Thiên Tài Tướng sư
Tác giả: Đả Nhãn
Chương 647: Tổ chức khủng bố
Nguồn dịch: Nhóm dịch Hana
Sưu tầm: tunghoanh.com
Nguồn truyện: qidia
Mãi đến khi vào đến yến hội sảnh xa hoa mà Diệp Thiên vẫn không thể tin được, mới có vài ngày ngắn ngủi như vậy mà bản thân hắn đã có tài sản hơn 10 triệu đôla.
Cảm giác giàu phất lên nhanh như qua có một đêm, trước kia hắn luôn không màng danh lợi nhưng hắn cũng không khỏi bị kích động, cũng không thể trách được tại sao các phú hào lại cứ thích cùng nhau tụ tập lại một chỗ, hóa ra là kiếm tiền dễ dàng như vậy?
- Người Trung Quốc kia đến rồi!
- Lợi hại, nghỉ ngơi có một đêm mà đã không sao rồi?
- Không phải mới đánh đêm qua đó sao, tránh đụng chạm với mấy người Châu Á đó!
Thấy đoàn người Diệp Thiên tiến vào sảnh, vỗn dĩ những người trong đó đang nói chuyện sôi nổi thì ánh mắt lại tập trung hết vào người Diệp Thiên.
Sau một trận đại chiến ngày hôm qua đã làm biến đổi cả vận mệnh của giới boxing ngầm.
Đứng đầu Thế giới là Anthony Marcus, thứ hai là Glasgow Quindt bị Andre Abramovich đánh gục khiến cho cả võ đài đấu quyền trấn động.
Biết được thủ đoạn tàn nhẫn của Diệp Thiên, mọi người đều có cơ sở để tin rằng trong tương lai 10 năm tới người Trung Quốc này sẽ khai sáng ra một thời đại mới.
- Diệp tiên sinh, thật là vui khi được gặp cậu, cậu đã khai sáng cho chúng tôi một thời đại mới!
Vừa mới đi vào sảnh của yến hội, Bonnie Rothschild đã tươi cười đon đả, có thể lãnh đạo một gia tộc có từ trăm năm đương nhiên Bonnie không phải là một người có thể nhìn thấu tâm can y.
- Thời đại? Bonnie tiên sinh, tôi không biết ông đang nói cái gì?
Ở nước ngoài nhiều như vậy rồi, khả năng nói của Diệp Thiên càng ngày càng tốt, hắn trực tiếp nói ra suy nghĩ của mình vì Bonnie nói mà không giải thích gì.
- Theo quy tắc của đấu quyền, sau khi chiến thắng Anthony, đương nhiên cậu là đệ nhất Thế giới, người thanh niên à, tương lai 10 năm nữa giới boxing sẽ trong tay cậu rồi!
Trong tay của Bonnie Rothschild có cả một đội ngũ các quyền thủ chuyên nghiệp. Qua một đêm làm việc khẩn trương, bọn họ phân tích trong 10 năm tới Diệp Thiên có thể thống trị boxing ngầm.
Bonnie Rothschild có cơ sở để tin rằng với thân phận của Diệp Thiên thì mỗi cuộc tranh tài của hắn sẽ khiến cho cả thế giới bị cuốn hút, các phú hào của boxing ngầm lại càng hứng thú, chỉ cần dẫn đường thêm một chút thì Diệp Thiên sẽ là nhân vật chính của boxing ngầm.
- Thiên hạ của tôi?
Diệp Thiên cười khóe miệng, suy nghĩ một lát rồi nói:
- Bonnie tiên sinh, ông cho rằng với thân phận của tôi, tôi sẽ tiếp tục tham gia đấu trong boxing ngầm sao? Hôm qua, chẳng qua là tôi chỉ chơi đùa một chút thôi.
Diệp Thiên biết, nếu hắn không nói rõ lập trường, quan điểm thì e rằng có cả nửa số người trong này sẽ đứng ngồi không yên, thừa dịp này hắn muốn ra tín hiệu là sẽ không tham gia vào boxing ngầm.
Quả nhiên Diệp Thiên vừa nói ra những câu này trong hội trường xao động, lúc đầu họ suy đoán và lo sợ Diệp Thiên sẽ trở thành ông chủ của boxing ngầm mà khiêu chiến với bọn họ, bây giờ thì họ đều tỏ ra vui mừng.
Thậm chí là đám người Lỗ Đạo Phu còn nhìn về phía Đổng Thăng Hải và Chúc Duy Phong với một con mắt đầy ác ý, hai người bọn họ bây giờ đều đã nắm giữ những nơi boxing ngầm lớn mạnh nhất ở Châu Á, mỗi người đều có một miếng thịt béo bở.
- Diệp gia, ngài?
Đổng Thăng Hải không ngờ là ở đây mà Diệp Thiên lại nói ra những câu này. Nết mặt già nua của ông ta hiện lên sự khắc khổ, từ khi Andre Abramovich xuất ngũ thì đã là một quyền thủ quan trọng không ai địch nổi rồi.
Diệp Thiên khoát tay áo với Đổng Thăng Hải, rồi nhìn về phía Bonnie cười nói:
- Bonnie tiên sinh, tôi cũng có cổ phần ở các công ty boxing ngầm ở Nhật Bản, Trung Quốc và Moscow, sau 3 năm tôi sẽ chuyển nhượng số cổ phần này, hi vọng trong thời gian này tôi có thể được thanh tịnh một chút.
Diệp Thiên nói thẳng ra những lời này đã xua tan suy nghĩ của đám người đang lo sợ sang năm hắn sẽ khiêu chiến với bọn họ, phải biết rằng nếu như Diệp Thiên còn ở đó thì bọn họ sẽ không có bất kì một hi vọng thắng lợi nào.
Nghe thấy Diệp Thiên nói những lời này, sắc mặt của Đổng Thăng Hải và Chúc Duy Phong cũng dịu xuống, nếu không có 3 năm hoàn hoãn xung đột thì bọn họ không thể phát triển cho boxing ngầm đi lên được, vậy nên cũng không thể trách được Diệp Thiên.
Mà khoảng thời gian 3 năm các đại ông chủ cũng có thể chấp nhận được, Diệp Thiên nói vậy là boxing ngầm sẽ được yên bình trong 3 năm, không có thời đại quyền Vương khai sáng, đương nhiên những điều này để sau mới nói.
Diệp Thiên hứa hẹn khiến cho không khí trong hội trường êm dịu đi rất nhiều, bọn Lỗ Đạo Phu đang trợn tròn mắt nhìn Đổng Thăng Hải cũng có thể cùng nhau cười nói được rồi.
Trong mắt những người này, hận thù chẳng qua chỉ là vì lợi nhuận mà thôi một khi lợi ích được cân bằng thì thù hận tự nhiên cũng được hóa giải.
Từ trước đến giờ với những buổi tiệc như thế này Diệp Thiên đều trốn tránh, sau khi ứng phó với đám người này hắn liền trốn vào một góc đợi cho buổi tiệc kết thúc.
- Diệp tiên sinh, có rảnh không, tôi giới thiệu với cậu một người bạn…
Diệp Thiên đang ăn toàn đồ ngon thì Bonnie gọi.
Diệp Thiên thấy người đứng bên cạnh Bonnie có vẻ kì lạ, hắn hỏi:
- Bonnie tiên sinh, vị này là?
Người đứng bên cạnh Bonnie không cao, cũng có vẻ lớn tuổi rồi, trên đầu ông ta lại còn trùm một cái khăn trắng, nhìn cách ăn mặc này chắc là người Ả Rập.
- À, vị tiên sinh này là Ossama Abdulla tiên sinh, ông ta đến từ nước cộng hòa Saudi, Diệp vị tiên sinh đây có một chuyện muốn đàm phán với cậu.
Thái đội Bonnie đối với người này có vẻ kì lạ, sau khi giới thiệu với Diệp Thiên liền nói tiếp:
- Các vị cứ nói chuyện đi nhé, tôi đi tiếp khách một chút.
- Ossama Abdulla tiên sinh, mời ngồi, không biết ông tìm tôi có chuyện gì?
Diệp Thiên thoáng nhìn Bonnie đi mà không hiểu gì, mời Ossama Abdulla ngồi xuống lại cần tìm đến Bonnie để giới thiệu, vị Ả Rập này đến đây chuyện chắc cũng không nhỏ đâu.
Thời cận đại, nguồn năng lượng ở sa mạc Arabia rồi cả thời Trung Cổ nơi đây luôn là tiêu điểm của thế giới, vì dưới chân của bọn họ là vô số dầu mỏ.
Sau đó Saudi Arabia đã trở thành Quốc gia giàu có nhất Thế giới, còn Saudi nắm quyền Vương trong tay đã có nhiều tiền nhất Thế giới.
Đến những tập niên 60, 70, những người giàu ở Ả Rập mới nổi tiêu tiền ở khắp nơi trên Thế giới, cho dù thân phận của bọn họ có giống Bonnie nhưng cũng không muốn đắt tội với bọn họ.
- Diệp tiên sinh, chính xác mà nói thì giờ tôi không phải là công dân của Saudi Arabia nữa rồi, quốc tịch của tôi là Afghanistan!
Có thể nhận thấy Ossama Abdulla là người được giáo dục tốt, ngoài cái đầu đội khăn trắng ra thì những biểu hiện của ông ta giơ chân nhấc tay cũng là người thân sĩ.
- À, không biết là Ossama Abdulla tiên sinh nói với tôi chuyện này là có ý gì?
Diệp Thiên nhướn mày, hắn cảm thấy trên người Ossama Abdulla bề ngoài bình tĩnh nhưng bên trong như có cả một núi lửa đang sắp bộc phát ra ngoài.
Điều này khiến cho Diệp Thiên thấy có chút kì lạ, lần đầu tiên hắn có cảm giác này, lúc đối diện với người đó Diệp Thiên cũng dựng cả tóc gáy.
Sau khi nghe Diệp Thiên nói, Ossama Abdulla đảo mắt nhìn xung quanh rồi nhỏ giọng nói:
- Tôi là đại điện cho căn cứ tổ chức của Afghanistan, mời Diệp Thiên sinh giao đấu với các huấn luyện viên và giúp chúng tôi huấn luyện binh sĩ, không biết Diệp tiên sinh có thể đồng ý hay không?
- Căn cứ, tổ chức, đây là tổ chức gì?
Diệp Thiên nghe mà không hiểu gi cả, hắn chưa nghe thấy cái tên này bao giờ.
- Diệp tên sinh chưa hề nghe qua tên tổ chức của chúng tôi sao?
Thấy Diệp Thiên không biết đến tổ chức của mình Ossama Abdulla có vẻ bất mãn, liền giải thích:
- Tổ chức có tên là Islam Thánh Chiến, trợ giúp Afghanistan chống cự với quân xâm lược Soviet.
Tổ chức này do cha tôi xây dựng năm 88, tôn chỉ của chúng tôi là đối kháng với Mỹ và chính quyền Islam, Diệp tiên sinh, hôm qua tôi được nhìn trận đấu của cậu, tôi muốn mời cậu đến giúp chúng tôi huấn luyện cho các binh sĩ.
Mặt vốn bình tĩnh nhưng khi nói đến tôn chỉ của tổ chức thì ông ta có vẻ cuồng nhiệt, thậm chí chân tay còn múa máy phụ họa cho lời nói.
- Đợi một chút, Ossama Abdulla tiên sinh, tôi muốn biết các ông đôi kháng với Mỹ về chuyện gì hả?
Sau khi nghe Ossama Abdulla nói, Diệp Thiên cũng có vẻ hứng thú, phải biết rằng mặc dù nơi đây là vùng biển quốc tế nhưng cách Mỹ rất gần không ngờ là vị này có thể tuyên bố xanh rờn như thế.
Sau khi nghe Diệp Thiên nói, Ossama Abdulla cười một cách nham hiểm:
- Diệp tiên sinh, năm 98 các chiến sĩ ở Keynia đã dạy bảo bọn người Mỹ, bọn họ đã phá hủy Đại sứ quán, không biết là cậu đã từng nghe thấy chuyện này chưa?
- Tập kích Đại sứ quán?
Diệp Thiên nghe thấy vậy im lặng một chút rồi nói:
- Đây không phải là chuyện của tổ chức khủng bố sao?
Diệp Thiên đã hiểu, cảm thấy trước mặt mình chính là người trong tổ chức khủng bố, ông ta muốn mời hắn đi huấn luyện cho phần tử khủng bố.
Ánh mắt Ossama Abdulla lại cuồng nhiệt hơn nói:
- Đúng, chúng tôi muốn bọn người Mỹ phải trả giá đắt. Diệp tiên sinh mời cậu gia nhập với chúng tôi!
- À , không Ossama Abdulla tiên sinh, tôi là một công dân tuân theo pháp luật, tôi có thể hiểu được tôn chỉ của các ông nhưng xin lỗi nó không có hứng thú đối với tôi.
Không đợi Ossama Abdulla nói xong, Diệp Thiên đã xua tay, nói đùa gì vậy? Ngày lành tháng tốt Diệp Thiên chỉ vừa mới trải qua, cái đầu hắn còn muốn sống nữa.
Hơn nữa từ nhỏ Diệp Thiên đã được tự do há chi mà phải chịu trói buộc?
- Diệp tiên sinh, tôi biết cậu có thành kiến với tổ chức của chúng tôi, hãy đợi không bao lâu nữa cậu sẽ biết được quyết tâm của chúng tôi!
Phàm là người có tôn giáo, tín ngưỡng thì tính cách đều cố chấp một chút, sau khi bị Diệp Thiên từ chối khéo thái độ Ossama Abdulla với Diệp Thiên đã thay đổi 1800.