Thiên Tài Tướng Sư

Chương 561: Chương 560


trước sau



Thiên Tài Tướng sư
Tác giả: Đả Nhãn

Chương 560: Khởi trận (Hạ)

Nguồn dịch: Nhóm dịch Hana
Sưu tầm: tunghoanh.com

    Hai đầu ngón tay chìa ra, ngón cái hướng xuống dưới, Diệp Thiên truyền toàn bộ nguyên khí đến đây.

    Trong lòng bàn tay đã có dấu vết của nguyên khí như được kích động, hai tay Diệp Thiên trở nên trong suốt, mắt có thể nhìn thấy cả khung xương.

    - Đấu.

    Sau khi lấy ấn Sư Tử ra, Diệp Thiên hô lên một tiếng cả người dường như thay đổi.

    Vừa rồi Diệp Thiên nguy nga như một núi cao không thể lay động, sau khi hô lên một tiếng, áo trắng của Diệp Thiên bay lên, tóc dựng đứng, sát khí bắn ra từ người hắn.

    Không có dấu vết về nhạc cụ của thấy tu, Diệp Thiên như một pho tượng Đấu Chiến Thắng Phật, vẻ Kim Duệ này giống như có thể xé rách vạn vận trên thế gian.

    Đúng lúc đó, phía chân trời Cửu Tinh Bắc Đẩu đột nhiên chói lên, như có một bàn tay vô hình kéo Cửu Tinh lại rồi quẳng về phía phong thủy trận.

    Ánh sáng của ngôi sao giống như ảo ảnh quấn bên người Diệp Thiên rồi xâm nhập vào cơ thể hắn, sát khí trên người hắn cũng dần nặng thêm.

    Vườn hoa cách hắn khoảng hơm chục thước dường như cũng không thể chống lại được sát khí này trở nên héo tàn.

    - Phù!

    Dù tu vị của Diệp Thiên đã đạt đến mức hoàn hảo nhưng cũng khó có thể ngăn cản được tinh lực, máu tươi phun ra từ ngực hắn nhuộn đỏ cả ngực áo.

    Dù máu tươi bị phun ra nhưng sát khí trên cổ hắn không hề giảm mà lại tăng lên, dường như sát khí đã ngưng tụ đến mức đỉnh điểm và biến thành một thanh kiếm vô hình.

    - Trời sinh sát khí, đất chuyển tinh di, phát sát khí, long xà xông lên!

    Diệp Thiên lẩm bẩn trong miệng “Hàng Đế Âm Phù”, hai mắt hắn trừng lên như hai luồng điện nhìn về phía biển khơi, hắn gào to một tiếng:
    - Nhân phát sát ky, thiên địa phản phúc.

    Diệp Thiên gào to, đỉnh đầu trên cổ hắn có thể biến thành một thanh kiếm vô hình cắt qua hư không bay về phía chân trời.

    Chính chính lúc Diệp Thiên hô to, Thất Tinh Bắc Đẩu đã chìm vào bóng tối, sao Thái Bạch rơi xuống chân trời lóe lên một luồng sáng, chuông đồng hồ ở Hồng Kông điểm đúng 5 giờ, giờ Mão.

    - Tiểu … Tiểu sư đệ muốn làm gì vậy?

    Cảm nhận được sát khí phát ra từ trên người Diệp Thiên, Tả Gia Tuấn giật mình ngay cả lời nói cũng có chút rủi, chẳng lẽ Diệp Thiên muốn dùng sức mạnh của mình để đối đầu với ông trời hay sao?

    - Thật là to gan và cũng thật là có khí phách!

    Cẩu Tâm Gia cũng đoán được dụng ý của Diệp Thiên, tay phải nắm chặt đến mức nổi cả gân xanh, nói ba từ tốt liên tiếp ông cũng đang khó mà chấn tĩnh lại được.

    Lần cử động này của Diệp Thiên chính là muốn dùng mặt trời để sinh ra năng lượng để kích thích Tam Cực đại trận, thủ đoạn này quá mạnh mẽ, ngay cả đến Cẩu Tâm Gia cũng khó mà tưởng tượng được.

    Không nói gì đến Cẩu Tâm Gia chứ ngay cả Tả Gia Tuấn cũng phải khiếp sợ, dưới chân núi lại xảy ra biến cố.

    Ánh hào quang kia vừa muốn đi theo hướng biển khơi, lúc Diệp Thiên dấu Cửu Tinh Bắc Đẩu vô cùng lợi hại có thể đè lên ánh mặt trời làm cho nó tối sầm lại.

    Năng lực của Diệp Thiên lớn như vậy, hắn mượn ánh hào quang nhưng không thể áp chế được ánh mặt trời chiếu lên vạn vật.

    Sau 0 giờ mấy giây, phía chân trời đột nhiên sáng bừng lên, ánh sáng mờ phía dưới biển khơi cũng mọc lên, phá tam bóng đêm hắc ám, trong nháy mắt sát khí do Diệp Thiên phát ra đã bị trừ khử trong vô hình.

    Nhưng từ xưa âm dương đã đối nghịch nhau, sao và mặt trời cũng xung khắc như nước với lửa.

    Hành động của Diệp Thiên giống như đã chọc giận mặt trời, để cho Diệp Thiên hấp thu mây tía Đông Lai như có linh trí nó lập tức phóng thẳng tới phía Diệp Thiên.

    Cảm nhận được năng lượng hủy diệt nhưng Diệp Thiên không hề bận tâm, hai tay bắt quyết,

    - Tiến.
    Trong nháy mắt năng lượng đã phủ kín cả vài trăm thước, cả người Diệp Thiên như nhập vào Thế giới tự nhiên mây tía Đông Lai lập tức mất đi đối thủ.

    - Thiên nhân hợp đức, vạn biến định cơ, tam cực pháp trận, mở ra!

    Đúng lúc đó mây tía Đông Lai đã ẩn đi, Âm thanh của Diệp Thiên đột ngột vang lên.

    Những nhạc cụ trong trận pháp Tứ Tượng và trận pháp Bát Quái đã được hắn biến thành năng lượng đất trời chạy trong 3 trận pháp đó, mấy ngàn bùa trận đã được kích hoạt.

    Vốn ánh sáng rất mông lung, chỗ trụ phong thủy đột nhiên pháp ra những ánh sáng mờ, 3 trận pháp mở ra cùng một lúc

    Nhưng cùng lúc đó mây tía Đông Lai cũng bị nuốt vào, vừa rồi nói cũng phát hiện thấy sự khiêu khích của Diệp Thiên, trong nháy mắt cơ thể không có hơi thở.

    - A…
    Vốn dĩ dấu pháp của Diệp Thiên tự biến mất, nó đi vào trong quá khứ của trận pháp.

    Lúc gần hơi thể đó trông Diệp Thiên giống như một hình nộm, bị đánh bay lên rồi ngã ra xa hơn 20m.

    Nếu không phải là rơi xuống vườn coi như da thịt Diệp Thiên có dày thì ít nhất cũng gãy xương.

    Người đang ở giữa không trung Diệp Thiên chỉ thoáng nhìn thấy ngôi biệt thự ở lưng chừng núi, hắn hôn mê bất tỉnh, những phần còn lại để mở 3 trận pháp ra thì trông cậy vào hai vị sư huynh Cẩu Tâm Gia và Tả Gia Tuấn.

    Mây tía Đông Lai có một năng lượng khổng lồ, rốt cục thì trận pháp Tam Cực đã được kích hoạt, tam trận tề mở và quay vòng tròn.

    Đi qua bát quái trận Cửu Cung, sau khi chuyển hóa Tứ Tượng và Tam Tài sinh ra khí may mắn, tràn ngập cả trụ phong thủy hơn nữa còn không ngừng sinh thêm.

    Linh khí trong Tứ Hợp Viện còn thua xa ở đây cả về số lượng và chất lượng, ở đây tràn ngập linh khí tinh khiết, cả trụ phong thủy dường như đang ẩn trong mây mù.

    Cẩu Tâm Gia đang ngắm cảnh phía xa trên lưng chừng núi,sau khi cảm nhận được sinh khí liền quát to:
    - Tả sư đệ, trận pháp Tam Cực đã mở, còn đợi gì mà không mau khởi động đại trận Cửu Tinh Tụ Linh đi.

    Pháp trận Tam Cực được mở thành công, đó là thời khắc thử thách bọn họ.

    Nếu không thể khởi động Cửu Linh Tụ Linh Trận thì Tam Cực sẽ không hấp thụ được khí may mắn, lúc đó thì linh khí đạt được trên lưng chừng núi kia sẽ trở thành tai họa.

    - Vâng, sư huynh .

    Tả Gia Tuấn không ngờ Diệp Thiên có thể mở thành công trận pháp Tam Cực, ông cố nén kích động quạt nhanh nguyên khí cầm nhạc cụ thầy tu trong tay kích hoạt Đại tề Thông Bảo.

    Lúc đó, Cẩu Tâm Gia cầm la bàn trong tay cũng không dám chậm chễ, la bàn của Ma Y đàng ở trong tay ông.

    Hai người dùng hết năng lực, nguyên khí và nhạc cụ của các thầy tu tiếp tục theo dõi phản hồi của Diệp Thiên đến từ giữa Cửu Tinh Tụ Linh Trận.

    - Cửu Tinh trận pháp, mở!

    Nguyên khí vờn quanh trận pháp một vòng, Cẩu Tâm Gia gào to một tiếng, chỗ mắt trận phát ra tia sáng chói, Cửu Tinh trận pháp cũng đã được khởi động.

    Sau khi khởi động được trận pháp, bốn hướng trong biệt thự như muốn nuốt lấy Diệp Thiên, linh khí trong núi bị thu vào trong nháy mắt, cả tòa Thái Bình sơn trở nên quạnh quẽ hơn rất nhiều.

    Nhưng trận pháp được mở cũng phát sinh hiện tượng lạ, xa xa linh khí tràn ra khỏi trụ phong thủy dần dần đi vào trong núi, quanh cảnh lại trở về như trước.

    Lúc đang ngắm cảnh trên đài Cẩu Tâm Gia và Tả Gia Tuấn không vội, bởi vì khi Cửu Tinh Tụ Linh trận mở ra đầu tiên là không còn nguy hiểm nữa.

    Khi khởi động trận pháp Cửu Tinh Tụ Linh, ngắm cảnh trong miệng Long Châu đột nhiên có một ánh sáng phát ra làm chói mắt bắn về phía trụ phong thủy.

    Sau khi đạo kim quang tiếp xúc với trụ phong thủy bên trong không một tiếng động, dường như có một nhịp cầu nào đó.

    Trụ phong thủy sinh ra linh khí, qua nhịp cầu này đưa đến miệng rồng, lại thông qua miệng rống đưa đến trận pháp trong biệt thự tan vào trận pháp Cửu Tinh Tụ Linh.

    Tuy Diệp Thiên bố trí trận pháp Cửu Tinh Tụ Linh trận hắn truyền thừa trận pháp rất mạnh mẽ nhưng giống như linh khí ở mặt biển mênh mông kia vẫn còn rất yếu ớt.

    Giống như người gầy vậy cơ thể hắn giống như một cái cây, không nói đến rối loạn tiêu hóa mà dạ dày cũng không cất đi được, sau khí linh khí xâm nhập cả Tụ Linh trận đều trở nên không ổn định.

    - Tả sư đệ, chặt đứt linh khí này đi!

    Cẩu Tâm Gia và Tả Gia Tuấn liếc nhìn nhau, hai người cùng bước từng bước một, tay cụt giơ lên đồng thời quạt nguyên khí xung quanh rồi chém xuống khoảng không trong miệng rồng.

    Cuối cùng thì sức lực của người tu luyện cũng không thể sánh được với năng lượng của đất trời.

    Dù cộng số năm tu luyện của Cẩu Tâm Gia và Tả Gia Tuấn đã hơn một trăm năm chân nguyên đã cắt đứt được đạo linh khí chỉ trong nháy mắt, sau đó thì lại trở về lúc ban đầu.

    Sau khi hai tương kích, Tả Gia Tuấn và Cẩu Tâm Gia đã bị một đòn nghiêm trọng, họ lùi liên tục về phía sau 7, 8 thước suýt nữa còn vờn quanh cả lên phong thủy của tòa biệt thự.

    Đứng vững, hai người đều phun ra máu tươi, vẻ mặt kinh hãi bọn họ không ngờ thường ngày được bồi bổ linh khí đất trời mà vẫn còn phải chịu sự đáng sợ như vậy.

    Nhưng dù sao thì hai người làm như vậy cũng không phải là vô ích.

    Truy bọn họ chỉ chỉ gặp trở ngại khi truyền linh khí trong chốc lát nhưng trận pháp Tụ Linh cũng được củng cố thêm, mà linh khí truyền đến trụ phong thủy cũng không cuồng bạo là bao.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!