Thiên Đế Kiếm

Chương 117: Chương 118


trước sau

Thiên Ma đưa kiếm lên cổ Xích Vân,nói với Hoa Anh :

-Cô gái, đưa Hắc Đế Ấn ra đây, hoặclà ta sẽ giết hắn !

-Cái gì ? - Hoa Anh thất kinh .

Hai bên bức tường nước trong XuyênTâm Hồ đang ngày càng rã ra , chẳng mấy chốc hồ sẽ lại ngập nước như ban đầu .

Thiên Đế lúc này, đơn giản chỉ làmột " phách " của Thiên Đế thực sự , hoạt động theo " quy tắc" đã định sẵn trong Hắc Đế Ấn từ thuở xa xưa, nên với việc xảy ra trướcmắt, không hề quan tâm, cái mà vị thần này quan tâm, là Xích Vân với Hoa Anh,hai kẻ đã đụng vào Hắc Đế Ấn . Sở dĩ Thiên Đế từ nãy tới giờ chưa tấn công làbởi hai người này vẫn chưa thực chân chính dám đối diện với ông ta, đối diệnvới thiên kiếp . Còn nếu muốn bỏ chạy ư ? Không có đâu, một là đối diện vớithiên kiếp, thì nếu đủ bản lĩnh sẽ vượt qua . Còn nếu bỏ chạy, thì cũng sẽ bịthiên kiếp truy tìm khắp trời đất này . Điều đó đủ thấy cái sự phức tạp và rắcrối lung tung beng của Quy Tắc trong Hắc Đế Ấn .

Còn Thiên Ma, đích thực là đang dựavào Quy Tắc mà phá hoại Quy Tắc .

Xích Vân , tuy đang trong tình cảnhbị bắt, nhưng cũng không thể nhận xét một câu rằng đầu óc của Thiên Ma vẫnthuộc hàng đỉnh cao , thậm chí còn hơn cả xưa .

Ban đầu, Thiên Ma cũng chưa hề biếtHắc Đế Ấn này được Thiên Đế bảo hộ . Nhưng khi đã biết là Thiên Đế bảo hộ rồi,thì ngay lúc đó, Thiên Ma đã tính là phải thoát ra khỏi kết giới hào quang kiabằng Hỏa Ngục của Xích Vân .

Và khi Hoa Anh lao tới, Thiên Ma đãngầm ám hiệu cho Huyết Tà nhẹ tay chút đỉnh, để cho Hoa Anh cầm lấy Hắc Đế Ấn .Và Thiên Ma cũng đoán rõ là Xích Vân vốn chưa hề có kinh nghiệm trong việc lấyHắc Đế Ấn thì thế nào cũng mó tay vào . Và Thiên Ma đã hoàn thành được ý đồ củamình .

-Cô gái, hãy đưa Hắc Đế Ấn đây ! -Thiên Ma nói .

Xích Vân lúc này rất muốn triệu hồicon Hỏa Thiên Nhẫn, nhưng chân khí đã quá hao tổn để luyện Hỏa Ngục đại thànhnên sức lực đã gần như cạn kiệt .

-Hoa Anh, không được nghe lời hắn !- Xích Vân hét lên - Rời khỏi đây ngay !!!!

Hoa Anh, đích thực là đang tiếnthoái lưỡng nan .

Giữ lại Hắc Đế Ấn, thì nhiệm vụ cũngđã gọi là tạm hoàn thành, nhưng Xích Vân sẽ chết .

Nếu giữ mạng cho Xích Vân, thì ThiênMa sẽ lại có được chiến lợi phẩm, còn nguy hại hơn rất nhiều .

-Đồ đầu to bỉ ổi ! Thả Xích Vân ra !- Diêu Linh hét lên - Đồ tiện nhân, đồ bần tiện !!!! Đồ ... tiện !!!

Huyết Tà biết rất rõ là Diêu Linhđang chửi mình, liền gân cổ điếc tai, Thiên Ma và Vọng Quái thì méo mặt khônghiểu cái quan hệ chết tiệt gì giữa " thằng mù dở " và con " tiểuyêu hồ " kia .

Chấn Phương và Thụ Cáp cũng cảm thấyđiếc tai, liền chạy tới nói nhỏ :

-Lúc này đang rất nguy hiểm mà cônương vẫn còn đùa được sao ?

Diêu Linh giật mình vì cái tính khíương bướng của mình đang khiến Hoa Anh khó xử .

Hoa Anh cúi xuống .

Hắc Đế Ấn chẳng nặng, cũng khôngnhẹ, chỉ là một mảnh màu đen đen, nham nhở như bị vỡ ra từ một thứ gì đó, trêncó hoa văn đứt đoạn phát ánh sáng tà dị .

Vì thứ này, mà đã phải sinh thời ĐạiHỗn Loạn sao ?

Cả trăm triệu vạn người chết, chỉ vìcái gọi là Hắc Đế Ấn này sao ?

-Hoa Anh, cô có muốn Xích Vân chếtkhông hả ? - Thiên Ma bực mình, rõ ràng là hắn đang vội vã . Cũng đúng, hiệntại, Thiên Ma chắc chắn rằng đám thủ hạ hạng bét đang quấy rối trong Kính Hồ Cưđang bị binh lính vây khốn, chẳng mấy chốc mà sẽ lần mò tới đây, vậy không phảilà bất lợi cho hắn sao ?

Hoa Anh nhìn vào Xích Vân .

Tên đó thực đáng ghét .

Nếu hắn chết, mà lại được Hắc Đế Ấn,rõ ràng cân lượng hai bên quá chênh lệch .

Thế thì chọn đi còn chờ đợi gì nữa ?

Nhưng mà ...

... phụ nữ, lúc kiên cường đấy ...

... lúc lại yếu đuối .

Thực sự, thì những người đứng ngoàicuộc như Chấn Phương và Thụ Cáp cũng không biết ra làm sao, Xích Vân hay Hắc ĐếẤn ? Cái nào mới quan trọng đây ?

Huyết Tà lại một lần nữa xuyên sâuvào nội tâm của Hoa Anh .

" Cô gái này, đích thực đúng làvì tình mà dám làm tất cả ! " .

" Xem chừng sau này sẽ rất thúvị đây ! " .

Hoa Anh đưa Hắc Đế Ấn lên, nói :

-Ta sẽ đưa ngươi Hắc Đế Ấn, ngươithả Xích Vân ra !

-Được, ném Hắc Đế Ấn qua đây ! -Thiên Ma nói .

-Thả Xích Vân ra đã ! - Hoa Anhcương quyết, mặc dù tiếng là chịu đầu hàng, song nàng cũng không hề ngây thơ màtuỳ tiện ném Hắc Đế Ấn .

-Được thôi . - Thiên Ma cười .

Ma trảo vươn lên, ném Xích Vân bayđi, Hoa Anh cũng không thể thất hứa mà không ném lại Hắc Đế Ấn . Vả lại, thấthứa với ai, chứ với Bất Kiếp Viện, thì kẻ đó đúng là đang tự đào hố chôn mình,mà Hoa Anh lại chẳng muốn thế chút nào .

Thiên Ma căng một tấm vải, đỡ lấyHắc Đế Ấn rồi cuốn lại, nhét vào trong túi áo, không hề vi phạm " Quy Tắc" . Giờ, hắn đã có năm Hắc Đế Ấn, thật là việc hay ho chưa từng thấy, cứ đànày, thì chỉ cần lo hai cái Hắc Đế Ấn ở Thiên Giới và Ma Giới nữa thôi .

Còn nhớ trước kia, Thiên Ma đã từngnói với Hắc Băng về Thập Nhị Bát Tú, có được Thập Nhị Bát Tú, mới mở được cánhcổng dẫn tới Thiên Giới, từ giờ, công việc là nhiều lắm a !

Thiên Ma sau khi thì thầm nhỏ tocùng Huyết Tà điều gì đó thì cùng với Vọng Quái ngay lập tức biến mất trong mànđêm, bước chân phong mãnh chạy như bay trong rừng . Huyết Tà chẳng hiểu vì lýdo gì mà ở lại .

Chấn Phương chạy tới, hỏi :

-Không tới mức tàn phế chứ hả anhbạn ?

Xích Vân gượng gạo :

-Toi mất một số thứ rồi đó !

Chấn Phương chưa kịp phì cười thìmột luồng thần khí khủng bố trấn áp .

Thiên Đế .

Từ nãy giờ anh chàng này đã quênkhuấy mất sự có mặt của vị thần này .

Thiên kiếp chuẩn bị tới, mạnh mẽ hơncả lần đầu tiên .

Hoa Anh không bao giờ dám tin làmình sẽ phải chiến đấu với thần .

Chấn Phương quay lại nói với Thụ Cáp:

-Anh hãy đưa Diêu Linh ra khỏi chỗnày , gặp nhau ở U Lan Thôn vậy .

Diêu Linh mới nghe đến đó liền đáp :

-Không được ! Tôi muốn ở lại đây !

Xích Vân quay ra đằng sau, mỉm cười:

-Tôi hiểu tấm lòng của cô rồi, đừngquá lo lắng cho tôi .

-Nhưng ...

-Rồi sẽ ổn mà ! - Xích Vân cười .

" Nói dối " - Diêu Linhbiết thừa là Xích Vân chỉ nói vậy cho nàng an tâm . Đối đầu với thần, mà lại làThiên Đế, chúa tể của các vị thần, làm sao mà có cái từ " ổn " ở đây?

Dù sao thì Diêu Linh cũng thừa hiểutình trạng này của mình không có chỗ cho nàng ở đây . Nếu miễn cưỡng, chỉ cóvướng tay vướng chân người khác mà thôi .

Thụ Cáp chuyển thân hóa thành BạchHổ to lớn vô cùng, nếu so với những con hổ bình thường tuyệt đối phải gấp bốnlần . Bạch Hổ Thụ Cáp cõng Diêu Linh rồi thần tốc như cơn gió chạy mất hút .

" Xích Vân, nếu anh mà chết,thì ta biết làm gì đây ? " .

Diêu Linh tự hỏi mình như thế .

Thiên Đế bắt đầu khởi lực chuẩn bịgiáng thiên kiếp .

Xích Vân quay người lại, thấy HuyếtTà đang ở đó, liền hiểu ra vì sao tên này vẫn chưa đi , ngay lập tức nói liếnthoắng :

-Huyết Tà ! Cho ta một ít máu đencủa ngươi !

Huyết Tà mỉm cười .

Thiên Ma bảo hắn ở lại, chính là vìlý do này .

Huyết Tà chuyển thân thành một đámhắc huyết trôi tới Xích Vân, Huyết Tà hiện ra từ đống máu, nói :

-Chắc là muốn dùng không ?

-Chắc !

-Thiên Ma cảnh báo là chớ có quá sức, không thì ta chẳng biết ăn nói với hắn thế nào đâu .

Xích Vân gật đầu chấp nhận .

Hoa Anh và Chấn Phương không hiểuXích Vân nhờ tới máu đen của Huyết Tà là nhằm mục đích gì .

Huyết Tà cười gằn , tay của hắn ngậphắc huyết hóa thành ma trảo, thần tốc đâm ngập vào cổ Xích Vân .

-Xích Vân ! - Hoa Anh và Chấn Phươnghét lên .

Tiên huyết phụt ra như suối chảy,một trảo của Huyết Tà, khẳng định là đã đâm vào tử huyệt của Xích Vân, cho dùXích Vân có mạnh thế nào đi chăng nữa cũng sẽ chết .

Chấn Phương tức điên người, lao tới,Ngũ Hành Đao đại nộ bổ thẳng vào Huyết Tà .

Huyết Tà đứt đôi người thành đám hắclưu, phiêu diêu trong không gian, đám hắc lưu ấy cười lớn :

-HA HA HA HA HA HA HA !!!!

Chấn Phương tức anh ách, hận nỗikhông thể một chiêu giết chết Huyết Tà, liền cúi người xuống lay Xích Vân .Xích Vân lúc này hai mắt mở lớn không chớp, như đã chết .

-Xích Vân !!!! - Hoa Anh gào lên, màkhông để ý thấy Thiên Đế đang chuẩn bị giáng thiên kiếp xuống đầu mình .

Thần khí khủng bố chưa từng có ,Chấn Phương ngước nhìn lên thì thấy tả thủ của Thiên Đế giáng xuống .

-BÙMMMMMMMMMM !

Thanh âm rung chuyển toàn bộ TamGiới, khắp Xuyên Tâm Hồ như bị rung lắc mạnh một cái khiến đất nứt đá lở, phongcuốn mù mịt . Một trận bão lớn thổi tung toàn bộ hai bức tường nước lên tậnthiên phủ, đất sụt xuống đến muôn trượng .

Chấn Phương cảm giác mình vẫn còntồn tại . Anh chàng này hơi ngốc nghếch khi bắt đầu sờ loạn thân thể mình xemcó mất mát bộ phận gì không .

-Xích Vân đâu rồi ? - Chấn Phươngngạc nhiên, nghi ngờ phong bão đã cuốn Xích Vân đi . Nhưng Chấn Phương cũngkhông hiểu vì sao mà mình lại không làm sao .

Hoa Anh lúc này cũng mới thoát ra đámbụi mù , hai mắt thất thần ngơ ngác không hiểu sao mình vẫn chưa chết ?

Đáp án đang ở trước mặt .

Tả thủ của Thiên Đế đang bị một bàntay khác khống chế .

Tay của Xích Vân .

Xích Vân lúc này phong mãnh hơn baogiờ hết, mười phần nội lực như được cộng thêm cả năm phần nữa, khẳng định lúcnày đã từ Viêu Ma Diệm mà đạt tới Sát Quỷ Diệm, đẳng cấp thứ hai của Diệm NgụcChiến Quỷ Cấm Môn Quan . Oan Nghiệt Kiếm trong tay hắn trong chốc lát giải khaithứ phong ấn của Vũ Tộc Ẩn Giả trước kia mà bạo mãnh đại phát . Hỏa Ngục pháttán liên miên khiến Hoa Anh và Chấn Phương đại kinh phải thoái lui mấy bước .

Hắc huyết của Huyết Tà, đích thực làmột liều thuốc đáng sợ .

Thiên Đế ngước nhìn cái kẻ đứng caohơn mình, nói :

-Chống lại thiên mệnh, tức là chốnglại tất cả .

Xích Vân cười nhạt :

-Thế thì ta sẽ chống lại cả thiênmệnh .

Hoa Anh nghe thấy thế, trong lòngkhông khỏi xáo động .

Xem ra , hắn dám dùng cả thứ máu đenkinh khủng ấy của Huyết Tà mà bảo vệ cô , chống lại thiên mệnh .

Ra hắn ...

... cũng không đến nỗi nào .

Hoa Anh thẳng người đứng dậy, nếuXích Vân đã dám chống lại thiên mệnh, thì cớ gì mà cô lại không dám như hắn ?

Chấn Phương vốn không nghĩ là haingười này lại điên khùng như thế .

Đánh nhau với thần ư ?

Điên quá !

Nhưng mà cứ thử xem sao ...

... biết đâu lại hay đấy ?

Và Chấn Phương vác Ngũ Hành Đao lênvai, bước tới .

Ba con người ...

... đem thân mình ra mà chống lại cảthiên mệnh .

...

Đã quá giờ Dậu . Ven rừng Xuyên TâmHồ . Cách ngày cuối tuần một canh giờ .

-Ngươi chắc là Xích Vân ổn chứ ? -Vọng Quái hỏi .

Thiên Ma cười :

-Hắn mạnh lắm, chết làm sao được ?

-Nhưng ngươi phải hiểu hắc huyết củaHuyết Tà không phải thứ để đùa, nếu Xích Vân cố gắng quá mức, thì hậu quả sẽ vôcùng nghiêm trọng .

-Ta biết . - Thiên Ma đáp .

Vốn dĩ, Thiên Ma chưa bao giờ có ýđịnh giết Xích Vân .

Thiên Ma có thể đoán được Hoa Anhkhông phải là người vô tình mà dám giữ lại Hắc Đế Ấn để phí đi mạng sống củaXích Vân . Thiên Ma chỉ là dọa như vậy, còn nếu thực Hoa Anh cương cường khôngnộp Hắc Đế Ấn thật, thì Thiên Ma sẽ phải tìm cách khác, chứ cả vạn lần khôngbao giờ giết Xích Vân .

Xích Vân , tuyệt đối là người quantrọng với hắn .

Soạt ...

Thanh âm nhè nhẹ khiến Thiên Ma dừngbước, Vọng Quái chạy đằng sau cũng dừng lại theo .

Trước mặt Thiên Ma là hai người .

Một già, một trẻ . Già thì thâm trầmbăng lãnh, người thấp, mắt trũng sâu . Trẻ thì phương cường, mạnh mẽ như ác hổxuất động, mãnh long thăng thiên, người cao lớn, cơ bắp cuộn như sóng dồn đạihải , tóc nâu hơi quăn lại .

Thiên Ma nhìn một chút rồi hỏi :

-Ai đó ?

Một giọng trầm trầm vang lên :

-Đã lâu không gặp, Thiên Ma - Tổngquản Mật Nội, vẫn khỏe chứ ?

Thiên Ma mới gặp người đó đôi lần,nhưng phong thái này, giọng nói này, đích thực là ông ta .

-Đường chủ Hàn Thuyên ? - Thiên Mahỏi .

-Là ta .

Ngài Hàn đã xuất trận .

...

Kế hoạch của Thiên Ma đã được tínhtoán vô cùng chi tiết và kỹ càng .

Chỉ có điều , người tính không bằngtrời tính .

-Đường chủ Hàn Thuyên hôm nay rảnhrỗi tới đây để giáo huấn gì đám hậu bối chúng tôi đây ? - Thiên Ma cất lời .

Ngài Hàn đáp :

-Ồ ! Tiện đường thì ghé ngang quađây thôi . Tuổi già như ta đi ngắm phong cảnh không được sao ?

Thiên Ma nheo mắt . Tiện đường ngắmcảnh ? Lý do mới nghe đã biết là không hề xác thực một tý nào .

-Vậy tôi không dám cản lối Đường chủđi ngắm cảnh nữa, chúng tôi đi trước !

Thiên Ma chưa kịp đi thì Ngài Hàn đãnói :

-Dừng lại nào, anh bạn trẻ ! Ta nghĩgiữa ta và cậu cần nói một số chuyện đấy !

Thiên Ma thở phì hơi .

" Kiểu này thì chỉ có một khảnăng duy nhất là lão cáo già Hàn Thuyên đã đánh hơi được chuyện ở đây ..." .

" Phen này khéo rắc rối to rồi... " .

Thiên Ma mỉm cười giả lả :

-Đường chủ quá bộ tới để dạy dỗ tôisao ? Vậy xin lắng nghe !

Ngài Hàn khẽ nhếch miệng cười .

" Còn trẻ vậy mà cũng ranh mãnhchẳng kém gì mình . Xem ra, phải hỏi lại ông bạn Hạc Tú về cách dạy dỗ thằngnày mới được ... " .

-Ta không thích vòng vo ... - NgàiHàn nói - ... thứ mà ta cần nói chuyện với cậu hôm nay là Hắc Đế Ấn .

" Rốt cục thì cũng đi thẳng vàovấn đề ... " - Thiên Ma thầm nghĩ .

-Đường chủ cần gì ở Hắc Đế Ấn ? Ngàinghĩ chúng tôi có sao ?

UỲNHHHHHHHHHHHHHHHHHHHH!!!!!!!!!!!!!!!

Một thanh âm khủng bố từ đằng xavọng lại , kể như là cái tiếng động đó đã nhổ toẹt vào lời nói của Thiên Ma vậy.

Ngài Hàn nhìn về hướng phát ra âmthanh, rồi trầm ngâm :

-Có vẻ náo nhiệt nhỉ ? Được thôi, tacó một đề nghị nho nhỏ với cậu, chẳng hay cậu có đáp ứng ?

-Nếu trong khả năng của tôi . -Thiên Ma đáp .

-Được, vậy ta sẽ nói luôn . Cậu hãytrao cho ta Hắc Đế Ấn .

" Cái gì ? " - Vọng Quáinghĩ thầm - " Trao cho ông ta Hắc Đế Ấn ư ? Nếu thế công sức chúng ta thuthập thành công cốc à ? " .

Thiên Ma đang tính toán .

Dù gì thì trước mặt một người têngọi Đường chủ này, Thiên Ma muốn giấu cũng không thể giấu được .

Nếu trao cho ông ta, thì coi nhưcông sức đổ bể .

Nhưng ...

... nếu không trao Hắc Đế Ấn thìkịch chiến sẽ xảy ra ở đây . Thiên Ma vốn đang thương tích không hề nhẹ nhàngchút nào . Còn Vọng Quái thì cũng hao tổn chân khí quá nhiều khi đấu với ChấnPhương, giờ lại phải đấu với Hàn Vệ - kẻ được gọi là " Hỏa Trọng Đế "thì thật là bất lợi .

" Lão già này, đã đợi ở đây từlâu, nhằm trai cò mổ nhau, ngư ông đắc lợi đây mà ! " .

-Tại sao Đường chủ lại cần tới HắcĐế Ấn ? - Thiên Ma hỏi .

-Ta muốn giúp cậu, được chứ ? - NgàiHàn nửa hỏi, nửa trả lời .

-Giúp ? Tức là thế nào ? - Thiên Macăn vặn .

Ngài Hàn cười thâm trầm :

-Hiện tại, Uất Hận Thành và Ngũ HànhTộc đã liên minh với nhau , họ đã xuất quân đi tìm Hắc Đế Ấn . Bất Kiếp Việncủa cậu tuy mạnh, nhưng cậu có dám chắc là sẽ đối đầu với cả hai thế lực đókhông ?

Thiên Ma nghĩ ngợi .

Nếu quả thực Uất Hận Thành và NgũHành Tộc liên minh với nhau, thì Bất Kiếp Viện sẽ vô cùng bất lợi . Việc truytìm Hắc Đế Ấn, cả việc truy tìm Thập Nhị Bát Tú, và quan trọng nhất là tìm TànDương sẽ đi vào bước đường khó khăn . Đó là còn chưa kể ba dân tộc phát lệnhtruy nã Bất Kiếp Viện . Khỏi phải nói cũng biết tình trạng của Bất Kiếp Việnlúc ấy bực mình như thế nào .

Nhưng Thiên Ma lấy làm lạ, là NgàiHàn tại sao lại nói thông tin này ra làm gì ? Theo như hắn phán đoán, thì chắcchắn Ngài Hàn đã phải trao đổi thông tin gì đó với một số người trong Ngũ ThánhĐiện của Uất Hận Thành, vậy nên ông ta mới nắm rõ tình hình như vậy . Giờ, nóilại với Thiên Ma chẳng phải là chỉ đường cho hươu chạy hay sao ?

-Vậy khi ngài cầm Hắc Đế Ấn, chúngtôi sẽ được hưởng lợi gì ?

" Thằng quỷ này cũng thật là malanh ... " .

-Ta sẽ bảo hộ cho các cậu .

-Bảo hộ ?

-Đúng thế . Ta có vị trí không đếnnỗi nào ở Tổ Long Thành và có ảnh hưởng nhất định tới Uất Hận Thành , ta có thểlái chuyện tầm chú ý của mọi người sang hướng khác . Chẳng phải Bất Kiếp Việnmuốn tìm Hắc Đế Ấn hay sao ? Thế thì ta sẽ tạo điều kiện để các cậu có thờigian thực hiện kế hoạch ấy của mình . Nhưng đổi lại, cậu hay trao cho ta mộtcái Hắc Đế Ấn .

-Nếu chúng tôi không đồng ý thì sao?

Ngài Hàn cười :

-Thì .... chà, ai biết đấy ?

Vọng Quái dù đang thấm mệt, nhưnghắn là quái vật, nên khẳng định thực lực vẫn uy phong vô cùng vô tận, liền bướclên phía trước, chân khí trong người đại động .

Hàn Vệ như thể nhận được lời tháchđấu cũng bước lên, hỏa nhiệt ngùn ngụt thiêu đốt trên hai tay, khiến Vọng Quáicũng không thể không có chút uý kị .

" Tên Hàn Vệ này, thực lựccường hãn không tưởng, dám đảm bảo có thể một mình chọi nhau với con quái vật HắcHổ dễ dàng, thảo nào người ta gọi hắn là Hỏa Trọng Đế . Nếu đánh nhau với hắnthật, e là không ổn . " - Vọng Quái nghĩ thầm .

" Nghe nói tên này từng mộtchiêu mà hủy diệt phách của Hỏa Thần, chém dọc cả Thiên Lệ Thành . Ta có thểthấy chân khí trong người hắn dồi dào không kể xiết, bất tận như đại hải, mặcdù đang mất sức, nhưng nếu hắn điên khùng lên thì ta cũng không có phần cơ maythắng , chỉ phí hoài công sức mà thôi ! " - Hàn Vệ tính toán .

-Ai dà ! - Ngài Hàn vỗ lên vai HànVệ - Không việc gì phải nóng vội thế . Chúng ta đang đàm đạo với nhau cơ mà !

Hàn Vệ hiểu ý, liền lui ra sau .Vọng Quái cũng không làm gì hơn, liền cất bước .

-Thế nào ? Thiên Ma ? - Ngài Hàn hỏi- Cậu có chấp nhận lời đề nghị của ta không ?

Thiên Ma cười :

-Đường chủ đã ra lệnh thì tôi cũngkhông có gì phản kháng . Nhưng tôi cũng nói cho ngài biết, là tôi không bao giờđưa vật gì cho ai, mà lại không biết rõ nguyên nhân .

-Ý cậu là ....

-Ngài cần Hắc Đế Ấn để làm gì ?

Ngài Hàn mím môi lại một chút .

" Thằng nhóc này , đúng là quáma mãnh . " .

-Ta có việc của riêng mình . Mỗingười, ai cũng có bí mật . Ta cũng chưa hề hỏi cậu xem cậu cần Hắc Đế Ấn để làmgì , thì cậu cũng không nên hỏi ta cần Hắc Đế Ấn để làm gì ...

Thiên Ma cười :

-Tôi cần Hắc Đế Ấn để mở cánh cửaĐịa Ngục ở Uất Hận Thành . Như vậy, tôi đã nói ra lý do của mình rồi đó . Giờ,ngài cũng nên nói cho tôi biết, vậy mới có qua có lại cho vừa lòng nhau chứ !

Ngài Hàn khẽ cười .

Lâu rồi, mới gặp một đối thủ xứngtầm thế này .

Vậy phải thử thách một chút đã .

Từ Ngài Hàn, một luồng sát khí lànhlạnh tỏa ra .

Luồng sát khí ấy, khẽ phảng phất nhưcơn gió nhẹ .

Ấy thế mà làm cho cả Thiên Ma vàVọng Quái, cùng vạn vật trong bán kính mấy trăm trượng bị bẹp xuống .

Vọng Quái và Thiên Ma bị phanh thâybởi một lưỡi đao sắc lạnh . Thân thể đóng băng, cứng đờ người, từng mảnh cơ thểnát ra, máu chảy thấm ướt trên băng .

Toàn thân nát ra thành từng mảnh, ấythế mà vạn lưỡi đao còn chém xuống, thây nát như tương bần .


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!