Nghỉ hè năm thứ 3 đại học tôi đăng kí môn toán và chính trị.
Lịch học sắp xếp rất dày đặc.
Tháng 9 khai giảng, Hạ Hạ nói với tôi rằng cô ấy muốn ra nước ngoài du học.
Khi nghe thấy tin này tôi có chút buồn.
Nếu cô ấy ra nước ngoài thì tôi lại càng khó gặp được cô ấy hơn.
Sau này tình cảm nhạt dần theo thời gian liệu cô ấy có giống như mẹ tôi đã từng nói.
Vì tôi không có chút giá trị lợi dụng nào cả thế nên cô ấy sẽ có bạn mới, không còn ngay lập tức trả lời tin nhắn của tôi, sẽ không còn khóc lóc rồi ôm lấy tôi nói rằng sẽ làm bạn cả đời với tôi nữa.
Nghĩ tới đây tôi thực sự rất buồn.
Nhưng mà nghĩ tới việc cô ấy có thể ra nước ngoài được tiếp xúc với kĩ thuật tân tiến, học được thật nhiều kiến thức ở ngoài thế giới kia tôi lại thấy vui thay cho cô ấy.
Tôi chính là một người mâu thuẫn như vậy đấy.
“Sau này cậu gặp nhiều bạn bè ngoại quốc rồi sẽ không còn yêu tớ như trước nữa đúng không?” Tôi gửi tin nhắn chúc mừng tới cô ấy.
“Hahaha, sao có thể chứ, tớ chỉ thích kiểu rau cải quê giống cậu thôi.
Minh Hoa Thường mơ thấy mình là thiên kim giả, liền nỗ lực lấy lòng huynh trưởng trên danh nghĩa của mình
Lâm Khê xuyên về 30 năm trước trong 1 tiểu viện ọp ẹp, bỗng dưng có thêm 1 người chồng, thân mặc quân trang, ánh mắt nhìn cô chứa sự ghét bỏ...
Thứ trưởng nữ Ôn gia ác độc trèo được lên giường của Thái Tử, nhưng mà không ngờ được hắn càng ngủ càng hăng
Noãn Tâm rơi vào vòng xoáy yêu, hận, dây dưa không dứt giữa thiên đàng và địa cùng Hoắc Thiên Kình
”
“… Cậu mới là rau cải ý, cả nhà cậu đều là rau cải.
”
“Viên Viên, tớ vui quá đi mất, tớ và Văn Tu học cùng một trường đấy, thế là ước mơ của tớ đã thành hiện thực rồi.
”
Tôi đọc tin nhắn đột nhiên xong ở nơi nào đó trong trái tim lại có chút nhói lên.
Khoảnh khắc đó tôi có cảm giác hít thở không thông.
Cũng chỉ là một khoảnh khắc mà thôi, tôi tự nói với bản thân rằng mình nên chúc mừng và vui thay cô ấy.
Chúc mừng cô ấy tình nhân cuối cùng cũng trở thành người nhà.
Tôi gửi một tin nhắn qua: “Xong rồi, xong rồi, sau này ngày nào cũng được xem các cậu show ân ái rồi.
Chúc mừng cậu nhé, chỉ cần là cơm chóa của cậu cho dù tớ ăn tới nỗi đau dạ dày tớ vẫn sẽ ăn.
“Hahaha.
”
Cô ấy lại gửi một tràng hahaha.
Sau khi gửi tin nhắn xong đột nhiên tâm tình tôi có hơi không ổn định cho lắm.
Cậu ấy và Hạ Hạ cùng nhau ra nước ngoài lại cùng học một trường đại học.
Thế nên người cậu thích là Hạ Hạ, mà cho dù có không thích đi chăng nữa thì người cậu chọn vẫn là Hạ Hạ.
Vậy thì nụ hôn đêm đó được xem là gì?
Tôi được coi là gì đây?
Đột nhiên tôi cầm điện thoại lên muốn gửi tin nhắn cho Văn Tu.
Nhưng mà tôi nhắn gì cho cậu ấy đây?
Hỏi cậu ấy ư?
Tôi có tư cách gì cơ chứ?
Tôi cảm thấy bản thân mình thật giống với thứ đồ còn thừa lại, rõ ràng bản thân đã không xứng thế nhưng vẫn còn oán trách.
Tôi nằm trên giường đọc từng tin nhắn một của tôi và Văn Tu, sau đó lại xóa từng cái đi.
Truyện tranh đang HOT
Một đại ma hoàng đầy thủ đoạn tàn độc, sẽ làm thế nào để khiến cho một gia tộc nhỏ bé trở mình thành một gia tộc đứng trên tất cả?
Thể chất bình thường? Thần thông khó luyện? Đốn ngộ liền xong việc!
Phế vật? Rác rưởi? Chỉ cần đi theo bản tọa, tất cả sẽ trở thành anh hùng thế gian!
Hắn xuyên qua và bước vào thế giới 10.000 năm sau, nhân loại diệt vong, võ học lên đến đỉnh cao, mà hắn là tia lửa duy nhất!
Rõ ràng trong đó lộ ra sự mập mờ không rõ.
Rõ ràng có ẩn giấu tình ý như ẩn như hiện.
Nhưng mà cuối cùng cậu vẫn chọn ở bên bạn thân của tôi.
Thế nên, mập mờ cũng vẫn chỉ là mập mờ, chẳng qua chỉ là thứ tiêu khiển vào lúc rảnh rỗi của cậu ấy mà thôi.
Thậm chí vào lúc cậu nhắn tin cho tôi còn gõ nhầm tên tôi thành tên bạn gái cũ nhưng cũng chẳng hề hay biết (*)
(*) tên nu9 và bạn gái cũ của Văn Tu đều là Trần Viên Viên, cách đọc giống nhau nhưng mặt chữ khác nhau.
Nghĩ tới đây tôi lại muốn khóc.
Nhưng mà tôi tự nói với bản thân mình rằng không thể khóc.
Tôi tự nhận rằng mình không xứng với cậu thế nhưng bản thân tôi vẫn còn chút kiêu ngạo.
Trước mắt, tôi phải biến bản thân trở thành một người ưu tú hơn.