Thiếu Nữ Thơ Ngây

Chương 1: Cưỡng bức trong phòng tắm (1)


trước sau

Tháng bảy nắng gắt, là thời điểm nghỉ hè của các trường đại học, nhóm sinh viên gọi bạn rủ bè lập kế hoạch đi du lịch.

Thế nhưng, giờ phút này Trần Hiểu Nhu lại lẻ loi một mình, lẳng lặng đứng chờ trên một con đường hoang tàn, vắng vẻ, đầy sỏi đá.

Vốn dĩ cô cũng là một thành viên của kỳ nghỉ cuồng hoan kia, nhưng một tháng trước khi nghỉ hè, cô phát hiện ra bạn trai mình ngoại tình với một sinh viên nữ khoa thiết kế bên cạnh, trong cơn giận dữ cô đã đề nghị chia tay. Bạn trai cũ không đồng ý, còn dùng đủ loại phương thức quấy rầy cô cả một tháng.

Trần Hiểu Nhu không chịu nổi sự quấy nhiễu ấy, rốt cuộc cũng tới kỳ nghỉ hè, cô lập tức thay đổi số điện thoại, cũng không ngồi ngốc ở trong nhà mà xách hành lý lên đi tới chỗ của chú mình ở nông thôn ở nhờ.

Bố mẹ Trần Hiểu Nhu đi công tác quanh năm, nhất là từ sau khi cô đỗ đại học thì nuôi thả tự do, Hiểu Nhu có ở nhà thì cũng chỉ có một mình buồn chán. Huống chi bạn thân của cô còn nghe được chuyện thằng khốn kia đã biết địa chỉ nhà cô, đang chuẩn bị "đánh chiếm" nhà cô trong kỳ nghỉ, Trần Hiểu Nhu lại càng sợ hãi.

Trong đầu cô hiện lên vô số các tin tức hình sự, cái gì mà "Nam thanh niên níu kéo không được nên đâm chết bạn gái" các thứ, lại càng sợ chết khiếp. Năm nay cô mới có 19 tuổi, vừa mới bước vào cuộc sống đại học tươi đẹp, thật sự không muốn đánh mất trong tay một tên con trai khốn kiếp như thế đâu!

Vì thế Trần Hiểu Nhu nghĩ ra một cách. Cô là sinh viên khoa mỹ thuật, nghỉ hè mỗi năm khoa mỹ thuật đều có thông lệ cho sinh viên đi sưu tầm tự do, Trần Hiểu Nhu nói với bố mẹ muốn về nông thôn vẽ, dù sao chú của cô cũng ở nông thôn, nhân tiện đi thăm chú luôn.

Nơi chú của Hiểu Nhu sống có thể nói là khỉ ho cò gáy, không những ở vị trí hẻo lánh khiến tên khốn kia tuyệt đối không tìm được, mà hơn nữa phong cảnh cũng tuyệt đẹp, là một nơi tránh nóng hoàn hảo.

Nhưng mà đối mặt với con đường đá sỏi gồ ghề, lồi lõm này, Trần Hiểu Nhu bắt đầu thấy có chút hối hận.

Đường núi gập ghềnh khó đi nên xe bus chỉ chạy đến giữa sườn núi, trời sắp tối rồi mà chú cô vẫn chưa đến đón, dù chỉ là tiếng lá cây bị gió thổi cũng khiến cô sởn tóc gáy.

Mười lăm phút nữa trôi qua, rốt cuộc Trần Hiểu Nhu cũng trông thấy một chiếc xe tải quen thuộc từ xa đi tới.

"Lên đi." Người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi mở cửa xe, đứng tránh sang bên cho cô gái nhỏ lên xe. Trần Hiểu Nhu trèo lên xe nhỏ giọng gọi "chú", người đàn ông trầm mặc gật gật đầu.

Chú của Trần Hiểu Nhu tên là Trần Nguy Nga, người cũng như tên, là một người đàn ông khỏe mạnh, cao lớn, toàn thân đều là cơ bắp, nhìn qua như có thể một quyền đánh chết hổ.

Đây cũng là nguyên nhân đầu tiên Trần Hiểu Nhu muốn về nông thôn, nhỡ đâu tên khốn kia theo được tới nơi này, có chú cô ở đây thì tên bạn trai cũ kia cũng chỉ là một con gà bệnh, một ngón tay của chú cô cũng có thể bóp chết anh ta.

Rõ ràng là Trần Nguy Nga vừa mới làm đồng xong, lúc này toàn thân trên đang để trần, hàng năm lao động phơi nắng ngoài trời đã khiến cho làn da của chú cô biến thành màu nâu khỏe mạnh, mồ hôi chảy thành dòng, trượt qua những khối cơ bắp rắn chắc, làm cho làn da bánh mật của hắn như phủ một tầng ánh sáng, trong khoang xe nhỏ hẹp tràn ngập hơi thở của giống đực, Trần Hiểu Nhu hơi đỏ mặt mà cúi đầu.

Thật ra làm gì có chuyện Trần Hiểu Nhu chưa từng thấy con trai cởi trần, chỉ là cơ thể của mấy thanh niên đó làm sao có thể so sánh với chú cô. Lúc Trần Hiểu Nhu lén lút đánh giá chú mình thì người chú của cô cũng đang đánh giá cô.

Hôm nay cô gái nhỏ mặc một cái váy hai dây trắng thuần, bộ váy ôm lấy cơ thể vẽ ra cái eo thon nhỏ có thể ôm gọn bằng một tay, nhưng trước ngực thì lại căng phồng đầy đặn, lúc này cô đang cúi đầu, nhìn từ cằm cô xuống có thể thấp thoáng thấy một cái khe sâu, làm Trần Nguy Nga không nhịn được mà nuốt nước bọt.

Vợ hắn chê hắn thô lỗ, đã ly hôn và mang theo con đi từ nhiều năm trước. Ngần ấy năm tuy vẫn luôn độc thân nhưng cũng không có chuyện hắn thủ thân như ngọc.

Hắn có đi chơi gái, người thân và bạn bè cũng có giới thiệu cho hắn một vài đối tượng, ở trong thôn lại càng có không ít những người đàn bà lẳng lơ thông đồng với hắn.

Hắn có "tiền vốn" nên không phải cái hoa huyệt nào cũng có thể xứng đôi với hắn. Vợ trước của hắn luôn ghét bỏ hắn vì hắn quá lớn, không muốn cho hắn thao, lần nào cũng chỉ mới vào đã kêu đau ầm ĩ khiến cho hứng thú của cả hai bay sạch. Mà những người đàn bà chịu nuốt cái côn thịt lớn của hắn không phải là đĩ điếm thì cũng là đàn bà đã có con, lỗ hoa huyệt rộng đến mức có thể nhét vừa quả bóng nên những lần hắn có thể chơi đã chẳng được mấy lần. Nhất là nửa năm nay hắn bận công việc chưa được chạm vào đàn bà lần nào, giờ chợt thấy một cô gái nhỏ non nớt, Trần Nguy Nga khó tránh được mà ngứa ngáy trong lòng, phía dưới đang rục rịch ngẩng đầu.

Chỉ là dù sao cô gái nhỏ này cũng là cháu gái của mình, Trần Nguy Nga ý dâm trong lòng một lúc rồi thôi, vội vàng dời mắt đi chỗ khác, không dám nghĩ nhiều, chuyên tâm lái xe.

Xe tải xóc nảy trên đường núi nửa tiếng, lúc về đến nhà trời đã tối hẳn.

"Cháu tới đột ngột quá nên điều hòa trong phòng khách chưa kịp sửa, giường cũng chưa dọn. Đêm nay cháu cứ ngủ ở phòng chú, cháu ngủ trên giường, chú ngủ dưới sàn." Trần Nguy Nga mang hành lý của cô gái nhỏ vào phòng mình, thuận miệng giải thích.

Hai người đều đã mệt mỏi cả ngày nên cơm tối ăn qua loa môt chút là xong.

"Ăn xong thì đi tắm rửa đi, chú đi rửa bát." Trần Nguy Nga nhanh nhẹn dọn dẹp bát đũa, giục cô bé đi tẩy rửa tro bụi và mồ hôi đi đường cả ngày.

Trần Hiểu Nhu vâng dạ rồi chạy về phòng lấy quần áo đi tắm.

Đợi đến khi Trần Nguy Nga rửa xong bát đũa thì trong phòng vệ sinh đã vang lên tiếng nước. Đột nhiên hắn nhớ ra mình quên nhắc cháu gái là khóa cửa nhà vệ sinh đã hỏng từ tháng trước, bên trong có tảng đã dùng để chặn cửa.

Trần Nguy Nga đang định gõ cửa nhắc nhở cô thì trong đầu đột nhiên hiện lên hình ảnh khe ngực sâu thẳm lúc ở trên xe hôm nay, ngay lập tức hắn nóng bừng cả người, bàn tay vốn định gõ cửa lại ma xui quỷ khiến mà di chuyển về phía khóa cửa, nhẹ nhàng đẩy ra.

Quả nhiên cửa phòng vệ sinh không khóa, Trần Nguy Nga đẩy ra một khe nhỏ, ngừng thở ghé mắt vào tìm kiếm.

Dưới ánh đèn mờ ảo, thân thể trắng nõn kia đặc biệt tỏa sáng. Trần Hiểu Nhu đứng quay lưng về phía Trần Nguy Nga, dòng nước như dòng suối nhỏ trượt một đường qua vai ra sau lưng, chảy qua cặp mông vểnh đầy thịt của cô.

Trần Nguy Nga nuốt nước bọt cái ực, côn thịt bắt đầu căng cứng sưng to, đâm cho cái quần mỏng mùa hè gồ lên rõ ràng.

Xoay người, xoay người. Trần Nguy Nga thầm kêu trong lòng. Tựa như nghe được khát vọng của hắn, Trần Hiểu Nhu thật sự xoay người lại, một đôi nhũ hoa non mềm rung rinh cùng với mu hoa huyệt căng phồng đập thẳng vào mắt hắn. Cảnh đẹp trước mắt tác động mạnh tới Trần Nguy Nga, ngay lập tức hô hấp của hắn trở nên nặng nề, hắn không nhịn được cởi dây quần, vừa nhìn chằm chằm Trần Hiểu Nhu vừa xoa nắn côn thịt cương cứng của mình.

Trần Hiểu Nhu nhắm mắt ngửa đầu để cho dòng nước ấm từ vòi hoa sen xối xuống, bàn tay trắng mịn mơn trớn cần cổ thon dài, xương quai xanh tinh xảo, bầu nhũ hoa mềm mại, cuối cùng đi tới khe thịt khép chặt của mình.

Cô hơi tách hai chân ra, ngón tay vói vào trong nhẹ nhàng chuyển động.

Tính ra thì đã hai tháng cô không làm tình cùng bạn trai.

Nhớ tới bạn trai cũ, cô lại vừa oán vừa hận. Tấm thân trong trắng của cô đã bị tên khốn kia chiếm đoạt trong một lần say rượu.

Lúc ấy trong cơn say cô chỉ cảm thấy phía bụng dưới có cái gì đó ẩm ướt, có một cây gậy nóng hổi cứ chọc tới chọc lui, quấy rầy làm cô thấy phiền. Đột nhiên cây gậy đó tìm được một chỗ hổng để xâm lấn, nó chuyển động một chút nơi cửa vào rồi chọc thẳng vào trong.

"A!!!" Trần Hiểu Nhu đau đớn mở to hai mắt, phát hiện có một người con trai đang thở nặng nhọc đè trên người mình, phía dưới của cả hai đã gắn chặt lại với nhau.

"Rút ra ngoài đi!" Hai tay Hiểu Nhu đẩy người con trai đó ra nhưng lại bị người con trai nắm lấy dễ dàng, đè chặt sang hai bên.

Cái lưỡi trơn trượt của người con trai chui vào lỗ tai của Hiểu Nhu liếm láp, côn thịt thô to đâm chọc cái lỗ hoa huyệt nhỏ bé chưa trải sự đời một cách không thương tiếc. "Hiểu Nhu, hoa huyệt của em chặt quá, anh s͙ư͙ớ͙n͙g͙ muốn chết."

Trần Hiểu Nhu chỉ cảm thấy âm hộ của mình nóng rát đau đớn, nước mắt chảy đầy mặt, cô quơ chân lung tung, khóc lớn. "Súc sinh! Anh mua rút ra!"

"Suỵt suỵt…" Người con trai lấp kín miệng cô lại, "Lần đầu tiên của con gái bao giờ cũng đau, nhịn một lát là được. Chúng ta đã yêu nhau ba tháng rồi, đây là lúc phát triển thêm một bước nữa. Em xem bạn gái người ta yêu nhau một tháng đã đồng ý lên giường, anh nhịn lâu lắm rồi." Người con trai thúc hông, để côn thịt của mình đâm sâu thêm một chút nữa, "Ha… Em xem hoa huyệt em mút anh chặt như vậy, anh làm sao mà rút ra được… Ha ha… Địt chết em, thao chết em, lát nữa sẽ khiến em s͙ư͙ớ͙n͙g͙ đến chết luôn."

Trần Hiểu Nhu say rượu bị người con trai đè chặt dưới thân, đâu còn sức lực để phản kháng, dần dần cũng không giãy giụa nữa, mặc kệ cho người con trai đâm thọc côn thịt vào trong cơ thể mình.

Đau đớn ban đầu dần dần biến mất, Trần Hiểu Nhu cảm thấy sâu bên trong mình bắt đầu ngứa ngáy, cô muốn gãi nhưng gãi không đến, chỉ có khi người con trai kia thọc vào mới có thể giảm bớt.

"Ọp… Ọp…" Rốt cuộc lỗ hoa huyệt bị căng rộng của Trần Hiểu Nhu cũng phát ra tiếng nước, mỗi lần côn thịt thọc vào rút ra đều mang theo tiếng vang dâm dật, người con trai đắc ý mà thúc hông, tăng nhanh tốc độ đâm sâu vào phòng tuyến của cô.

"Ha ha, chảy nước rồi hả? Bắt đầu s͙ư͙ớ͙n͙g͙ rồi đúng không, ha ha."

"Hưm… Ưm…" Nghe thấy những lời nói thô tục Trần Hiểu Nhu mặt đỏ tai hồng, không muốn trả lời, chỉ hừ hừ từng tiếng nho nhỏ theo động tác của người con trai, cái eo nhỏ nhắn cũng không nhịn được từ từ đong đưa.

"Hô… Hô…" Người con trai thở nặng nề, rút côn thịt ra tới cửa hoa huyệt rồi dập mạnh trở lại, thọc vào vừa sâu vừa thô bạo, làm Trần Hiểu Nhu bủn rủn cả người, tiếng rên rỉ cũng lớn hơn không ít.

"Nếm được mùi vị của côn thịt rồi phải không… Có s͙ư͙ớ͙n͙g͙ không! A… Ha… Ha…" Người con trai biết Hiểu Nhu sẽ không phản kháng nữa nên buông tay của cô ra, di chuyển hai tay lên bầu nhũ hoa mà hắn đã thèm nhỏ dãi từ lâu. Bầu nhũ hoa non mềm nằm trong tay hắn bị biến thành đủ hình đủ dạng, núm nhũ hoa nhỏ xinh nhô lên theo động tác đâm chọc của người con trai, giống như đỉnh hoa hồng trên núi tuyết.

"Mẹ nó, nhũ hoa sờ sướng thật. Lần đầu tiên nhìn thấy em anh đã muốn sờ nhũ hoa của em rồi, vừa tròn vừa to. Lúc trước không cho anh sờ, không phải bây giờ cũng bị anh chơi sạch sao." Người con trai bóp hai bên nhũ hoa của Hiểu Nhu, cưỡi trên người cô như cưỡi ngựa, côn thịt lớn ra ra vào vào lỗ hoa huyệt, thao cho hai mép thịt đỏ hồng, run run phun nước.

"A, ha, nhanh quá!" Trần Hiểu Nhu kinh hoảng kêu lên.

"Nhanh thì em mới sướng nha!" Người con trai không thèm để ý mà tiếp tục tăng tốc, "Ha ha… Cái hoa huyệt nhỏ này chơi sướng thật, vừa bót vừa ấm, lại còn nhiều nước… Nếu sớm biết ngon như vậy thì ba tháng ông đây cũng không nhịn nổi, lần đầu tiên thấy cưng sẽ thao chết cưng luôn."
"Không chịu được nữa. Dừng lại." Trần Hiểu Nhu cảm thấy mình như sắp tiểu đến nơi, sợ tới mức phải kêu dừng lại.

"Không chịu được nữa?" Không chịu được nữa mà hút anh chặt như vậy! Dâm phụ! A, ha, còn cắn! Mẹ nó, thao chết cưng, thao chết cưng! Địt nát cái hoa huyệt dâm dật của cưng."

Người con trai phát điên tăng nhanh tốc độ chuyển động, Trần Hiểu Nhu vốn sắp đạt cao trào làm sao chịu nổi loại kích thích này, hai mắt cô trợn ngược, hét to lên một tiếng, một lượng lớn nước dâm xối thẳng vào quy đầu, người con trai không chịu nổi mà siết chặt mông Trần Hiểu Nhu rồi thúc tới.

"A… A… A… Quá sướng! Quá sướng! Anh muốn thao chết em, thao cho em không xuống được giường, mỗi ngày đều phải ngậm côn thịt của anh… Ha, ha hút sướng lắm…. A… A… Anh tới!" Theo tiếng rên của người con trai, một dòng chất lỏng nóng bỏng bắn thẳng vào tử cung của Hiểu Nhu, kích thích đến mức làm Hiểu Nhu chảy nước mắt.
Xong việc rồi thì người con trai lại dùng lời ngon tiếng ngọt xin lỗi Hiểu Nhu, anh ta quỳ gối trước mặt Hiểu Nhu tự tát mình rồi nói, "Là do anh quá yêu em mà! Anh nhớ em đến phát điên! Anh biết anh khốn nạn, em đánh anh hay mắng anh cũng được, tùy em xử trí."

Trần Hiểu Nhu vừa đánh vừa đá tên con trai khốn kiếp kia nhưng cuối cùng lại bị anh ta vừa dỗ dành vừa làm thêm một lần nữa, từ đó bước đi trên con đường tình dụckhông lối về. Từ sau ngày hôm ấy, thỉnh thoảng bạn trai cũ của cô lại kéo cô lên giường, khai phá từng chỗ từng chỗ trong thân thể cô. Ban đầu Trần Hiểu Nhu còn hơi kháng cự một chút nhưng sau khi nếm được tư vị rồi thì cũng ỡm ờ để mặc cho anh ta muốn gì được nấy.
Nhưng không ngờ vì ôn thi cuối kỳ nên một tháng không lên giường với anh ta mà tên khốn kiếp ấy lại đi tìm một cô gái khác! Trần Hiểu Nhu tức đến mức không bao giờ muốn nhìn thấy tên khốn ấy nữa.

Nhưng vốn dĩ một tháng kia đã khiến Trần Hiểu Nhu cảm thấy không thoải mái rồi, lại thêm một tháng lằng nhằng chuyện chia tay với tên khốn kia, đã hai tháng Hiểu Nhu không được làm tình.

Nghĩ đến những lần trước đây cùng với tên khốn kia, Hiểu Nhu lại vừa tức vừa xấu hổ, âm hộ cũng bất giác trở nên ẩm ướt. Cô đưa tay vào trong đám lông mu tìm kiếm hoa huyệt rồi nhẹ nhàng vuốt ve, một tay khác thì xoa bóp bầu nhũ hoa đang căng trướng.

Cô muốn ngực có ngực, cần chân có chân, chẳng thua kém ai, tên khốn kia đúng là mắt mù mới đi ngoại tình! Hiểu Nhu vừa tự an ủi mình vừa oán hận nghĩ.

Trần Nguy Nga không thể nào ngờ được mình sẽ nhìn thấy cháu gái thủ dâ̵m̵ trong lúc tắm, chân hắn giống như đeo chì không có cách nào dời bước được, đôi mắt tham lam trở nên đỏ ngầu nhìn chằm chằm cảnh đẹp, côn thịt được thả ra ngoài nắm trong tay vuốt ve.

Hô hấp của Trần Hiểu Nhu dần dần trở nên hổn hển, dâm dịch dính nhớp cùng với dòng nước chảy xuống đùi cô, cô không nhịn được mà cắm ngón tay vào trong huyệt thịt.

Khi Trần Hiểu Nhu không kìm chế được tiếng rên rỉ để nó thoát ra khỏi miệng, Trần Nguy Nga cũng không thể nhẫn nhịn được nữa mà xông vào phòng. Lửa dục đã thiêu hủy nốt tia lý trí cuối cùng của hắn, đâu còn hơi sức mà lo nghĩ đến cái gì mà luân lý đạo đức, hắn chỉ biết trước mặt là một người con gái, một người con gái trẻ trung non nớt!

"Chú!" Nghe thấy tiếng động Trần Hiểu Nhu mở bừng mắt, trong giây lát đã sợ đến tái mặt. Tại sao chú cô lại vào đây?!

"Chú mau ra ngoài đi!" Trần Hiểu Nhu vừa khẩn trương vừa xấu hổ, một tay của cô còn đang cắm trong âm hộ của chính mình nên chỉ có thể dùng một tay vắt ngang che ngực, mong che được cảnh xuân đang bị phơi bày.

Nhưng cô lại không biết rằng, động tác của cô giống như vẽ rắn thêm chân, hai bầu ngực nõn nà bị đè ép lại trông như muốn bật tung ra, nói là che đi không bằng nói là đang mời gọi.

Quả nhiên Trần Nguy Nga càng bị kích thích khiến cho máu nóng trong người sôi sục. Hắn đè chặt cháu gái lên trên vách tường gạch men, đôi môi nóng ấm hôn lên cần cổ thon dài của cô, đầu lưỡi thô ráp liếm láp lên làn da non mềm, có chút đau nhức. Bàn tay của hắn xông thẳng tới thánh địa mà hắn thèm muốn, hắn gạt tay Hiểu Nhu ra rồi ngay lập tức dùng ngón tay mình thay thế.

"Đừng mà!" Trần Hiểu Nhu ra sức đẩy chú mình ra nhưng đã chẳng còn gì có thể cứu vãn. Ngón giữa thô to của chú cô đã cắm ngập vào trong âm hộ của cô, hơn nữa còn không màng tất cả mà bắt đầu chuyển động. Ngón tay do lao động quanh năm mà mang đầy vết chai quét tới quét lui lên vách thịt non mềm, cảm giác mang lại so với ngón tay của chính mình không giống nhau. Trong đầu Trần Hiểu Nhu lúc này đã trở nên trống rỗng, cô đang bị chú của mình chỉ gian! Cô cố gắng vặn vẹo, mong muốn thoát khỏi ngón tay của chú mình nhưng chú cô nhanh chóng triển khai thế tiến công khiến cô mềm nhũn cả người.

Được một lúc thì bụng dưới của Hiểu Nhu bắt đầu bốc lên một ngọn lửa, cô biết rõ đây là hành vi vượt qua luân lý đạo đức nhưng âm hộ vẫn vì động tác của chú cô mà ướt nhẹp nước, khiến cô vừa xấu hổ vừa tức giận. Nhưng loại xấu hổ và giận dữ này còn tiếp tục gia tăng khi ngón tay cắm trong âm hộ của cô lại nhiều thêm một cái.

Trần Nguy Nga biết hiện tại mình đã cưỡi trên lưng hổ khó mà leo xuống, hai ngón tay vừa cắm vào liền hợp sức ra ra vào vào cái hoa huyệt non mềm của cháu gái. Đây đúng là lỗ hoa huyệt của gái trẻ mà, mới hai ngón tay thôi mà đã hút chặt khiến hắn khó di chuyển, nếu côn thịt của hắn mà thọc vào thì s͙ư͙ớ͙n͙g͙ đến mức nào chứ.

Hôm nay cái hoa huyệt nhỏ này sẽ là lễ vật của hắn!


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!