Sáng hôm sau, núi rừng tĩnh lặng, chỉ có tiếng gió thổi qua tán lá và tiếng chim hót vang vọng. Giang Ly cùng Lục Hạo chuẩn bị rời khỏi khu vực luyện tập, hướng tới vùng ngoại ô phái, nơi Lục Hạo nghi ngờ có kẻ thù đang rình rập.
“Cẩn thận từng bước, Giang Ly. Giang hồ không phải nơi chỉ dùng sức mạnh là đủ,” Lục Hạo nhắc nhở, giọng trầm mà nghiêm.
Giang Ly gật đầu, tay vẫn nắm chắc thanh kiếm. Cô cảm nhận luồng khí trong cơ thể tuần hoàn đều, tinh thần tỉnh táo, sẵn sàng đối phó với bất cứ tình huống nào.
Hai người tiến vào con đường mòn quanh núi, đá lởm chởm, cây cối rậm rạp. Bỗng, từ phía trước, một tiếng động lạ vang lên. Lục Hạo lập tức ra hiệu cho Giang Ly dừng lại. Mắt anh quét xung quanh, ánh nhìn sắc bén như muốn xuyên thấu bóng tối.
Chưa kịp phản ứng, những bẫy giăng sẵn lập tức xuất hiện: dây thừng bật lên, bẫy đá lăn xuống, và những cạm bẫy tinh vi khác. Giang Ly vội né tránh, nhảy sang một bên, thanh kiếm chém đứt dây thừng kịp thời. Cô cảm nhận rõ rệt sự nguy hiểm rình rập, từng bước đều phải chính xác và tỉnh táo.
“Bọn họ đã chuẩn bị kỹ,” Lục Hạo nói, giọng trầm nhưng lạnh lùng. “Ngươi phải giữ vững tinh thần, từng chiêu thức, từng bước chân đều quyết định sự sống còn.”
Giang Ly hít sâu, vận dụng chiêu Thiên Hạ Huyền Kiếm, luồng khí mạnh mẽ tỏa ra từ kiếm, phá hủy các bẫy nhỏ, tạo đường đi an toàn. Cô bước từng bước, vừa di chuyển vừa quan sát, mắt không rời từng chi tiết nhỏ, chuẩn bị ứng phó với bất cứ tình huống bất ngờ.
Bỗng, một nhóm kẻ thù xuất hiện từ hai bên, trang bị đầy đủ, ánh mắt sắc bén và đầy thù hận. Chúng tiến đến, mỗi bước chân dồn dập, tiếng kim loại va chạm vang vọng giữa núi rừng.
Lục Hạo lập tức cầm kiếm, đứng chắn trước Giang Ly, ánh mắt lạnh lùng: “Ngươi đứng yên, quan sát và học hỏi. Ta sẽ đối phó trước.”
Trận chiến bắt đầu, thanh kiếm của Lục Hạo và Giang Ly phát sáng theo từng chiêu thức. Giang Ly vận dụng mọi kỹ năng vừa học, từng đòn đánh uyển chuyển nhưng mạnh mẽ, vừa phòng thủ vừa phản công. Sức mạnh từ chiêu thức mới khiến đối phương bất ngờ, nhiều tên phải lùi lại hoặc né tránh.
Khi trận chiến căng thẳng nhất, Giang Ly tập trung toàn bộ năng lượng, dùng chiêu Huyền Kiếm Phiêu Lưu, luồng khí và ánh sáng mạnh mẽ từ kiếm lan tỏa, khiến kẻ thù phải dạt sang hai bên. Không gian như bị đóng băng trong khoảnh khắc, ánh mắt mọi người dồn về cô, vừa kinh ngạc vừa nể phục.
Sau khi bọn kẻ thù rút lui, Lục Hạo đi tới bên Giang Ly, ánh mắt vừa nghiêm nghị vừa dịu dàng: “Hôm nay ngươi đã chứng minh bản lĩnh, không chỉ kỹ năng mà còn sự tỉnh táo và quyết tâm. Nhưng đây chỉ là bước đầu. Bẫy còn nhiều, và kẻ thù sẽ tiếp tục tìm cách.”
Giang Ly thở đều, tay vẫn nắm chặt kiếm, ánh mắt rực sáng quyết tâm. Cô biết rằng, thử thách hôm nay không chỉ là về kỹ năng chiến đấu, mà còn là bài học về sự cẩn trọng, trí tuệ và tinh thần cảnh giác.
Khi hoàng hôn buông xuống, ánh sáng vàng nhuộm cả núi rừng, Giang Ly đứng nhìn xa xăm, cảm nhận sức mạnh và quyết tâm dâng trào trong cơ thể. Cô biết, phía trước sẽ còn nhiều bẫy và âm mưu nguy hiểm, nhưng với kỹ năng, lòng dũng cảm và sự đồng hành của Lục Hạo, cô có thể vượt qua mọi thử thách, bảo vệ bí kíp thần bí và người cô quý trọng…