Thì Ra Cậu Ấy Thích Tôi

Chương 41: Thì Ra Cậu Ấy Thích Tôi


trước sau

 

Cả giờ nghỉ chưa tôi đã khoác áo lên cho cô ấy rất nhiều lần.

 

Đến cuối cùng tôi cũng không biết bản thân đang làm cái quái gì nữa.

 

Lúc tỉnh dậy cô ấy còn viết ra giấy hỏi tôi: “Nóng quá đi mất, hôm nay lớp không bật điều hòa à lớp trưởng?”

Vừa mới ngủ dậy mặt cô ấy đỏ bừng, tóc tai thì bù xù.

Có thể bạn thích

 

Phỏng vấn xin việc, ngồi ở vị trí chủ công ty lại là anh - Người bị cô bỏ rơi thời niên thiếu, anh hỏi: "Có phải em lại muốn chơi tôi?"

 

 

Cô 'nhận vơ' anh là người mới để 'lấy le' trước mặt bạn trai cũ, không ngờ anh là CEO quyền thế nhất Khôn Thần

 

 

Sống lại sau khi bị chính hài tử mình nuôi nấng hạ độc, nàng quyết tâm báo thù, trả lại những món nợ máu mà con cái mình từng gieo cho mình!

 

 

Câu chuyện làm giàu ở thời cổ đại của cô gái hiện đại xuyên vào thân xác 1 tiểu cô nương nhà ngư dân nghèo khó!

 

 

Tôi nhìn cô ấy, cảm giác như thứ gì đó của mình loạn rồi.

 

“Điều hòa hỏng rồi cậu chịu đựng chút đi.

 

” Tôi viết một câu lên giấy.

 

Đúng vậy, hình như cô ấy không thể nói chuyện thế nên bọn tôi nói chuyện với nhau bằng việc viết ra giấy.

 

Cô ấy không nghi ngờ tôi chút nào cả.

 

Cuối cùng còn xé tờ giấy nháp ra làm thành một cái quạt.

 

“Vậy, cậu cứ chuyên tâm luyện đề đi tôi sẽ làm quạt cho cậu.

 

Cậu xem mồ hôi ướt hết lưng áo rồi đây này.

 

Cô ấy viết xong câu này sau đó cười hì hì quạt cho tôi.

 

“Tôi không nóng.

 

 

Thứ trưởng nữ Ôn gia ác độc trèo được lên giường của Thái Tử, nhưng mà không ngờ được hắn càng ngủ càng hăng

 

 

Noãn Tâm rơi vào vòng xoáy yêu, hận, dây dưa không dứt giữa thiên đàng và địa cùng Hoắc Thiên Kình

 

 

Minh Hoa Thường mơ thấy mình là thiên kim giả, liền nỗ lực lấy lòng huynh trưởng trên danh nghĩa của mình

 

 

Lâm Khê xuyên về 30 năm trước trong 1 tiểu viện ọp ẹp, bỗng dưng có thêm 1 người chồng, thân mặc quân trang, ánh mắt nhìn cô chứa sự ghét bỏ...

 

” Nếu bị người khác nhìn thấy thì phải làm sao?

“Cậu yên tâm đi, tất cả mọi vấn đề ở chỗ tôi đều không phải vấn đề, tôi đã đồng ý với thầy chủ nhiệm phải giúp đỡ cậu học tập rồi!” Cô ấy viết một câu lên giấy lại còn vẽ thêm một mặt cười nữa.

 

 

Tôi không nói gì nữa.

 

Thực ra, tôi thấy… hơi lạnh.

 

Buổi tối về nhà tôi mơ thấy một giấc mơ.

 

Tôi mơ thấy cô ấy.

 

Cô ấy mỉm cười nói với tôi: “Tôi tên Trần Viên Viên, tôi thích cậu, cậu có thích tôi không?”

Trong mơ cô ấy mặc một chiếc áo croptop, một chiếc váy cực kì ngắn, tóc dài vén ra sau lưng, khi cười lên hai lúm đồng tiền hiện ra giọng nói vô cùng mềm mại.

 

Tôi bị dọa sợ.

 

Ngày hôm sau trong đầu tôi toàn là hình ảnh giấc mơ đêm qua.

 

Tôi nhìn cô ấy ở ngoài đời thực hình như tất cả đều giống.

 

Haizzz… đáng tiếc lại là một cô bé câm.

 

Tôi nhịn cả một buổi sáng cuối cùng vẫn không kìm được mà viết một câu: “Cậu là người câm à?”

“…” Cô ấy dùng ánh mắt kì lạ nhìn tôi sau đó viết: “Không phải.

 

Lòng tôi chợt căng thẳng.

 

Người mù luôn nói mình không mù, thế nhưng quả thực là bị mù.

 

Tôi có thể hiểu mà.

 

Cuối cùng tôi cũng hiểu tại sao Châu Duy lại đối xử tốt với cô ấy như vậy rồi.

 

 

 

Ai lại không thương hại một cô gái đáng yêu mà lại nằm trong nhóm những người yếu đuối chứ?

Mấy ngày sau đó tôi điều chỉnh lại tâm thái của mình không thể làm tổn thương lòng tự tôn của cô ấy được.

 

Chúng tôi vô cùng ăn ý không nói chuyện mà chỉ trao đổi qua giấy.

 

Trông cô ấy rất vui.

 

Nhìn thấy cô ấy vui vẻ tâm trạng tôi cũng tốt lên rất nhiều.

 

Tôi thường hay mơ thấy cô ấy, trong mơ cô ấy đều nói với tôi rất nhiều.

 

Nhưng mà tôi biết giấc mơ thường trái ngược với hiện thực.

 

Chúng tôi có thế này cho tới hôm kì thi đại học kết thúc.

 

Truyện tranh đang HOT

 

Phế vật? Rác rưởi? Chỉ cần đi theo bản tọa, tất cả sẽ trở thành anh hùng thế gian!

 

 

Hắn xuyên qua và bước vào thế giới 10.000 năm sau, nhân loại diệt vong, võ học lên đến đỉnh cao, mà hắn là tia lửa duy nhất!

 

 

Một đại ma hoàng đầy thủ đoạn tàn độc, sẽ làm thế nào để khiến cho một gia tộc nhỏ bé trở mình thành một gia tộc đứng trên tất cả?

 

 

Thể chất bình thường? Thần thông khó luyện? Đốn ngộ liền xong việc!

 

Tôi vừa mới đi ra khỏi địa điểm thi thì có người ở đằng sau gọi tên tôi.

 

“Lớp trưởng ơi, cậu thi thế nào? Chắc chắn đỗ Thanh Hoa rồi chứ?”

Tôi kinh hoàng!

Cô… cô ấy… biết nói chuyện ư?

Tim tôi đập rất nhanh dường như bị dọa sợ rồi.

 

“Cũng… cũng được.

 

“Tối nay liên hoan cậu phải đi đấy! cuối cùng cũng thi xong rồi!”

Cô ấy nói gì tôi hoàn toàn nghe không vào.

 

Tôi chỉ nhớ được giọng nói cô ấy rất mềm mại, rất ngọt, giống y hệt trong giấc mơ của tôi.

 

Sau khi thi xong tôi qua chỗ bố mẹ chứ không ở lại Thành Đô.

 

Nghĩ lại buổi tối hôm liên hoan đó cô ấy uống say, tôi hỏi cô ấy thi thế nào cô ấy hùng hồn nói: “Hơi phiền chút, có lẽ Thanh Hoa Bắc Đại phải chiến nhau vì tôi rồi.

 

Tôi kinh ngạc.

 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!