Tiếng gầm giận dữ của Trưởng Lão Tiêu Viêm, một tu sĩ Kim Đan sơ kỳ, vang vọng xuyên qua màn sương dày đặc của Phù Du Cốc. Ông ta dẫn theo hơn hai mươi đệ tử nội môn và hai Trưởng Lão Trúc Cơ kỳ khác, tất cả đều mang theo Kiếm Khí rực lửa và sát ý. Phù Du Cốc là niềm tự hào và nguồn tài nguyên bí mật của Kiếm Gia, việc bị một "Ma Tu" đột phá Kim Đan ngay tại đây là sự sỉ nhục không thể chấp nhận.
"Kẻ nào dám đột nhập Cấm Địa! Mau ra mặt chịu chết!" Tiêu Viêm quát lớn, kiếm khí màu vàng rực rỡ như một ngọn lửa, cố gắng xua tan lớp sương mù. Tuy nhiên, luồng sương mù này đã bị Huyết Khí của Mặc Huyết làm ô nhiễm, trở nên đặc quánh và mang theo hơi lạnh thấu xương, làm chậm lại tốc độ của bọn họ.
Mặc Huyết đứng im lìm trong hang động đã trở thành Kim Đan Huyết Lệ. Sức mạnh mới khiến hắn không còn cảm thấy sợ hãi hay lo lắng. Hắn không cần phải trốn tránh; hắn cần phải khẳng định sức mạnh của mình ngay trong lòng kẻ thù. Hắn nắm chặt Huyết Thần Cổ Kiếm, Kim Đan Huyết Lệ xoay chuyển dữ dội, truyền một luồng linh lực tà ác nhưng vô cùng mạnh mẽ vào thanh kiếm.
"Ta ra mặt rồi đây, Tiêu Viêm Trưởng Lão," giọng Mặc Huyết vang lên, không rõ từ hướng nào, lạnh lẽo và đầy mỉa mai. "Ngươi đã từng là người ủng hộ Thiên Ứng phế ta. Hôm nay, ta sẽ dùng máu của ngươi để tẩy rửa Cấm Địa này."
Tiêu Viêm kinh hãi. Giọng nói này... quá quen thuộc, nhưng lại chứa đựng sự tàn bạo của vực sâu. "Ngươi là ai? Dám xưng là Lăng Phong giả mạo! Nằm mơ!"
Mặc Huyết không đáp lời. Hắn ra tay.
Huyết Ảnh Tật – chiêu thức mà hắn đã dùng để đột nhập, giờ được vận hành bởi Kim Đan Huyết Lệ, tốc độ nhanh hơn gấp mười lần. Mặc Huyết biến thành một đường chỉ đen, lướt qua nhóm đệ tử đầu tiên. Huyết Thần Cổ Kiếm chém ra, không cần chiêu thức phức tạp. Chỉ là tốc độ tuyệt đối, sức mạnh linh lực vượt trội và sự tàn bạo của Huyết Kiếm Khí.
Bốn đệ tử Trúc Cơ sơ kỳ ngã xuống ngay lập tức, không kịp phản ứng. Cơ thể của họ không có vết thương rõ ràng, nhưng linh lực và sinh khí đã bị hút cạn, khuôn mặt héo hon như xác khô.
"Tà thuật! Hắn là Ma Tu chính hiệu! Toàn bộ nghe lệnh, lập trận pháp vây hãm!" Tiêu Viêm gào lên, kinh hãi trước cảnh tượng đó.
Hai Trưởng Lão Trúc Cơ kỳ còn lại vội vã cùng đám đệ tử dựng lên một Trận Pháp vây hãm tạm thời, sử dụng kiếm khí của họ để tạo thành một lưới điện ánh sáng bao quanh Mặc Huyết.
Mặc Huyết cười khẩy. Trận pháp Trúc Cơ đối với Kim Đan là trò trẻ con. Hắn nhấc Huyết Kiếm lên, thi triển chiêu thức đầu tiên của Huyết Kiếm Quyết ở cảnh giới Kim Đan: Vạn Huyết Trọng Lực.
Huyết Kiếm Khí từ Kim Đan Huyết Lệ bùng nổ, tạo ra một trường lực trọng lực cực lớn, nặng nề gấp hàng chục lần. Những đệ tử Trúc Cơ ngay lập tức bị đè bẹp xuống đất, xương cốt kêu răng rắc. Trận pháp vây hãm tan vỡ. Mặc Huyết không tốn một chút sức lực nào, chỉ cần dùng uy áp cảnh giới đã khiến đối thủ hoàn toàn bất lực.
Tiêu Viêm Trưởng Lão, là Kim Đan, vẫn trụ vững nhưng cũng phải cúi thấp người, mồ hôi chảy ròng ròng. Ông ta biết, Kim Đan của đối thủ không hề yếu hơn ông ta, thậm chí còn mạnh hơn.
"Ngươi... Ngươi đã đạt tới Kim Đan trung kỳ sao?!" Tiêu Viêm run rẩy.
"Trung kỳ? Ngươi đoán sai rồi," Mặc Huyết bước chậm rãi về phía Tiêu Viêm, Huyết Kiếm kéo lê trên mặt đất tạo ra một vệt máu đỏ tươi. "Ta chỉ là Kim Đan sơ kỳ. Nhưng Kim Đan của ta được tôi luyện từ Vực Sâu Hận Thù. Ngươi và Thiên Ứng sẽ sớm hiểu sự khác biệt."
Tiêu Viêm biết không thể lùi bước. Ông ta gầm lên, vận dụng toàn bộ linh lực còn lại, thi triển chiêu thức mạnh nhất của mình: Thiên Hỏa Luyện Kiếm. Thanh kiếm của ông ta bùng cháy trong ngọn lửa màu vàng, tạo thành một luồng sáng chói lòa, nhằm đánh bại Mặc Huyết bằng kiếm chiêu chính đạo thuần túy.
Mặc Huyết không né tránh. Hắn đứng yên, Huyết Kiếm Quyết xoay chuyển. Thay vì đối đầu trực tiếp, hắn dùng Huyết Băng Thuật, một nhánh của Huyết Kiếm Quyết. Linh khí cực Âm từ Huyết Đan bùng phát, đối đầu với linh lực lửa Dương của Tiêu Viêm. Âm-Dương va chạm, nhưng Âm khí của Mặc Huyết lại mạnh mẽ và tàn bạo hơn nhiều. Ngọn lửa vàng lập tức bị dập tắt, thay thế bằng một lớp băng huyết đỏ sẫm bao phủ lấy thanh kiếm của Tiêu Viêm.
"Sao có thể...?" Tiêu Viêm tuyệt vọng.
"Huyết Kiếm Quyết hấp thụ và chuyển hóa mọi loại năng lượng," Mặc Huyết giải thích lạnh lùng. "Năng lượng của ngươi, sức mạnh của ngươi, mọi thứ đều sẽ bị biến thành tài nguyên cho sự báo thù của ta."
Mặc Huyết tung ra đòn cuối cùng. Hắn không dùng chiêu thức hoa mỹ, chỉ là một nhát chém đơn giản nhưng chứa đựng toàn bộ sức mạnh của Kim Đan Huyết Lệ. Huyết Thần Cổ Kiếm xé toạc không khí, xuyên thẳng qua lớp phòng ngự cuối cùng của Tiêu Viêm. Trưởng Lão Kiếm Gia ngã xuống, cơ thể bị hút cạn tinh huyết trong chớp mắt, chỉ còn lại một lớp da bọc xương. Cái chết của ông ta là lời cảnh cáo tàn độc nhất.
Cảnh tượng này làm kinh hoàng những tu sĩ còn sống sót. Họ không còn chiến đấu, mà chỉ biết bỏ chạy tán loạn khỏi Cấm Địa. Mặc Huyết không đuổi theo; mục đích của hắn đã đạt được. Hắn đã tiêu diệt một Trưởng Lão Kim Đan, phô trương sức mạnh của Kim Đan Huyết Lệ, và hoàn toàn kiểm soát Phù Du Cốc.
Hắn quay trở lại hồ linh tuyền, thu hồi lại tất cả vật liệu còn sót lại, và cuối cùng, đặt một trận pháp phong tỏa cực mạnh lên lối vào Phù Du Cốc, đảm bảo không ai có thể xâm nhập hoặc sử dụng tài nguyên nơi này nữa. Sự tàn sát này sẽ là một đòn giáng mạnh vào tinh thần và nguồn lực của Kiếm Gia.
Rời khỏi Phù Du Cốc, Mặc Huyết đi về phía Đông. Hắn biết, Thiên Ứng sẽ sớm hoàn thành cấm thuật và tìm đến hắn. Nhưng trước khi đối mặt với kẻ thù cuối cùng, hắn cần phải làm một điều quan trọng hơn: tìm kiếm Bán Nguyệt Linh Châu, một pháp khí cổ xưa có thể giúp hắn chống lại những cấm thuật cấp cao. Pháp khí này nằm sâu trong Thần Uyên Cổ Mộ, một khu vực đầy rẫy nguy hiểm và ma quỷ, nhưng lại là nơi Thiên Ứng không dám bén mảng tới. Hắn quyết định lợi dụng sự sợ hãi của Thiên Ứng để có thêm thời gian chuẩn bị.