Thiên Tài Tướng sư
Tác giả: Đả Nhãn
Chương 568: Hận cũ
Nhóm dịch: Hana
Nguồn: Mê Truyện
- Hội trưởng Dịch nói có lý, bố cục phong thủy này có có công hiệu như Tả đại sư nói hay không, còn chưa biết được.
1 vị trong đó nói xen vào, rồi cười lên, thái độ nghi ngờ tỏ ra rõ ràng, hơn nữa còn nồng nặc mùi châm biếm.
- Ha ha…
Tả Gia Tuấn cũng không tức giận, sắc mặt như thường cười nói:
- Chúng ta đều làm phong thủy, bố cục phong thủy này có hiệu nghiệm hay không, không phải tôi nói là đươc, nhìn khu bãi biển du lịch đã hoang phế từ lâu rồi đó giờ đã được hồi sinh sức sống lại rồi.
- Đúng thế, Tả lão đệ đã ra tay đương nhiên là có hiệu quả nhanh chóng.
Người đó bên ngoài cười nhưng bên trong hậm hực lẩm bẩm 1 câu, hình như không muốn tiếp tục bàn luận đề tài này, nhìn về phía Cẩu Tâm Gia và Diệp Thiên, hỏi:
- Tả lão đệ, hai vị này là…?
Đến tham gia bữa tiệc lần này, Cẩu Tâm Gia mặc 1 bộ áo càn khôn mới tinh, còn Diệp Thiên thì mặc bộ quần áo luyện công màu trắng, thật không hợp với hoàn cảnh xung quanh, người trong đoàn đó nhìn 1 cái đã nhận ra được thân phận của 2 người.
- Họ là đồng môn với tôi.
Đối phương hỏi, Tả Gia Tuấn cũng không thể không trả lời, chỉ trả lời 1 câu ngắn gọn như vậy, cũng không có ý định nói tiếp, rõ ràng là đối phương không phải là người đi cùng đường với mình.
- Hả? Tả lão đệ còn có đồng môn nữa à? Được, môn phái của mọi người được hưng thịnh rồi, chuyện này chúng ta nói sau đi!
Người nọ cười ha ha 1 tiếng, hướng về Cẩu Tâm Gia và Diệp Thiên bắt tay, rồi quay đầu đi về phía đám đông.
- Nhị sư huynh, người đó là ai thế? Dựa vào tu luyện của hắn mà dám kiêu ngạo như thế? Thật là không biết sống chết là gì!
Sau khi chờ mọi người rời đi, Diệp Thiên lạnh lùng hừ 1 tiếng, lần đến Hồng Kông này, cậu cũng coi như gặp được 2 người trong kỳ môn chân chính, thế nhưng kết quả lại khiến cậu có chút thất vọng.
Theo như sư phụ Lý Thiện Nguyên miêu tả, kỳ môn trước giải phóng là giai đoạn huy hoàng nhất.
Khi đó tuy rằng các phái kỳ môn có nhiều thiếu thốn, nhưng cao thủ ám kình ở đâu cũng có, ngay cả cao thủ đến cảnh giới siêu phàm cũng có đến mấy chục người, thường xuyên có người tổ chức đại hội kỳ môn, gặp nhau cùng bàn luận công pháp.
Nhưng hôm nay gặp được Đào Sơn Dịch và người họ Dịch này, Diệp Thiên không khỏi thất vọng, chỉ dựa vào tu luyện của 2 người này mà đã có thể xưng hô là nhân vật tôn sư bậc thầy, quả thực khiến người ta cười rụng răng.
- Nhị sư đệ, cậu có bất hòa với hắn à?
Lời nói Diệp Thiên chưa dứt, Cẩu Tâm Gia mở miệng nói:
- Ta quan sát bộ pháp lúc hắn đi, chắc là xuất thân từ phái Thất Tinh ở Lưỡng Quảng?
Các phái phong thủy trong nước có rất nhiều, nhưng cũng phân chia theo từng khu vực, những nơi như ở Lưỡng Giang Trung Nguyên cũng có môn phái, trước giải phóng là địa bàn của Ma Y Nhất Mạch.
Nhưng ở khu vực Phúc Kiến Lưỡng Quảng thì cũng có môn phái phong thủy khác, người trong phái Thất Tinh là đông nhất nên thế lực lớn nhất.
Thời điểm kháng Nhật năm đó, Cẩu Tâm Gia muốn liên hiệp với phái Thất Tinh để chống Nhật, nhưng bị bọn họ từ chối, 2 bên lúc đó còn xảy ra 1 vài mâu thuẫn nho nhỏ.
Chỉ có điều phái Thất Tinh cũng không đầu hàng Nhật Bản, Cẩu Tâm Gia cũng không ép đối phương, thế nhưng Cẩu Tâm Gia sau này hiểu thêm 1 chút công pháp của môn phái bọn họ, cho nên liếc mắt đã nhận ra môn phái của người vừa rồi.
- Đại sư huynh, huynh nói đúng đấy, hắn đúng là xuất thân từ phái Thất Tinh.
Cẩu Tâm Gia gật gật đầu nói:
- Người này tên là Dịch Ôn Mậu, đến Hồng Kông trước đệ 5 năm, phái Thất Tinh cũng không phải hành nghề bói toán hỏi quẻ, nhưng lại có hiểu biết về phong thủy, nhưng không đi cùng đường với đệ, 10 năm trước, đệ và hắn gặp nhau.
Hóa ra, Dịch Ôn Mậu đến Hồng Kông trước Cẩu Tâm Gia, cũng có chút danh tiếng ở Hồng Kông, 1 vài đại gia ở đây thường mời hắn coi phong thủy.
Mà sau khi Cẩu Tâm Gia đến Hồng Kông, phần lớn dùng Ma Y Nhất Mạch để bói toán hỏi quẻ, giúp bọn nhà giàu quan lớn hỏi quẻ, cũng không xảy ra mâu thuẫn với Dịch Ôn Mậu , quan hệ 2 người cũng không tệ lắm.
Nhưng vào 10 năm trước, các môn phái phong thủy tổ chức 1 buổi họp mặt, quyết định thành lập hiệp hội thảo luận và nghiên cứu phong thủy Hồng Kông, xem như là 1 hiệp hội dân gian phi chính phủ.
Đối với nghề phong thủy mà nói là 1 chuyện tốt, các chương trình trong hiệp hội rất nhanh chóng đã được thảo ra, nhưng tới cuối cùng lúc bầu hội trưởng lại nảy sinh mâu thuẫn.
Dịch Ôn Mậu và Tả Gia Tuấn lúc đó danh tiếng và địa vị ở Hồng Kông gần như là ngang nhau, hơn nữa mỗi bên đều có kết giao riêng, lúc đó người hai bên tranh chấp, 1 bên đề cử Dịch Ôn Mậu , 1 bên ra sức đề cử Tả Gia Tuấn.
Tả Gia Tuấn cũng không coi trọng chữ lợi, nhưng lại rất coi trọng chữ danh, đối với chức hội trưởng, ông cũng có nghĩ đến nên nhất định không muốn nhường.
Kỳ môn giang hồ, nói thế nào cũng quy về 2 chữ giang hồ, vấn đề không có cách nào giải quyết thì đành phải lấy thuật pháp ra để tranh tài cao thấp.
Bị 1 vài người khích bác, Tả Gia Tuấn và Dịch Ôn Mậu quyết định đấu 1 trận, đến lúc đó chức hội trưởng thuộc về ai sẽ không phải bàn cãi nữa.
Lúc đó Tả Gia Tuấn đã học được phép của sư phụ, nhưng có 1 lần may mắn tiến vào giai đoạn ám kình, vì tìm vị sư phụ độc thuật Thái Lan kia để báo thù rửa hận nên ông đã học được 1 ít thuật pháp tấn công.
Mặc dù uy lực thuật pháp đó cũng không lớn lắm, nhưng đột nhiên thi triển ra, khiến cho Dịch Ôn Mậu , người không có kinh nghiệm chiến đấu phong phú lắm trở tay không kịp, thắng được trận đấu pháp này.
Không nghi ngờ gì nữa, chức hội trưởng nhiệm kỳ đầu tiên của hiệp hội phong thủy đã thuộc về Tả Gia Tuấn, hơn nữa danh hiệu thầy phong thủy số 1 Hồng Kông cũng được hiểu ngầm là đã thuộc về ông, khi đó cái tên Tả Gia Tuấn mới bắt đầu lan rộng.
Tục ngữ nói thắng làm vua thua làm giặc, như vậy, giữa Tả Gia Tuấn và Dịch Ôn Mậu cũng đã kết oán không thể hóa giải, Dịch Ôn Mậu lúc đó ôm mối hận rời Hồng Kông.
Nghe đến đây, Diệp Thiên chặn đứng lời Tả Gia Tuấn, có chút kỳ quái hỏi:
- Sư huynh, nếu hắn đã đi rồi sao lại trở lại thế? Mà còn làm hội trưởng, hay là sau này huynh lại bại dưới tay hắn.
Những người mà Diệp Thiên tiếp xúc với sau khi đến Hồng Kông đều vô cùng kính trọng Tả Gia Tuấn, lẽ ra ông nên đánh bại tên Dịch Ôn Mậu kia thêm 1 lần nữa, thế thì mới không có khả năng để hắn có địa vị như ngày hôm nay.
- Hừ!
Tả Gia Tuấn lạnh lùng hừ 1 tiếng, nói:
- Dựa vào tu luyện của hắn mà là đối thủ của ta sao, thế nhưng hắn ta mời sư phụ đến.
Lần trở lại Hồng Kông của Dịch Ôn Mậu dẫn theo 1 ông lão 70 tuổi đến, lúc ấy tìm Tả Gia Tuấn nói là muốn so tài công pháp.
Từ xưa trong giang hồ, khó động vào nhất là 3 loại người, 1 là trẻ con, thứ 2 là đàn bà và loại người còn lại chính là người già, trong 3 loại người này rất dễ xuất hiện kỳ nhân dị sĩ.
Tả Gia Tuấn tuy rằng hiểu được đạo lý này, nhưng người khác tìm đến cửa ông cũng không có lý do nào từ chối, lập tức chấp nhận yêu cầu của ông lão đó.
Thế nhưng lúc màn tỉ thí mới bắt đầu, Tả Gia Tuấn đã cảm thấy không ổn, khí huyết toàn thân cực kỳ sung mãn, căn bản đối không giống như ông lão 70 tuổi, công lực tu luyện hiển nhiên là cao hơn ông 1 bậc.
Tả Gia Tuấn cũng là người thông minh, lập tức thu thế, trực tiếp mở miệng nhận thua, ông lão đó cũng không làm khó ông, chỉ yêu cầu ông thôi chức hội trưởng.
Ngày thứ 3 sau khi xảy ra chuyện, Tả Gia Tuán liền mở hội nghị nội bội, từ chức hội trưởng và rời khỏi hiệp hội.
Do Dịch Ôn Mậu vừa trở về, cũng không thể nhậm chức hội trưởng ngay được, cho nên người trong hội chỉ phỏng đoán nên cũng không tổn hại đến thanh danh Tả Gia Tuấn.
Sau này Dịch Ôn Mậu tìm đủ mọi cách, cuối cùng 8 năm liền ngồi trên vị trí hội trưởng, hơn nữa cũng chỉnh sửa lại phép tắc hành nghề, cũng gây được tiếng vang.
Qua nhiều năm dò hỏi, Tả Gia Tuấn cũng biết được thân phận của ông lão đó, ông ta là chưởng môn đương nhiệm của phái Thất Tinh ở Lưỡng Quảng, cũng là sư phụ của Dịch Ôn Mậu .
Không chiến mà bại, Tả Gia Tuấn vẫn luôn cảm thấy sỉ nhục trong lòng.
Cho nên cho dù sau khi gặp được 2 huynh đệ, cũng chưa nói ra chuyện này, nếu không phải hôm nay gặp Dịch Ôn Mậu thì Tả Gia Tuấn chỉ có thể chôn kín chuyện này trong lòng.
Kỳ thực hôm nay để 2 huynh đệ tham gia bữa tiệc này cũng muốn có ý trợ uy, ông không sợ Dịch Ôn Mậu , nhưng nếu là lão già kia, trong lòng Tả Gia Tuấn vẫn cảm thấ e ngại.
- Lấy người già ra đánh người trẻ, phái Thất Tinh còn như vậy thì không phát triển được!
Cẩu Tâm Gia hừ lạnh 1 câu, hỏi:
- Tả sư đệ, sư phụ hắn tên là gì, mười năm trước tu luyện cái gì?
- Đại sư huynh, sư phụ hắn tên là Thái Dương Thu, là chưởng môn thứ 38 của phái Thất Tinh!
10 năm trước hắn đã luyện đến ám kình, lúc đó đệ mới vào ám kinh chưa được bao lâu, không phải đối thủ của hắn, cũng không biết sao hắn có thể đạt đến trình độ như vậy?
2 người bên cạnh đều có thể được coi là anh em thân thiết, Tả Gia Tuân cũng không sợ xấu hổ, kẻ chuyện năm đó từ đầu chí cuối ra.
Kỳ thực sau khi tiến vào trình độ luyện khí hóa thần, ông từng nghĩ đến việc đến tìm Thái Dương Thu đọ sức 1 phen.
Thế nhưng Thái Dương Thu đã là 1 ông lão 80 rồi, cũng không biết đã tu luyện đến trình độ siêu phàm nào, nếu như đối phương vào được cảnh giới siêu phàm mà nói thì mình đi lần này khó tránh khỏi nhục nhã.
Hơn nữa lúc này trong lòng Tả Gia Tuấn không còn đề cao chức hội trưởng đó nữa cho nên mới hành động như vậy.
- Cái tên Thái Dương Thu ta chưa từng nghe qua, chắc là hậu nhân của phái Thất Tinh.
Cẩu Tâm Gia chậm rãi lắc đầu, nói:
- Nhị sư đệ, đệ cho rằng vào đến được cảnh giới siêu phàm là chuyện dễ lắm hay sao? Trong kỳ môn năm đó cũng không có mấy người làm được đâu, còn về phái Thất Tinh, lại càng không có!
Liệt kể các tiền bối từ xưa đến nay cũng chỉ có 1 vài cao nhân đạo giáo, phật giáo thánh hiền mới luyện đến Luyện khí hóa thần, như là Trương Tam Phong đời nhà Minh cùng huyền thoại Thần thương Lý Thư Văn thời cận đại mà thôi.
Cho nên điều này khiến cho người luyện đạo vẫn cho rằng cảnh giới Luyện khí hóa thần chỉ là 1 truyền thuyết, bởi vì quả thực chưa có tiền lệ nào tiến vào đến cảnh giới Luyện thần phản hư.
Cẩu Tâm Gia ẩn cư ở núi rừng 50 năm, trước tiên là phá vỡ cảnh giới, tu luyện mới tiến bộ vượt bậc được.
Mà cái người tên là Thái Dương Thu kia, sống trong thế giới trần tục có thể dễ dàng luyện đến môn đạo đó được hay sao?