Thiên Mệnh Nữ Đế

Chương 20: Thiên Mệnh Nữ Đế


trước sau

Tại chỗ, ta ban khẩu dụ, giam giữ thái tử Triệu Triết tại Đông Cung. Một ngày chưa điều tra rõ nguyên nhân cái c.h.ế.t của tiên đế, một ngày đó sẽ không xử tử hắn. 

 

Còn Minh Tá Đông, để lại trong cung dưỡng thai, đợi nàng sinh con rồi mới định tội.

 

Thi hài của Đại Hành Hoàng Đế được đưa về Đế Lăng mai táng. Khi mọi người rời đi, ta ngồi lên ngai vàng, nhìn khoá ngọc trong lòng bàn tay, trong lòng không khỏi dâng lên cảm giác trống vắng.

 

Lý Mục cắt ngang suy nghĩ của ta.

 

“Chủ tử, thư của tướng quân lại đến rồi.” Hắn ngừng một chút, “Ngài luôn bảo ta gửi tin giả để trì hoãn việc hành quân của hắn, giờ hắn nghe nói ngài đã đăng cơ…”

Có thể bạn thích

 

Phỏng vấn xin việc, ngồi ở vị trí chủ công ty lại là anh - Người bị cô bỏ rơi thời niên thiếu, anh hỏi: "Có phải em lại muốn chơi tôi?"

 

 

Cô 'nhận vơ' anh là người mới để 'lấy le' trước mặt bạn trai cũ, không ngờ anh là CEO quyền thế nhất Khôn Thần

 

 

Sống lại sau khi bị chính hài tử mình nuôi nấng hạ độc, nàng quyết tâm báo thù, trả lại những món nợ máu mà con cái mình từng gieo cho mình!

 

 

Câu chuyện làm giàu ở thời cổ đại của cô gái hiện đại xuyên vào thân xác 1 tiểu cô nương nhà ngư dân nghèo khó!

 

 

Lý Huyền Ca đã gửi một bức thư tuyệt giao.

 

Trong từng câu chữ đều ngập tràn oán hận:

 

【Nay nghe rằng quân đăng cơ, hành sự quỷ quyệt, luồn lách các bên, coi ta như chó bị sỉ nhục. Đắc ý đến thế, chắc đã quên ta lâu rồi. Sau này gặp lại bằng binh đao, ta sẽ không còn tin ngươi nữa.】

 

Đại khái ý là, chúc mừng ta lừa hắn xoay mòng mòng để lên ngôi hoàng đế, sau này gặp lại bằng binh đao, hắn sẽ không bao giờ tin tưởng ta nữa.

 

Ta xem vài lần, cầm bút hồi đáp.

 

【Phu quân.】

 

Lý Mục thấy hai chữ này, đột nhiên ho một tiếng. Ta lạnh lùng nhìn hắn, hắn thức thời lui lại.

 

Ta tiếp tục viết:

 

【Ái lang, sao có thể nghe lời đồn mà để tai họa kéo đến thiếp vậy? Từ ngày chia tay, sáng tối mong nhớ chàng, ăn không ngon ngủ không yên, tâm trạng tiêu điều, đâu nói được gì đến chuyện bị Thôi Tống áp bức. Nay thiếp ở Kinh thành giúp chàng dọn dẹp chướng ngại, mong chàng sớm trở về.】

 

Ta cắt một lọn tóc, dùng dây đỏ buộc lại, đặt vào phong thư.

 

Lý Mục nhận thư: “Điều này có tác dụng sao?”

 

 

Thứ trưởng nữ Ôn gia ác độc trèo được lên giường của Thái Tử, nhưng mà không ngờ được hắn càng ngủ càng hăng

 

 

Noãn Tâm rơi vào vòng xoáy yêu, hận, dây dưa không dứt giữa thiên đàng và địa cùng Hoắc Thiên Kình

 

 

Minh Hoa Thường mơ thấy mình là thiên kim giả, liền nỗ lực lấy lòng huynh trưởng trên danh nghĩa của mình

 

 

Lâm Khê xuyên về 30 năm trước trong 1 tiểu viện ọp ẹp, bỗng dưng có thêm 1 người chồng, thân mặc quân trang, ánh mắt nhìn cô chứa sự ghét bỏ...

 

“Cứ thử xem.”

 

Ba ngày sau, Lý Huyền Ca hồi đáp.

 

Ta mở phong thư, nhưng bên trong không có giấy thư, mà chỉ rơi ra một lọn tóc kết  phu thê, nhẹ nhàng rơi vào lòng bàn tay ta.

 

Kết tóc hai bên, không nghi ngờ.

 

Lý Mục: “Có tác dụng thật.”

 

Cha ta năm đó từng dự đoán về bốn người, Thôi Tống đã chết, thái tử bị giam cầm, Hiền Vương đi theo ta, chỉ còn lại Lý Huyền Ca.

 

Bọn họ đều có mệnh cách thiên tử.

 

Ta đứng trên tường thành, nhìn xa về phong cảnh Kinh thành.

 

Giống như trở về đêm cha ta gọi ba tỷ muội chúng ta lại.

 

“Thầy tướng số muốn thay đổi mệnh cách của người khác, nhất định phải có quan hệ đủ thân cận. Các con phải gả cho ba người trong số đó, thuận theo lòng họ mà dùng tướng số can thiệp, giật dây điều khiển, thay đổi quỹ đạo, làm biến đổi thế cuộc thiên hạ.”

 

Nhị tỷ nhíu mày: “Cha, vậy thì còn thiếu một người.”

 

“Vậy thì chỉ có thể đánh cược một phen.”

 

Đúng như cha ta đã dự đoán — bốn người, chúng ta gả cho ba người, đi đến ngày hôm nay, chỉ còn lại một người.

 

Đêm đó, sau khi đại tỷ nhị tỷ rời đi, cha giữ lại một mình ta, nói rất nhiều.

 

Lời cha vẫn vang vọng bên tai ta.

 

“Vấn Thu, Vọng Xuân hiền hòa không tranh giành, Văn Hạ cố chấp dễ đổ vỡ, chỉ có con…”

 

Giữa đêm khuya, ông đứng dưới hành lang, ngước nhìn trăng tròn, ống tay áo phấp phới trong gió.

 

“Canh bạc này, đặt cược vào con. Mệnh cách của con là Thất Sát Tiêu Thần. Chỉ cần con ở bên cạnh ai lâu dài, không tự biết tự giác mà sẽ cướp đoạt vận mệnh của họ.”

 

Thất Sát Tiêu Thần.

 

 

Chủ về đoạt.

 

Gió nổi lên, cờ xí phất phới.

 

Quân đội của Lý Huyền Ca sắp tiến vào Kinh thành.

 

Lý Mục đã theo lời dặn dò của ta, chuyển một số người đi rồi.

 

Trong cung đang tất bật chuẩn bị nghi lễ đăng cơ chính thức.

 

Long bào của hoàng đế và cung trang của hoàng hậu cũng đang được thợ làm không ngừng nghỉ.

 

Để trấn an Lý Huyền Ca, ta nói với hắn rằng trở về cung sẽ lập tức đăng cơ, còn đưa hắn xem cả kiểu thêu, nhưng có lẽ hắn không xem kỹ.

 

Còn tứ muội Minh Tá Đông, vẫn rất bất an.

Truyện tranh đang HOT

 

Thể chất bình thường? Thần thông khó luyện? Đốn ngộ liền xong việc!

 

 

Phế vật? Rác rưởi? Chỉ cần đi theo bản tọa, tất cả sẽ trở thành anh hùng thế gian!

 

 

Hắn xuyên qua và bước vào thế giới 10.000 năm sau, nhân loại diệt vong, võ học lên đến đỉnh cao, mà hắn là tia lửa duy nhất!

 

 

Một đại ma hoàng đầy thủ đoạn tàn độc, sẽ làm thế nào để khiến cho một gia tộc nhỏ bé trở mình thành một gia tộc đứng trên tất cả?

 

 

Cung nhân hầu hạ nàng đến báo, lấy ra nhiều bức thư sao chép, lúc này ta mới biết nàng chặn thư của ta và Lý Huyền Ca, thậm chí còn cố liên hệ với hắn.

 

Ta giữ lại những bức thư đó, ngón tay gõ nhẹ lên án:

 

“Các ngươi đã hầu hạ trong cung một thời gian dài, chi bằng nói xem, đứa trẻ của Minh phu nhân, là của ai?”

 

Họ kể lại từng người nàng gặp từ khi vào cung, từng việc nàng làm, tường tận nói cho ta biết.

 

“Tiên đế đối xử với Minh phu nhân có thể coi là gần gũi, nhưng lại như bậc trưởng bối yêu thương, nếu nói về tình cảm nam nữ thì thật ra chỉ là lời đồn…” Ta nghe xong khẽ nhíu mày.

 

Ta biết không phải là của tiên đế.

 

Đêm đó, tứ muội sảy thai.

 

Ta dặn thái y điều trị cẩn thận, nàng chửi ta một trận, nói là ta hại con nàng.

 

Ta có ý định đó, nhưng còn chưa kịp ra tay.

 

Nàng nổi trận lôi đình, đuổi hết cung nhân đi.

 

Một đêm nọ, không ngủ được, ta dạo bước qua Trường Ninh Điện, lờ mờ thấy ánh đèn le lói.

 

Ta bước tới, đẩy cửa, thấy tứ muội đứng trước gương đồng.

 

Nàng đã thay bộ cung trang hoàng hậu, nhưng do kích cỡ quá lớn, ống tay áo che kín đôi tay, tà váy dài chạm đất, khiến nàng đi lại bất tiện.

 

“Ngươi tự hủy đứa con của mình? Chỉ vì giấc mộng viển vông của ngươi?”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!