Thiên Đế Kiếm

Chương 103: Chương 104


trước sau

Diêu Linh nhìn lại Huyết Tà, cô thấycó một luồng chân khí đen ngòm đang lập lờ dưới chân hắn, cô hỏi :

-Đó là thứ gì vậy ?

Hổ nhân Thụ Cáp chẳng nói chẳngrằng, xông thẳng vào Huyết Tà, đôi Song Phủ trên tay anh ta xoay một vòng,những luồng sét phát ra mãnh liệt từ đôi song phủ đó .

-Địa Niên Kim Thuật ! Cuồng Lôi Phủ!

Hai lưỡi rìu nặng trĩu luồng sét bổxuống . Hổ nhân Thụ Cáp lúc này trông chẳng khác gì Thiên Lôi giáng trần, sétbộc phát mạnh mẽ, nén lại cả không gian xung quanh .

Huyết Tà bắt niệm, luồng chân khíđen từ dưới chân hắn bốc lên thành một bức tường . Lưỡi rìu và bức tường đóchạm nhau, mặt đất xung quanh bị bắn hết lên không trung, những cây rong ở đáyXuyên Tâm Hồ cháy xém đen ngòm, mặt đất bùn ướt đẫm bị vắt kiệt nước rồi tan chảythành một thứ đặc sệt đủ thấy uy lực khủng khiếp của Cuồng Lôi Phủ đến mức nào.

Nhưng Diêu Linh không thể tin làtrước sức mạnh đó của Cuồng Lôi Phủ mà Huyết Tà vẫn đứng yên tại chỗ, như chẳngcó chuyện gì xảy ra với hắn cả . Lớp chân khí màu đen trông mỏng vậy mà trởthành một khối rắn chắc đến kinh người .

Tuy vậy, sức mạnh không hẳn là vôtác dụng, bức tường chân khí ấy của Huyết Tà bắt đầu vỡ ra thành từng mảng đensì, rớt xuống mặt đất, kỳ lạ thay là những mảng ấy vừa rơi xuống đất là bốc mộtlàn hơn đen, chẳng mấy chốc mà nó bay hơi đi hết .

Diêu Linh cũng không vội nghĩ đếnmấy thứ ấy làm chi, điều quan trọng là phải giết được cái tên Huyết Tà này đã .Diêu Linh lôi một cuộn vải từ trong túi ra, cô dải rộng tấm vải, và niệm thuật:

-Triệu Hồi Thuật !

Vài cái bóng màu trắng bay ra từtrong tấm vải , hiện nguyên hình là những con chim quái lạ, chúng có hai đôicánh, mỏ quặp lại như của chim ưng, chân đầy vuốt sắc nhọn, trong khi thânngười nó lại ưỡn dài và thẳng đuột như lưng con báo .

Huyết Tà nhìn lên, hắn ngẫm nghĩ .

“ Tuyệt Địa Linh Hồ à ? “ .

Một loài vật kỳ lạ ở Vạn Hóa Thành,chim không ra chim, thú không ra thú, nhưng cái thứ tạp chủng ấy lại có sứcmạnh ghê gớm . Tốc độ nhanh, sức bền tốt, là nỗi kinh hoàng của những kẻ nàomuốn dùng Phi Hành mà đột nhập vào Vạn Hóa Thành . Đội vệ binh Vạn Hóa Thànhnuôi đàn Tuyệt Địa Linh Hồ là để cảnh giới những kẻ nào muốn xâm nhập trênkhông trung .

Hai con Tuyệt Địa Linh Hồ bên trái,hai con bên phải , lao thẳng vào Huyết Tà .

Người của Huyết Tà như tan chảythành một thứ đen ngòm, rồi nó chui xuống đám chân khí đen dưới mặt đất, bốncon Tuyệt Địa Linh Hồ chỉ lao vào hư không .

-Cái gì thế này ? – Diêu Linh khônggiấu nổi sự ngạc nhiên – Có thuật độn thổ sao ?

Thụ Cáp nói :

-Trên đời này không có thuật độnthổ, nhưng Huyết Tà có thể làm được, đó là khả năng của dòng họ Huyết Tà .

Cái đám chân khí đen ngòm bay thànhmột dòng trong không trung, tránh xa chỗ vừa nãy, đám chân khí hạ xuống mặt đấtvà hiện hình ra Huyết Tà .

-Tại sao thế này ? – Diêu Linh hỏi –Hắn là thần sao ? Sao hắn có thể biến cơ thể mình thành một thứ như vậy ?

Thụ Cáp nói :

-Cô nhìn dưới chân hắn đi .

Diêu Linh nhìn xuống dưới chân HuyếtTà, cô thấy một luồng chân khí đen đang bao quanh lấy chân hắn, dường như lúcnào luồng chân khí ấy cũng ở bên cạnh Huyết Tà .

-Dòng họ Huyết Tà đã biến chuyệnkhông thể thành có thể . – Hổ nhân Thụ Cáp nói – Chân khí đem kết hợp với máutrong cơ thể, tạo thành một thứ vật chất . Thứ vật chất ấy có thể biến đổithành bất cứ vật gì tùy thích .

-Bất cứ vật gì là sao ?

-Chân khí ấy có thể biến thành nhữngdạng vật chất định hình, nhưng những dạng vật chất ấy chỉ tồn tại được trongmột thời gian ngắn . Các thuật của dòng họ này không có “Địa “ cũng chẳng có “Thiên “ hay “ Nhân “ , họ dùng những thuật của riêng họ, và nguồn gốc phát sinhcác loại thuật chính là từ dòng chân khí đen dưới chân kia . Đó chính là nănglực của dòng họ Huyết Tà .

Diêu Linh còn chưa kịp phân tíchtình hình thì Huyết Tà đã niệm thuật, hắn hướng thẳng về phía cô và Thụ Cáp :

-Kim Thuật . Mãng Xà Thuật .

Dòng chân khí đen toả ra nhiều hướngthành những con rắn đang ngoác mồm, chúng lao thẳng về phía Diêu Linh và Thụ Cáp.

-Địa Niên Kim Thuật ! Liên Xạ !

Diêu Linh còn chưa kịp xử lý tìnhhuống này thì từ sau lưng cô, hàng loạt mũi tên đã bay ra, những mũi tên đâmthẳng vào đầu những con rắn, chúng bị rã ra rồi rơi thành từng mảng đen đặcxuống dưới đất, bốc hơi nhanh chóng .

Huyết Tà ngạc nhiên :

-Ai thế này ?

Diêu Linh quay lại về đằng sau .

Hoa Anh .

-Hoa Anh ! – Diêu Linh mừng rỡ .

Hoa Anh mỉm cười :

-Cậu nói đúng, chưa đánh thử thì saobiết được địch mạnh hay yếu ?

Huyết Tà thở dài sõng sượt :

-Tôi đã nói rồi, đừng nên dính vàoba cái vụ này , cầu xin các người đi chỗ khác nhờ ! Để lại Hắc Đế Ấn cho chúngtôi, thế là êm chuyện chứ gì ?

Hoa Anh đáp :

-Xin lỗi, nhưng chúng tôi khôngthích công sức mình bỏ ra lại phí hoài thế được !

Huyết Tà gật gù :

-Coi như cô gặp xui xẻo .

Hai bức tường nước vẫn cao ngúttrời, từng dòng nước hết đổ ào xuống rồi lại cuộn lên không trung .

Trên một bức tường nước, những tiếngnổ do hai thanh đao chạm nhau vẫn vang lên đều đều . Vọng Quái và Chấn Phương,mỗi người đều đứng trên mặt nước và đang giao chiến với nhau .

Vọng Quái bây giờ cũng đang tầm ngầmđánh giá đối thủ . Hắn nghĩ rằng, trên đại lục này chỉ có hắn mới là kẻ dùngđược đao . Nhưng càng lúc, suy nghĩ ấy càng bị đánh thấp xuống . Thanh Ngũ ẢoĐao của Chấn Phương trông có vẻ yếu hơn , thế mà lại đang chiếm lợi thế trướchắn .

Chấn Phương cũng khó tin được là cáitên Vọng Quái này lại có thể dùng được thanh đao hay đến vậy . Thanh Bá Đaonặng và to , nhưng Vọng Quái cầm nó như cầm một thanh gỗ . Các đường đao củaChấn Phương rất hiểm hóc, nhưng vẫn không tài nào đụng được tới cái lông châncủa Vọng Quái .

Chấn Phương niệm thuật , thanh NgũẢo Đao bừng sáng :

-Địa Niên Kim Thuật ! Hổ Kích ! ThốnLực ! Lăng Phong ! Lưu Thuỷ ! Truy Hồn Quyết !

Vọng Quái không thể tin nổi, ngần ấythuật chỉ luyện trong một lần khởi phát chân khí ! Không ! Hắn không tin, khôngai có thể luyện được như thế cả !

Ngũ Ảo Đao vận thuật Hổ Kích, chânkhí sáng rực bổ xuống người Vọng Quái . Thanh Bá Đao cản lại được cú đánh đó .

Nhưng Chấn Phương nắm lại ngay thanhđao, dùng hết sức chém sang một bên, chân khí lại bốc lên một lần nữa thành đỏrực, toả ra bao lấy hết người Vọng Quái, thanh Bá Đao của Vọng Quái văng sangmột bên . Thốn Lực đã phát huy tác dụng, Vọng Quái cảm thấy cơ thể mình như bịcăng phồng lên, mạch máu dãn ra .

Tiếp tục vòng xoay của đao, ChấnPhương nhảy lên, chân khí lại chuyển sang màu xanh trắng . Thuật Lăng Phong lạibổ xuống, Vọng Quái cắn răng đau đớn đỡ lại .

Thanh Bá Đao cản lại Ngũ Ảo Đao,tiếng nổ đinh tai nhức óc, nước xung quanh bắn lên, không khí nén lại và dồndập vào tai Vọng Quái . Hắn cảm thấy đầu đau như búa bổ . Dựa vào chân khí cótốc độ lưu chuyển nhanh, các Kiếm Khách đã sáng tạo ra thuật Lăng Phong , chânkhí càng nhanh, càng gây ra sự rối loạn không khí, âm thanh và khiến đối thủ bịnhức óc , choáng váng .

Chấn Phương xoay người trên khôngtrung, Ngũ Ảo Đao xoay theo, anh đạp nhẹ chân vào mặt nước, rồi tung người lêncùng thanh đao . Luồng sét mạnh từ thuật Lưu Thuỷ phát ra mãnh liệt . Vọng Quáidù đau đến vỡ đầu, nhưng vẫn phải đỡ lại cú đánh ấy . Tuy thế, lưỡi Ngũ Ảo Đaođã chém sướt qua tay hắn, luồng sét theo vết thương chạy qua mạch máu, làm cơthể Vọng Quái run bắn, toàn thân tê dại . Mặc dù không phải là những người giỏiLôi Thuật , nhưng các Kiếm Khách vẫn có thể dùng Lưu Thuỷ để gây ra sự tê liệtcho đối phương . Luồng sét trong cơ thể vốn sẵn có, chân khí được phát động sẽsản sinh ra luồng sét , tăng cường độ của nó lên hàng chục , hàng trăm, thậmchí là hàng ngàn lần nếu là với các chiến binh Vũ Linh . Người Nhân Tộc khôngcó thể chất phù hợp để dùng Lôi Thuật, nhưng các Kiếm Khách vẫn dùng nó trongthuật Lưu Thuỷ, và nó đã tỏ ra rất hữu dụng .

Vọng Quái bị tổn thương toàn cơ thể,phen này số hắn đã hết .

“ Gặp phải cao thủ rồi ! “ . - VọngQuái nghĩ thầm trong cơn hấp hối .

Chấn Phương đang ở trên không trung.

Chấn Phương lấy chân khí phát rachân, lấy nó làm lực đẩy, giương thanh đao về phía trước rồi xoay tròn người .

Truy Hồn Quyết .

Cả người Chấn Phương phủ đặc một lớpchân khí trắng xóa, đâm thẳng vào người Vọng Quái .

-Không ! – Vọng Quái hét .

Tiếng nổ lớn . Chấn Phương bay xuyênqua người Vọng Quái, một lớp chân khí bao trùm lấy người Vọng Quái rồi phát nổ.

Chấn Phương theo đà lao ùm xuốngnước . Anh lấy lại thăng bằng rồi bắt đầu bơi lên .

-Hình như là vẫn không ổn . – ChấnPhương nói .

Đúng là như thế .

Vọng Quái vẫn còn sống nhăn .

Trong khoảnh khắc cuối cùng, VọngQuái đã kịp thời vung thanh Bá Đao xuống, lưỡi đao to đã kịp thời che chắn chohắn khỏi Truy Hồn Quyết .

Chấn Phơng nhảy lên, rồi anh đứngtrên mặt nước .

-Không ngờ…. - Vọng Quái nói – …vớinhững thuật đơn giản đó mà ngươi đã làm ta phải khó khăn .

-Quá khen rồi .

-Giờ thì đến lượt ta .

Vọng Quái niệm thuật, hắn nhúng toànbộ cánh tay phải của mình xuống dưới mặt nước :

-Thiên Niên Thuỷ Thuật . Thủy SaVương !

Mặt nước rung động mạnh .

Chấn Phương còn chưa kịp hiểu điềuđó báo hiệu cái gì thì bên trái anh đã có một con cá mập bằng nước lao ra tápvào người . Chấn Phương chỉ kịp đưa thanh Ngũ Ảo Đao ra đỡ . Con cá mập nướcnày không có hàm răng sắc nhọn, nhưng sức ép của nước làm Chấn Phương bị đẩysang một bên, loạng choạng suýt ngã . Vai đau không thể tả .

“ Dùng sức ép của nước để tấn công ư? “ .

Nước mềm nhũn, nhưng lực ép của nócó thể cắt đôi cả một bức tường đá . Con cá mập nước mang trong mình một sức éprất lớn và nó lao thẳng vào Chấn Phương .

Nhưng không chỉ có thế .

Một con cá mập khác lao ra . Rútkinh nghiệm, Chấn Phương không đỡ, mà anh né sang một bên . Con cá mập này đớphụt, lập tức đằng sau lại nhảy lên một con cá mập khác . Chấn Phương phải nhảylên phía trước để tránh đòn .

Cứ thế, hàng chục con cá mập thayphiên nhau nhảy ra từ trong mặt nước đòi táp Chấn Phương . Chấn Phương khôngcòn cách nào khác là phải chạy .

Chấn Phương nhìn lại, thì đã khôngthấy Vọng Quái đâu .

Thanh Bá Đao với luồng nước khổng lồtừ trên bổ xuống .

Những gì mà Chấn Phương cảm nhậnđược là mình bị bắn xuống dưới tận đáy của bức tường nước .

Thiên Ma đang sử dụng những con MaVũ để gây khó dễ cho Xích Vân . Tuy vậy, chỉ cần tay không, Xích Vân vẫn có thểhạ hết bọn chúng .

Một con Ma Vũ lao vào, Xích Vân niệmthuật :

-Nhân Niên Hoả Thuật ! Quỷ Thi Tận !

Xích Vân đấm mạnh xuống đất, luồnglửa bộc phát mạnh mẽ từ cánh tay của y, xới tung mặt đất, đốt cháy cả một hàngMa Vũ .

Thiên Ma ngước nhìn . Hắc Đế Ấn vẫnđang đỏ rực, nó chưa hấp thu hết Tà Khí cần thiết .

Nhưng cần phải giải quyết nhanhchóng vụ này .

Hay tay Thiên Ma cầm song kiếm, hắnlao về phía Xích Vân :

-Xích Vân yêu dấu ơi ! Ta đến đây !

Xích Vân thấy đã đến lúc phải dùngvũ khí . Y lôi từ sau lưng ra một cuộn vải ướt nhèm nước . Xích Vân tãi tấm vảiđó ra .

Một vật bay vút ra từ trong tấm vảiđó, thanh Oan Nghiệt Kiếm xuất hiện, vừa vào tay Xích Vân, nó đã bốc lửa .

Xích Vân cắm thanh Oan Nghiệt Kiếmxuống đất, niệm thuật :

-Địa Niên Hoả Thuật ! Hoả Trấn Địa !

Một luồng lửa phá tung mặt đất, nổliên hoàn về phía Thiên Ma . Thiên Ma buộc phải thối lui về phía sau .

-Ngươi muốn biến ta thành lợn quayhả Xích Vân ? – Thiên Ma cười sằng sặc .

Luồng lửa cuối cùng vừa bốc hết, thìThiên Ma đã thấy Xích Vân đang lao tới . Đôi cánh lửa Hoả Liệt làm Xích Vân baylà là trên mặt đất, thanh Oan Nghiệt Kiếm xẻ dọc mặt đất thành một đường lửadài ngoằng .

Thiên Ma dùng Song Kiếm đỡ lại,nhưng hắn bị Xích Vân đẩy đi cả một đoạn dài .

-Ngươi mạnh thật đó Xích Vân ! –Thiên Ma cười – Ta yêu ngươi cũng vì sức mạnh đó !

-Im mồm đi ! – Xích Vân hét .

Xích Vân xoay lưỡi kiếm, y chuyểnthế, đôi cánh Hoả Liệt dang rộng rồi vỗ một cái, cả người Xích Vân bay lên,thanh Oan Nghiệt Kiếm toé ra thành ngọn lửa vàng choé, kéo theo cả Thiên Ma lênkhông trung . Cả thân người nóng rực và như muốn điên loạn, Thiên Ma không thểchịu nổi .

Thiên Ma rớt xuống đất, tuy nhiên,hắn vẫn cười cợt :

-Chơi cái đòn này đau quá !

Xích Vân cũng vừa hạ xuống mặt đất .Y thở hồng hộc, sức mạnh của Hỏa Liệt thật đáng sợ, nó tác dụng ngược lại cả ynữa, đôi cánh lửa này như một con dao hai lưỡi vậy .

Hắc Đế Ấn đã chuyển sang một thứ màunâu .

Thiên Ma và Xích Vân ngước nhìn nhau.

Hắc Đế Ấn đã hấp thụ xong Tà Khí .

Cả Xích Vân và Thiên Ma bổ tới, tayvươn ra nhằm đoạt Hắc Đế Ấn .



Giờ Dậu . Bên ngoài Kính Hồ Cư .

Lã Vân chạy bán sống bán chết , đònLong Quyền Phong của Hắc Băng đang xẻ tan mọi thứ trên mặt đất . Cũng may là ởđây, có rất nhiều cây cối để cho Lã Vân núp và né , không thì từ nãy y đã tanxác rồi .

“ Tên Lã Vân này chỉ biết chạy thôisao ? Vậy có gì mà Thiên Ma lại bảo mình để ý hắn đến thế ? “ .

Hắc Băng đưa mắt nhìn, cô thấy mộtvạt áo đang khẽ đung đưa sau một gốc cây .

Hắc Băng muốn kết thúc nhanh trậnđấu . Cô luyện thuật .

Lã Vân từ đằng sau gốc cây có thểnghe thấy tiếng rít rợn người của Lôi Thuật . Y biết mình đã bị lộ .

-Nhân Niên Lôi Thuật ! Lôi Liên !

Lã Vân vừa kịp thoát khỏi cái câythì cái cây đó đã bị nổ tan tành vì Lôi Thuật .

Nhưng tất nhiên là chạy mãi cũngkhông được ích gì, Lã Vân lấy hai đạo bùa có chữ “ Hoả “ .

-Liệt Hỏa Phù !

Hắc Băng đã nhìn thấy Hỏa Phù bayđến, cô niệm thuật, đưa tay ra phía trước, Hỏa Phù như gặp phải một bức tườngvô hình nên nổ nát vụn trước mặt Hắc Băng .

“ Cô ta là Vũ Linh nên có thể tạo rađược những bức tường chân khí cản lại chân khí . Những thuật cơ bản của mìnhkém hiệu quả rồi ! “ . – Lã Vân nghĩ .

Hắc Băng nói lớn :

-Lã Vân ! Anh thực ra cũng chỉ làmột con rùa rụt cổ ! Tôi không hiểu người ta bảo anh thông minh thế nào ? Chứmột Pháp Sư như anh thật là một nỗi nhục ! Chỉ biết dăm ba loại thuật cỏn conmà đòi đấu với tôi sao ?

Lã Vân nghe những lời đó mà tronglòng y cảm thấy nhức nhối .

Nếu như y thoát ra khỏi Hàn Thuỷ .

Thì y đã trở thành một Pháp Sư hạngnhất rồi .

Đôi mắt của Lã Vân long lên, y vụtchạy trong đám cây cối rậm rạp .

Hắc Băng đã cảm nhận được bước chạycủa Lã Vân, tiếng bước chân gấp gáp vì những cành cây gãy đang nổ lách tách .Cô lấy cuộn vải và giở nó ra , một chiếc Pháp Bảo xuất hiện trước mặt Hắc Băng. Đó là một chiếc vòng màu trắng .

Hắc Băng giương chiếc vòng về phíatrước trong tư thế bắn cung .

-Vũ Tiễn !

Một luồng chân khí phóng đi như saobăng, đâm thẳng vào một gốc cây . Cái cây nổ tung, luồng chân khí ấy còn gây ranhững vụ nổ liên tục về phía sau thêm một đoạn dài nữa .

Tiếng cành cây gãy lại vang lên, lầnnày là bên trái . Vũ Tiễn lại được bắn ra , cả một rừng cây bị xáo động .

Không còn tiếng động gì nữa .

Lã Vân chết rồi sao ?

Không phải .

Một , hai , ba tới mười cái Liệt HoảPhù phóng tới . Hắc Băng vận gấp chân khí, tạo thành một bức tường cản đốngLiệt Hoả Phù đó lại . Mặc dù Hắc Băng có thể cản được chân khí, nhưng nhiều nhưthế này thì có lẽ không ổn .

Hắc Băng thấy một cục lửa lớn bắn ratừ sau gốc cây .

Hỏa Thần Phù . Là sự trộn ghép củacác Liệt Hoả Phù, các đạo bùa Liệt Hoả Phù ghép lại, xoắn quện vào nhau tạothành cục lửa Hỏa Thần Phù .

Hắc Băng phải dùng tới Pháp Bảo,chiếc vòng trắng trên tay cô vung lên, một luồng gió từ trên không trung toảxuống, làm Hỏa Thần Phù bị chặn lại, những ngọn lửa bị gió thổi làm tắt dần, cuốicùng chỉ còn lại những đạo bùa còn đang cháy dở rớt xuống mặt đất .

“ Nhưng cứ thế này mãi thì không ổn. “ . Hắc Băng lấy cẩn trọng làm tối ưu, cô rút về phía sau và lẩn vào nhữngthân cây .

Đột nhiên tay của Hắc Băng chạm phảithứ gì đó bỏng rát . Cô rụt tay lại rồi nhìn lên .

Một đạo bùa có chữ Hoả đang cháy dở.

Hắc Băng nhìn quanh, các thân câyđều có đạo bùa chữ “ Hoả “ . Gần một chục đạo bùa thế này, chúng đang cháy dở .

“ Thôi chết rồi ! “ . – Hắc Bănggiật mình .

Lã Vân mỉm cười, y ngồi đằng sau gốccây và niệm thuật :

-Thiên Niên Hoả Thuật ! Hỏa Phá !

Các đạo bùa đang cháy dở trên thâncây phát nổ . Đất đá vỡ tung và lửa bốc lên ngùn ngụt .

Hỏa Phá . Một loại bẫy mà ông giàcòm nhom Lăng Khê đã dạy cho Lã Vân . Bằng cách đốt các đạo bùa Hỏa , rồi nénchân khí lại vào những đạo bùa đó, chỉ cần người sử dụng niệm thuật là nó sẽphát nổ . Còn không, khi đạo bùa cháy hết thì nó sẽ tự phát nổ . Loại thuật nàychủ yếu chỉ để dùng vào mục đích đặt bẫy trên chiến trường , còn khi chiến đấutay đôi thì không hữu dụng, vì không có đủ thời gian để đốt cháy các đạo bùa vàtìm vị trí đặt bẫy .

Lã Vân nheo mắt nhìn vào đám khói,rồi y hơi giật mình khi thấy một đôi cánh trắng muốt bay vọt ra đám khói mù mịt. Hắc Băng đã may mắn thoát chết . Trong lúc hoảng hốt , Hắc Băng đã tạo ra mộttấm khiên chân khí vững chắc, khiến cho Hoả Phá không làm tổn thương tới HắcBăng, tuy vậy, sức công phá của hàng chục đạo bùa cũng làm cho Hắc Băng bị chútít xây sát trên mặt .

Hắc Băng hạ xuống đất, dường như vẫncòn chưa hết bàng hoàng và sự thắc mắc, cô hỏi Lã Vân :

-Tại sao lại thế ? Anh đã đốt đạobùa khi nào ?

Lã Vân vẫn nấp ở đằng sau gốc cây, ycười :

-Lúc cô đang dùng thuật Vũ Tiễn ,tôi đã ở đằng sau cô .

-Không thể nào ! Lúc đó anh đang ởtrước mặt tôi, tiếng bước chân làm gãy cành cây, tôi không thể nghe nhầm được !

-Đôi khi quá tin vào một điều gì đóthì sẽ dẫn đến sai lầm, cô nương ạ ! Hãy nhìn về phía trước đi .

Hắc Băng nhìn về phía trước, và cô đãphát hiện ra lý do .

Những cành cây đang cháy dở .

Lã Vân đã khôn khéo phóng hỏa vàonhững cành cây đó, tiếng nổ lách tách của chúng giống như tiếng gãy của cànhcây, và Hắc Băng đã tưởng nhầm đó là bước chân của Lã Vân . Nhân lúc Hắc Băngcòn đang mải hướng về phía trước thì Lã Vân đã ở đằng sau và đốt đạo bùa, tạobẫy từ lúc nào . Lã Vân chỉ còn cách đặt bẫy, y không dám đến gần Hắc Băng vìnhất định sẽ bị phát hiện, và pháp thuật của y còn kém xa Hắc Băng nên Hắc Băngsẽ dễ dàng hóa giải những cú đánh của y . Và Lã Vân lại vòng ra trước, phóngtận lực các đạo bùa nhằm làm Hắc Băng phải lui về phía sau và rơi vào bẫy của y. Lã Vân phải cảm ơn cái đám cây cối rậm rạp và lắm lá này . Địa hình đang cólợi cho Lã Vân .

Hắc Băng đưa mắt nhìn quanh .

“ Tên Lã Vân này chỉ là một tên PhápSư bình thường, năng lực có hạn, nếu chỉ dựa vào mấy trò đặt bẫy của hắn thìchưa đủ để thắng mình . “ .

Hắc Băng thấy cần phải giải quyếtđịa hình trước, chắc chắn Lã Vân đang nấp ở đâu đó sau những cái cây này .

Hắc Băng mỉm cười .

Là cái kia .

Hắc Băng niệm thuật :

-Địa Niên Phong Thuật . Thiên LongQuyền Phong .

Lã Vân thấy mặt đất dưới chân mìnhrung động mạnh, một luồng chân khí vàng vọt thổi tung vạt áo của y .

Lã Vân vừa kịp nhảy ra thì luồngchân khí vàng ấy đã xoáy nát thân cây khiến nó vỡ vụn thành từng mảnh .

“ Thì ra cô ta hỏi mình là để xácđịnh vị trí mình đang đứng ! “ . – Lã Vân nghĩ thầm .

Hắc Băng cố tình hỏi là để nghe câutrả lời của Lã Vân . Mặc dù Hắc Băng không hẳn là người thính tai như người Thútộc được, nhưng giọng nói của Lã Vân đủ lớn để cô biết được là y đang trốn ởchỗ nào .

“ Cô ta cũng khôn khéo thật ! “ .

Nhưng trước mặt Lã Vân lúc này làHắc Băng đang đứng chờ sẵn .

-Anh trốn khéo thật đấy ! – Hắc Băngnói .

“ Cô ta phát hiện mình từ lúc nàothế này ? “ – Lã Vân hốt hoảng .

Hắc Băng niệm thuật :

-Địa Niên Lôi Thuật ! Cuồng Lôi Trận!




trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!