời như cậu ấy mà nói thì tôi cũng chỉ bình thường không có gì đặc biệt cả, hồi cấp 3 chúng tôi cũng không nói chuyện với nhau mấy, hơn nữa cậu ấy học Thanh Hoa còn tôi học Tây Hoa, cách nhau mười vạn tám nghìn dặm.

 

Từ góc độ nào nhìn vào cũng không có khả năng cậu ấy thích tôi được.

 

Nghĩ tới nghĩ lui tôi tổng kết một câu, ban đầu là vì tôi là bạn của Châu Duy, sau là vì tôi có quan hệ với Hạ Hạ, sau nữa có thể là vì thấy đồng cảm với tôi.

 

Nghĩ như vậy tôi liền thấy thông suốt.

 

 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!