Thiên Tài Tướng sư
Tác giả: Đả Nhãn
Chương 641: Trận chiến thế kỷ ( trung )
Nguồn dịch: Nhóm dịch Hana
Sưu tầm: tunghoanh.com
Anthony Marcus là một người học viên ở trại huấn luyện Seberia thành công nhất, lúc trước hắn trải qua không như thế nào không có ai biết, nhưng biểu hiện của hắn khi hắn đang ở trại huấn luyện Seberia và sau đó, cũng chấn kinh thế nhân.
Ở trại huấn luyện, Anthony Marcus có thể tay không xé xác một con gấu ngựa, ở nơi băng tuyết Seberia kia, Anthony Marcus chính là vương giả, hắn có khả năng phát hiện nguy hiểm như động vật.
Ngay khi Diệp Thiên mới vừa bước vào đến trên lôi đài, Anthony Marcus phía sau lưng đột nhiên cảm thấy một cỗ cảm giác lạnh, như năm đó ở Seberia bị bầy sói theo dõi.
Đó là lúc Anthony Marcus mười ba tuổi, hắn bị đi đày đến Seberia, gặp 5 con sói Seberia, đó cũng là một lần Anthony Marcus cách cái chết gần nhất.
Dùng tất cả vốn liếng sức lực, cắn chết một con sói cuối cùng, Anthony Marcus đã sống, nhưng cũng là hấp hối .
Ở trại huấn luyện Seberia không nuôi kẻ vô dụng, một thân đầy thương thế, Anthony Marcus đã bị bỏ rơi, nhưng làm cho người ta kinh ngạc chính là, qua ba ngày, hắn lại ương ngạnh trở lại.
Trải qua lần sinh tử này, tựa hồ khiến Anthony Marcus thức tỉnh, hắn ở trại huấn luyện, trở nên dị thường hung tàn, năm năm sau, hắn đã có thể đánh ngã cả trại huấn luyện Seberia.
Thấy Diệp Thiên trước mặt quần áo áo trắng, Anthony Marcus trừng mắt, rồi lại hơi hơi híp mắt lại.
Cùng người khác bất đồng, Anthony Marcus càng thêm tin tưởng nội tâm cảm thụ của mình, cũng không bởi vì Diệp Thiên tuổi còn trẻ mà khinh thường hắn. Phải biết rằng, năm đó khi hắn xuất đạo, tuổi tác so với Diệp Thiên cũng không lớn hơn mấy.
Diệp Thiên gây cho hắn loại cảm giác nguy hiểm, đều không thua gì hắn đã trải qua năm mười ba tuổi đó, điều này làm cho Anthony Marcus đã đánh boxing ngầm mười năm, lại một lần nữa cảm nhận được cái gì gọi là sợ hãi.
Đến kề cận cái chết, nội tâm sớm trở nên tê liệt, Anthony Marcus rốt cuộc tìm được một tiểu tử có thể uy hiếp được mình, điều này làm cho chỗ lồng ngực của hắn như là bị dấy lên một mồi lửa, trong lòng dần dần nóng lên.
Đứng ở trên lôi đài như cái nhà giam. Diệp Thiên đã đánh giá Anthony Marcus, khi đối phương đem ánh mắt quét ở trên người mình, Diệp Thiên cũng cảm thấy da đầu một trận run lên. Giống như lưỡi độc xà liếm trên cổ chính mình.
- Cao thủ!
Diệp Thiên toát ra một cái ý niệm như vậy trong đầu, sắc mặt không khỏi trở nên ngưng trọng lên.
Diệp Thiên xuất đạo những năm gần đây, gặp qua thầy tướng gà mờ bày trận, đối chiến qua độc thuật Thái Lan, nhưng chưa bao giờ có một người, có thể cho hắn áp lực lớn giống như Anthony Marcus trước mặt này.
Dáng người dũng mãnh, Anthony Marcus đứng ở nơi đó, toàn thân tựa hồ không có chút sơ hở nào, mà khí huyết mênh mông trên người hắn kia, so với mình cũng không khác nhiều, điều này làm cho Diệp Thiên khiếp sợ rất nhiều, nhưng trong lòng cũng mơ hồ có chút hưng phấn.
Tục ngữ nói kỳ phùng địch thủ có ngày gặp, người trên thế gian có thể làm đối thủ của Diệp Thiên, chưa ai hơn Cẩu Tâm Gia và Nam Hoài Cẩn.
Nhưng bọn hắn cũng đã là ông lão rồi, tranh chấp cùng bọn họ, Diệp Thiên thắng không cần dùng võ. Hơn nữa quan hệ sư huynh đệ, cũng không chấp nhận đối chiến sinh tử.
Nhưng Anthony Marcus trước mắt thì bất đồng, hắn chính là vì giết người mà sinh tồn, cố tình liều mạng cùng Diệp Thiên, điều này làm cho nhiệt huyết ở sâu trong nội tâm Diệp Thiên, bắt đầu sôi trào lên.
Khi Diệp Thiên tiến vào đến trên lôi đài. Từ trần nhà hạ xuống một tấm lưới sắt, tiếng chuông tùy theo đó vang lên, trận đấu đã bắt đầu .
Nhưng biểu hiện hai người, cũng khiến những người vây xem có chút hiểu không rõ, bởi vì kịch liệt đối chiến trong tưởng tượng cũng chưa tiến hành, Diệp Thiên cùng Anthony Marcus đang không ngừng đánh giá đối phương.
- Cứt chó, vì cái gì còn chưa đánh?...
- Donny, câm miệng của ngươi lại, trước mắt ngươi chính là khế ước sinh tử đấy!
Trong hội trường có người tính khí nóng vội, đã nhịn không được chuẩn bị chửi ầm lên , nhưng nói mới ra khỏi miệng, đã bị người bên cạnh bịt lại.
Người Mafia Italy bị người khác nhắc nhở, không khỏi phẫn nộ ngậm miệng lại, nếu vì hắn lỡ lời mà ở trong này bị người ta giết chết, tin rằng trên thế giới này sẽ có rất nhiều người vỗ tay hô hay.
Nhìn Diệp Thiên bảy tám thước phía trước, thanh âm của Anthony Marcus vang lên:
- Ngươi rất mạnh, mạnh phi thường!
Đây là lần đầu tiên kể từ khi Anthony Marcus đánh quyền anh ngầm, lựa chọn không chủ động tiến công ở trên lôi đài, phải biết rằng, trong những trận đấu trước kia, hắn chưa từng nói chuyện cùng đối thủ một chữ, như gió thu cuốn hết lá vàng đánh bay đối thủ ra khỏi quyền đài.
Nhưng giờ phút này, Anthony Marcus không dám, bởi vì hắn hiểu được, đối thủ đang đối mặt với mình, không cẩn thận thì bất kỳ một chút liều lĩnh đều cũng cho mình một đả kích trí mệnh.
- Ngươi cũng rất mạnh!
Diệp Thiên hai chân một trước một sau, cả người nhìn như thực thả lỏng, kì thực sớm đã đề phòng.
Diệp Thiên có thể cảm giác được, đối phương ngoài giống như là một người nhưng mà trong là Mãnh Hổ, chỉ cần mình lộ ra một tia sơ hở, đối phương nghênh đón như gió bão mưa rào công kích, một khi khinh thường, nói không chừng thật sự bị mất mạng nhỏ ở nơi này.
Vừa đề cao phòng bị, Diệp Thiên vừa hỏi:
- Ta thật sự vô cùng khó mà lý giải, ngươi làm như thế nào đem khí huyết tu luyện mạnh như thế ? Ngươi tu tập yô-ga Ấn Độ sao?
- Khí huyết? Ta không hiểu lời của ngươi.
Anthony Marcus lắc lắc đầu, nói:
- Ta cũng không cần luyện tập qua yô-ga, ở boxing ngầm, không cần cái loại võ công này, trong này... Chỉ tôn trọng tiến công!
Không biết vì cái gì, khi Anthony Marcus đối mặt Diệp Thiên, nói chuyện đặc biệt lớn tiếng.
- Ta từng bị bầy sói vây quanh, đi quấy nhiễu gấu ngựa ngủ mùa đông, bàn tay trần giết chết hổ Seberia, có lẽ, đây là nguyên nhân ngươi cảm giác ta rất mạnh!?
Thanh âm của Anthony Marcus có chút trầm thấp, như là đang hồi tưởng lại mình trước kia, trong mắt hiện ra một tia hoang mang, hắn không biết, chính mình sớm công thành danh toại , vì sao lại chậm chạp không chịu rời khỏi quyền đài.
- Chiến sĩ, sẽ chết ở trên chiến trường!
Diệp Thiên nhìn ra mê hoặc trong mắt đối phương, nhưng hắn không nhân cơ hội công kích Anthony Marcus, mà là nói nhắc nhở một câu.
- Ừ đúng, chiến sĩ, sẽ chết ở trên chiến trường!
Anthony Marcus cả đời giết chóc vô số, riêng chết ở dưới chân hắn liền có mấy trăm người, sau khi bị Diệp Thiên một câu này làm tỉnh lại, nhất thời hồi phục.
- Đến đây đi!
Tựa hồ cảm nhận được nội tâm chính mình suy yếu, trong miệng Anthony Marcus phát ra một tiếng rít gào, hai chân giống như bướm vờn hoa trượt về phía trước, loại bộ pháp này, sợ là quyền Vương Ali gặp phải đều cũng cảm thấy không sánh bằng ....
- Mẹ nó, nhanh như vậy?
Tuy rằng sớm có đề phòng, nhưng Diệp Thiên cũng không nghĩ Anthony Marcus tiến công hung mãnh như thế, thấy hoa mắt, chỉ cảm thấy huyệt Thái Dương bên trái thình thịch trực nhảy, một loại cảm giác nguy cơ dâng lên trong lòng.
Căn bản không kịp ngẫm nghĩ nữa, cũng không có thấy rõ động tác đối phương, chân phải Diệp Thiên lui về sau, thân hình đột nhiên thấp đi xuống, đỉnh đầu chợt lạnh, tóc của hắn chuẩn bị dựng thẳng lên.
Lấy chân trái làm điểm chống đỡ, hiệu lệnh rút quân chân phải đột nhiên bay vòng một cái, thân thể Diệp Thiên kề sát đất, hung hăng đá hướng về phía chân trái Anthony Marcus. Đến mà không hướng cũng phi lễ, Diệp Thiên cũng không phải là đứng ở nơi đó bị người đánh.
Lực của Anthony Marcus chủ yếu đều ở trên đùi, tự nhiên không dám để bị Diệp Thiên đá trúng, vội vàng nhảy lùi lại tránh, trong mắt tràn đầy kinh ngạc nhìn Diệp Thiên.
Vừa rồi công kích hắn, trong một giây đồng hồ liên tiếp đá ra ngoài bốn cái, đây cũng là trạng thái cao nhất của Anthony Marcus, vốn cho là ít nhất có thể bức Diệp Thiên lấy tay đón đỡ, không ngờ bị Diệp Thiên né rất mau…
- Tốt, lại đến đi!
Vừa rồi cái cảm giác sinh tử trong nháy mắt, khiến Diệp Thiên cảm thấy một loại thể nghiệm chưa từng có kích thích.
Bởi vì thực lực đối thủ rất gần hắn, năng lực cảm ứng cũng trở nên thấp hơn, khả năng đối địch Diệp Thiên ngày trước lớn nhất, lúc này trong chiến đấu tác dụng cũng không phải rất lớn.
Diệp Thiên dâng lên một tia thấu hiểu trong lòng, hắn biết, muốn từ lôi đài này còn sống đi ra ngoài, muốn sinh mệnh vẹn toàn, hắn không thể không giẫm lên xác đối phương.
Lần này Diệp Thiên không đợi Anthony Marcus động thủ, mà dùng động tác của đối thủ vừa rồi, một bước vọt tới phía bên phải Anthony Marcus, đùi phải hung hăng đánh đi ra ngoài.
Mặc dù không giống như Anthony Marcus, được qua những năm tháng khổ luyện, nhưng Diệp Thiên một cước này thêm vào chân khí, như là đột phá vận tốc âm thanh, phát ra tiếng rít roi quật ở trong không khí.
Không tránh né như Anthony Marcus phía trước, Diệp Thiên tiến công bất đồng, quan trọng nhất chính là lấy công đối công, tuy rằng Diệp Thiên một cước này sắc bén vô cùng, Anthony Marcus vẫn nhờ cảm giác giơ chân trái lên, hung hăng va chạm cùng Diệp Thiên.
Hai chân giao kích, phát ra "Oành" một tiếng nổ nặng nề, lưới sắt chấn trụ trên lôi đài đều không ngừng run rẩy, hai thân hình vừa chạm vào lập tức phân, bay nhanh lại hai bên quyền đài.
Nhưng trận chiến đấu, cũng đến đây bắt đầu phát hoả, hai người tách ra, chưa nghỉ ngơi chỉnh đốn chút nào, lại cùng nhau vọt tới, Anthony Marcus hung mãnh đá dưới xương sườn Diệp Thiên.
Lần này Diệp Thiên cũng không né tránh, lấy chân đối chân, hai người lại một lần giao kích, tuy rằng theo trên màn hình lớn nhìn không ra vẻ mặt hai người, nhưng song phương đối chiến đều biết, lực lượng của bọn họ không kém bao nhiêu.
- Đến đây đi!
Thử tính hai cước đá ra, Anthony Marcus lộ ra tính khí, sau khi cảm giác được mình có thể tiếp nhận được lực của Diệp Thiên, Anthony Marcus quyết định dùng tiến công phá hủy đối thủ.
Nhanh như gió táp mưa rào , hai chân luân phiên đá hướng Diệp Thiên, một cước trước so với một cước sau lực lượng lớn hơn nhiều, Diệp Thiên hơi lộ thân thể gầy yếu, giống như là chiếc lá con thuyền cô độc trong biển rộng, lúc nào cũng có thể bị sóng lớn nuốt chửng.
- Răng rắc!
Một tiếng khung xương gãy truyền ra, Diệp Thiên vừa rồi dùng cánh tay trái chặn đối phương, cũng không thể hoàn toàn hóa giải lực lượng kia.