Khoảnh khắc tiếp theo, thanh kiếm đ.â.m thẳng tới, dễ dàng xuyên qua n.g.ự.c trái của tứ muội.
Tứ muội hoảng hốt dùng tay che lại, m.á.u tuôn trào từ kẽ ngón tay, như thể không cách nào cầm nổi, đôi gối nàng khụy xuống, quỳ rạp trên mặt đất.
Hoàng đế rút kiếm ra, lau đi vết m.á.u trên tay, giọng lạnh lùng:
“Đưa về cung chữa trị, nếu không sống được, thì g.i.ế.c cả bốn người.”
Có thể bạn thích
Phỏng vấn xin việc, ngồi ở vị trí chủ công ty lại là anh - Người bị cô bỏ rơi thời niên thiếu, anh hỏi: "Có phải em lại muốn chơi tôi?"
Cô 'nhận vơ' anh là người mới để 'lấy le' trước mặt bạn trai cũ, không ngờ anh là CEO quyền thế nhất Khôn Thần
Sống lại sau khi bị chính hài tử mình nuôi nấng hạ độc, nàng quyết tâm báo thù, trả lại những món nợ máu mà con cái mình từng gieo cho mình!
Câu chuyện làm giàu ở thời cổ đại của cô gái hiện đại xuyên vào thân xác 1 tiểu cô nương nhà ngư dân nghèo khó!
4.
Hai tháng sau, ta và hai tỷ tỷ vào cung.
Nghe nói tứ muội đã được chữa khỏi vết thương từ lâu, ngày đêm hầu hạ bên cạnh hoàng đế, thậm chí còn có lần xảy ra xích mích với một vị phi tần.
Hôm nay, hoàng đế không chỉ triệu chúng ta tiến cung mà còn gọi bốn người mà phụ thân từng nhắc đến. Người muốn ban hôn cho chúng ta.
Bên trái đại điện ngồi bốn nam nhân, tư thế cao quý, khí chất phi phàm.
Năm tấm bình phong thêu dài ngăn cách hai bên, từ khe hở có thể nhìn thấy dung mạo của bọn họ. Từ trái sang phải, hai người trẻ tuổi là tướng quân và thái tử, khoảng chừng mười tám, mười chín tuổi.
Tướng quân anh tuấn, thái tử đoan chính. Nam nhân có dung mạo xuất chúng là tể tướng, người cuối cùng lớn tuổi hơn một chút là hoàng thúc Hiền Vương.
Đại tỷ và nhị tỷ đang thấp giọng trò chuyện, ta thì bị lạnh nhạt ngồi bên. Mấy năm qua hai tỷ ấy luôn xa lánh ta, như thể ta là kẻ ác độc vô cùng. Chẳng bao lâu sau, hoàng đế đến, ngồi xuống ngai cao.
“Trẫm muốn xem thử, trong bốn tỷ muội các ngươi, ai có ánh mắt tinh tường hơn?”
Lâm Khê xuyên về 30 năm trước trong 1 tiểu viện ọp ẹp, bỗng dưng có thêm 1 người chồng, thân mặc quân trang, ánh mắt nhìn cô chứa sự ghét bỏ...
Thứ trưởng nữ Ôn gia ác độc trèo được lên giường của Thái Tử, nhưng mà không ngờ được hắn càng ngủ càng hăng
Noãn Tâm rơi vào vòng xoáy yêu, hận, dây dưa không dứt giữa thiên đàng và địa cùng Hoắc Thiên Kình
Minh Hoa Thường mơ thấy mình là thiên kim giả, liền nỗ lực lấy lòng huynh trưởng trên danh nghĩa của mình
Tứ muội theo sau người, trang điểm như một quý nữ, thấy chúng ta ngồi sau bình phong thì vội vàng chạy đến ngồi cạnh ta.
“Tam tỷ.”
Nàng ngồi sát ta, ta cũng nắm lấy tay tứ muội, vô tình ấn vào cổ tay nàng.
Ta biết xem mạch. Vết thương của nàng thật sự đã lành rồi. Thương tích nặng như vậy, dù là người biết võ công, cũng chỉ e phải mất nửa cái mạ//ng.
“Tam tỷ,” nàng không nhận ra suy nghĩ của ta, hạ giọng nói, “hoàng thượng đã cho phép ta, có thể để ta và tỷ chọn trước.”
Nàng quay đầu nhìn ta, giọng đầy lo lắng, “Nếu đại tỷ chọn trước…”
Ta từ chối:
“Phải để các tỷ ấy chọn trước, chúng ta mới biết được thông tin về họ.”
“Tỷ nói, đại tỷ chọn ai, tức là người đó nhân phẩm tốt nhất, nhị tỷ chọn ai, tức là người đó sống lâu nhất, nhưng vậy thì người còn lại cho chúng ta chẳng phải là… ác nhân hoặc là người đoản mệnh sao?”
Ta nhìn về phía bốn người đó:
“Ác nhân, chưa chắc đã thua cuộc. Còn đoản mệnh, cũng đâu phải ta đoản mệnh. Biết người biết ta, mới là quan trọng nhất.”
Tứ muội rõ ràng do dự. Nàng muốn chọn trước, nhưng không có thiên phú như ta, nàng không biết phải chọn từ đâu.
“Muội tin tỷ.”
Đại tỷ cầm miếng ngọc bội trên khay của cung nữ, đi vòng qua bình phong, xuất hiện trước mặt mọi người.
Thái tử Triệu Triết nổi tiếng là người thuần hậu, đối nhân xử thế ôn hòa lễ độ, ba năm trước còn đích thân đến Tây Nam cứu trợ nạn dân, cùng ăn cùng ở với bách tính.
Đến lúc khó khăn, ngài tự tay gi//ết con ngựa của mình, chia sẻ với dân chúng. Nhưng ngoài dự đoán, đại tỷ lại không chọn thái tử mà đưa ngọc bội cho Hiền Vương.
Hiền Vương Triệu Minh Thành là em cùng cha khác mẹ của hoàng đế, tính tình trầm ổn, mưu lược sâu xa, cũng là người ủng hộ thái tử kiên định trong triều.
Nhưng đại tỷ chọn ngài, chứng tỏ ngài là người lương thiện, ta chỉ cần nhớ điều này là đủ. Hiền Vương cũng không ngờ mình được chọn đầu tiên, hơi ngạc nhiên rồi nhận lấy.
Ngài đã có chính phi, thêm một người cũng không sao.
Nhị tỷ chọn thái tử. Nghĩa là thái tử sống lâu nhất. Nàng đặt ngọc bội ở góc bàn. Triệu Triết hơi ngẩng lên, nét mặt không chút d.a.o động, không hề đưa tay chạm vào, coi như chưa có chuyện gì xảy ra.
Đến lượt ta. Ta vừa định đứng dậy, tứ muội đã nắm tay ta, lập tức quỳ xuống, giọng nghẹn ngào lo lắng:
“Tỷ tỷ, tỷ đừng đi! Muội phải chọn thế nào đây? Muội cầu xin tỷ, tỷ có thể nói cho muội biết ai sẽ có kết cục tốt nhất không?”
Truyện tranh đang HOT
Một đại ma hoàng đầy thủ đoạn tàn độc, sẽ làm thế nào để khiến cho một gia tộc nhỏ bé trở mình thành một gia tộc đứng trên tất cả?
Thể chất bình thường? Thần thông khó luyện? Đốn ngộ liền xong việc!
Phế vật? Rác rưởi? Chỉ cần đi theo bản tọa, tất cả sẽ trở thành anh hùng thế gian!
Hắn xuyên qua và bước vào thế giới 10.000 năm sau, nhân loại diệt vong, võ học lên đến đỉnh cao, mà hắn là tia lửa duy nhất!
Ta nhất thời ngỡ ngàng.
Ta không thể nói. Khi ta gặp một người, điều ta thấy đầu tiên không phải là gương mặt người đó, mà là cảnh tượng tử vong của họ. Cảm giác này vừa kinh khủng vừa kỳ dị.
Giống như bốn người bọn họ đang ngồi cười nói, nhưng trong mắt ta lại là cảnh tượng…
Một người vì đói mà ch/ết, bị dàn dựng như treo cổ t/ự vẫn; một người bị kiếm đ.â.m từ phía sau; một người qua đời trong cung đình đầy tiếng khóc than; một người bị gi/ết bằng rượu độc để tuẫn táng…
Ta không thể nói. Giống như ta không thể nói với tứ muội rằng, rất có thể trong tương lai, chính ta sẽ đích thân gi/ết nàng.
Làm sao mà nói được đây?
Đặc biệt là khi mỗi người qua đời, ta đều có mặt tại đó.
Nhưng lúc này, nếu không nói, nàng sẽ không buông tay, cung nữ thấy cũng không giục, ta liền hiểu được đây là ý của ai.
“Đừng khóc, ta sẽ nói cho muội.” Ta suy nghĩ kỹ, hạ quyết tâm, “Muội chọn tể tướng Thôi Tống đi!”
Ngay khoảnh khắc đó, tiếng khóc lập tức ngừng lại, giọng nói trở nên lạnh nhạt:
“Tam tỷ, tỷ nói, muội có nên tin tỷ không?”
Nàng dùng mu bàn tay lau nước mắt, mặt không cảm xúc đứng lên, cầm lấy ngọc bội, quay người đi. Nàng bước đi rất nhanh, muốn giành lượt chọn của ta, ta nhất thời sốt ruột, ngay cả ống tay áo nàng cũng không nắm kịp.