Tiên Quốc Đại Đế

Chương 51: Tìm Người Hiền Đức


trước sau

"Năm nước hỗn chiến sắp bắt đầu, lúc này là thời điểm sống còn của Yếnquốc. Ta không muốn Yến quốc bị hủy trong tay ta, cho nên ta mới đemNgọc tỷ truyền cho ngươi! Đề ngươi đăng cơ làm Đế!" Yến Đế nhìn chằmchặp vào Diêm Xuyên, trịnh trọng nói.

Đang lúc nóichuyện, một tên thái giám sau lưng nâng trên tay một cái hộp ngọc. Hiểnnhiên, trong hộp chính là Ngọc tỷ Yến quốc!

"Phụ hoàng!" Diêm Vô Địch kinh ngạc thốt lên.

Uống xong chén rượu, Diêm Xuyên ánh mắt chăm chú nhìn vào Yến Đế, đánhgiá xem lão rốt cục là nói thật hay chỉ là hư tình giả ý (lời thật ýgiả).

"Phụ hoàng, người là Yến Đế, sao lại có thể. . . ?" Diêm Vô Địch lo lắng nói.

"Yến Đế? Không, Vô Địch, Yến quốc thực ra chính là của Nhất Tự TịnhKiên Vương, Diêm Xuyên mới là dòng chính Yến quốc!" Yến Đế lắc lắc đầunói.

"Nhưng, nhưng. . . !" Diêm Vô Địch vẫn nhíu chặt lông mày.

"Không có nhưng nhị gì cả. Trong hoàng thất, ngoại trừ ngươi còn có thể bộc lộ ra tài năng, còn những em trai em gái của ngươi, căn bản chỉ làphường giá áo túi cơm. Ta vốn có ý định đem ngôi vị Hoàng Đế truyền chongươi, thế nhưng, ngươi đã gia nhập Tiên môn, có được một tiền đồ sánglạn. Không thể để vuột mất cơ hội may mắn này a!" Yến Đế trầm giọng nói.

"Nhưng, nhưng. . . !" Diêm Vô Địch lông mày vẫn không dãn ra.

"Yến quốc giao vào trong tay đám em trai của ngươi, chỉ trong chớp mắtlà bị diệt. Không, cho dù ta trị vì Yến quốc, diệt quốc cũng chỉ làchuyện sớm hay muộn. Chỉ có Diêm Xuyên, Nhất Tự Tịnh Kiên Vương, mới cóthể phất cao đại kỳ của Yến quốc!" Yến Đế trịnh trọng nói.

"A?" Diêm Xuyên chăm chú nhìn Yến Đế nghi ngờ thốt lên.

"Cẩm Y Quân của ngươi dùng để đối kháng quân đội của các quốc gia, hẳnlà dư sức. Về phần Tiên môn các nước dù có tham dự vào, thì sau lưngngươi đã có Đại Hà Tông. Tuy rằng phụ thân ngươi đã mất, nhưng Đại HàTông không có khả năng buông tay ngồi nhìn ngươi gặp nạn. Chỉ cần ngươingồi lên đế vị, Đại Hà Tông nhất định sẽ trợ giúp Yến quốc. Chỉ cầntranh thủ mấy chục năm, Thái tử Diêm Vô Địch cũng hoàn toàn trưởngthành, đến lúc đó, lại có thể quay về bảo vệ Yến quốc thiên thu vạnthế!" Yến Đế nhấn mạnh.

Yến Đế nói chí công vô tư, nhưng không lừa nổi Diêm Xuyên. Hắn mỉm cười, nhẹ nhàng nhấp rượu.

"Phụ hoàng, Vương thúc vốn có thể tiến vào Tiên môn, có cơ duyên Trường sinh, làm sao còn có thể vướng bận vào ngôi vị Hoàng Đế?" Diêm Vô Địchnhíu mày lo lắng nói.

"Vô Địch!" Yến Đế trừng mắt.

"Phụ hoàng, con cảm thấy làm như vậy đối với Vương thúc không côngbằnh. Vương thúc vốn có thể tu hành cầu trường sinh. Nếu làm Hoàng Đế,nhiều nhất cũng chỉ đăng cơ được mấy chục năm, thì tuổi già đã đến. . . ! Đến lúc đó muốn tu hành cũng đã muộn. Huống hồ vài chục năm sau, Đại Hà Tông còn nhớ đến ân tình tổ gia Diêm Đào sao?" Diêm Vô Địch lắc đầu.

"Nghiệt tử! Ta đây hoàn toàn vì muốn tốt cho ngươi, muốn tốt cho Diêm thị nhất mạch ta!" Yến Đế tức thì nóng giận lớn tiếng.

Yến Đế căn bản muốn dùng đại nghĩa của huyết mạch Diêm thị để trói buộc Diêm Xuyên, nhưng lại không thể nghĩ ra được sẽ bị con trai của mìnhhủy đi.

"Phụ thân làm như vậy, thực sự là không đúng!" Diêm Vô Địch cũng quật cường đáp trả.

"Ha ha ha ha!" Diêm Xuyên đột nhiên cất tiếng cười to, cắt đứt tranh luận của cha con hai người bọn họ.

"Ân?" Hai người nhíu mày nhìn sang Diêm Xuyên.

"Không cần tranh cãi, đa tạ ý tốt của cháu! Đế vị, ta cũng rất muốn có!" Diêm Xuyên cười nói.

"Thật sự?" Yến Đế ánh mắt sáng ngời.

"Ân!" Diêm Xuyên khẳng định gật đầu.

Vừa nhìn thấy Diêm Xuyên gật đầu, Yến Đế chẳng biết tại sao, trong nộitâm đột nhiên sinh ra một chút tiếc nuối, một chút không cam lòng.

"Vậy hãy nhận lấy Ngọc tỷ a. Ngày mai ta lập tức tuyên bố với quầnthần, chọn ngày tốt để cho ngươi đăng cơ!" Yến Đế lưu luyến nhìn cái hộp đựng Ngọc tỷ nói.

Mỉm cười, Diêm Xuyên lắc đầu.

"Ân? Ngươi đã đổi ý rồi sao?" Yến Đế cau mày hỏi.

"Ta vốn là muốn khai quốc lập triều, kế hoạch ban đầu không hẳn nhấtđịnh phải là Yến quốc. Dù sao, ta và ngươi đều cùng một huyết mạch, vốndĩ không muốn cùng ngươi tranh chấp. Tuy nhiên, ngươi lại một lòng thoái vị. Bởi vậy cái nền tảng cơ bản, ta cũng đành phải thu nhận. Yên tâm,chỉ cần ta còn sống một ngày, sẽ một ngày bảo vệ chu toàn Diêm thị nhấtmạch ta!" Diêm Xuyên trịnh trọng nói.

"Tốt! Tốt!" Yến Đế cười lớn.

"Chỉ có điều, không phải là lúc này!" Diêm Xuyên lắc lắc đầu nói.

"Ân?" Yến Đế có chút kinh ngạc.

"Ta có cơ duyên tu tiên, đã gia nhập Đại Hà Tông. Ta muốn hỏi ngươi,ngươi có nghĩ tới việc gia nhập tu hành giới không?" Diêm Xuyên trịnhtrọng hỏi.

"Gia nhập tu hành giới?"

Ánh mắt Yến Đế sáng lên, tiếp theo lộ ra một vẻ phiền não nói: "Tu hànhtrường sinh, đắc đạo thành tiên, ai mà không muốn? Nhưng căn cốt ta lạicực kém. Năm xưa phụ thân ngươi đã từng nói ta không có cơ duyên tutiên, có Tiên môn nào muốn thu nhận ta chứ?"

"Ngươi có ý muốn là được rồi. Ngươi thoái vị nhường ngôi, ta sẽ giúp huynh tu hành, coi như là một kiểu đền bù a!" Diêm Xuyên suy nghĩ một chút nói.

"Ngươi, giúp ta?" Yến Đế có chút kinh ngạc.

"Căn cốt kém, vậy thì dùng vô số tài nguyên bù lại. Người khác cần mộtphần, ngươi dùng mười phần là ổn rồi! Ta sẽ dẫn dắt ngươi gia nhập tuhành giới, giúp tu vi của ngươi đánh sâu vào đến Khí cảnh, thế nào?"Diêm Xuyên cười nói.

"A? Làm sao có thể?" Yến Đế lập tức trên mặt phấn khích.

"Sao thế, ngươi không tin?" Diêm Xuyên cười hỏi.

"Không, tin, tin! Chỉ là có chút. . . !"

"Ha ha ha, xác con Tam Thải Thần Ngưu trên thao trường, ngươi cứ giữ lại ăn đi!" Diêm Xuyên cười bảo.

"Cho ta sao?"

"Tặng ngươi, cố gắng tu luyện, sau khi đến Khí cảnh, phải dựa vào chính bản thân rồi!" Diêm Xuyên gật đầu.

"Đến Khí cảnh, ta đương nhiên có thể chen chân vào tu hành giới! Không cần ngươi phải giúp đỡ!" Yến Đế hưng phấn đáp lại.

"Ân, vậy trước hết ngươi hãy giúp ta tiếp tục xử lý công việc Yến quốc!" Diêm Xuyên suy nghĩ một chút rồi nói.

"Sao vậy? Ngươi không đăng cơ ngay à?" Yến Đế không hiểu.

"Ta còn muốn đi Đại Hà Tông xem xét, xử lý một số việc xong sẽ trở lại đăng cơ làm Đế!" Diêm Xuyên trầm giọng nói.

"Nhưng mà. . . !" Yến Đế cau mày.

"Huống hồ, ngươi muốn đạt đến Khí cảnh, cũng cần một lượng tài nguyênlớn. Ta muốn lấy lại vài thứ của cha mình!" Diêm Xuyên lắc đầu nói.

"Ách, cũng được!" Yến Đế gật đầu, nhưng vẫn có chút băn khoăn.

"Yên tâm, ta đang giam giữ sứ giả bốn nước, việc này ta sẽ xử lý ổnthỏa. Trước khi đi Đại Hà Tông, ta sẽ xử lý thỏa đáng hết thảy. Ngươi cứ yên tâm tiếp tục làm Yến Đế a!" Diêm Xuyên cười nói.

"Tốt, ta kính ngươi một ly!" Yến Đế hưng phấn nói.

"Ân!" Diêm Xuyên gật đầu.

Diêm Vô Địch đứng bên cạnh khó hiểu nhìn sang Diêm Xuyên.

Tan tiệc.

Tiễn đưa Diêm Xuyên.

Yến Đế cùng Diêm Vô Địch đứng ở cửa ra vào dõi theo bóng lưng Diêm Xuyên dần xa.

"Phụ hoàng? Người thật sự tin tưởng Vương thúc?" Diêm Vô Địch khó hiểu hỏi.

Yến Đế tròng mắt co rút lại.

"Lời của hắn, ta không có khả năng tin tưởng hoàn toàn. Tuy vậy, nếu đã có cơ hội, ta há có thể buông tha. Hắn và ngươi bất đồng, hắn có di sản của Diêm Đào ở Đại Hà Tông, hắn có vô số tài nguyên tu tiên. Hắn đã đáp ứng giúp ta gia nhập tu hành giới, ta nhất định phải tranh thủ! Quyềnthế mặc dù mê người, nhưng phải có mạng mới hưởng thụ được. Một khi tađạt được trường sinh, còn lo thiếu cái gì chứ?" Yến Đế trầm giọng đáp.

"Tốt rồi!" Diêm Vô Địch gật đầu.

Phía bên kia.

Diêm Xuyên dẫn theo Lưu Cẩn tiến vào hoàng cung. Vừa đi, Diêm Xuyên vừa ngắm nhìn ánh trăng sáng tỏ, trên mặt lộ ra vẻ thư thái.

"Vương gia, lão nô đã sai người dọn dẹp xong phủ Nhất Tự Tịnh Kiên Vương!" Lưu Cẩn đi bên cạnh nói.

"Ha ha, sao rồi? Ta thấy ngươi đã nhịn cả nửa ngày, nói ra suy nghĩ của mình xem sao?" Diêm Xuyên vui vẻ nói.

"Lão nô quả thực không hiểu, Vương gia vì sao phải đáp ứng Yến Đế. LàmHoàng Đế có cái gì tốt chứ? Thiên hạ này, là của Tiên môn. Chỉ có trường sinh, chỉ có bản lĩnh của Tiên nhân mới là điều trọng yếu nhất a!" LưuCẩn sắc mặt phức tạp trả lời.

"Ha ha ha, ngươi không hiểu rồi, làm Hoàng Đế, chính là để trở thành Tiên nhân mạnh nhất!" Diêm Xuyên cười nói.

"A?" Lưu Cẩn ngạc nhiên.

Hoàng Đế? Tiên nhân? Có liên quan sao?

"Lão nô không hiểu ý của Vương gia. Tuy nhiên, Vương gia đã muốn làmHoàng Đế, nhất định cứ phải ở Yến quốc sao? Như vậy trái lại càng để cho Yến Đế thu được rất nhiều tài nguyên tu tiên!" Lưu Cẩn có chút khôngcam lòng nói.

"Ha ha ha, ở Yến quốc, ta mới là danhchính ngôn thuận, có thể thuận thế thu được thiên hạ, tại sao phải buông bỏ Yến quốc? Quốc gia cùng tông môn là hai khái niệm khác nhau. Yếnquốc tuy nhỏ, nhưng là quốc gia có hệ thống hoàn thiện! Đây là điều tacoi trọng nhất. Hệ thống hoàn thiện, có thể giúp ta giảm bớt rất nhiềuchuyện phải làm. Ta chỉ cần tập trung xây dựng nó lớn mạnh, mưa dầm thấm đất! Về phần những tài nguyên tu tiên kia? Không đáng kể chút nào!"Diêm Xuyên cười nói.

"Nếu đã như vậy, tại sao vừa rồi Vương gia lại không tiếp nhận Ngọc tỷ?" Lưu Cẩn hiếu kỳ hỏi.

Hít sâu một hơi, Diêm Xuyên lắc đầu nói: "Vẫn chưa đến lúc. Ta cần phải đi một chuyến tới tu hành giới, không phải để bái sư tu hành, mà làmuốn mời chào một số người chân chính có tài, đi theo giúp ta tạo dựngmột quốc gia vững như thành đồng!"

"Tuyển người?" Lưu Cẩn có chút kinh ngạc.

"Không sai!" Diêm Xuyên xác nhận.

"Vâng, lão nô đã hiểu rõ!" Lưu Cẩn cung kính gật đầu.

"Hiểu rõ là ổn rồi. Ngày mai, tìm tư liệu về các bậc năng thần (bề tôitài năng) của Yến quốc, toàn bộ mang đến cho ta. Ta muốn nhìn xem, Yếnquốc này có nhân tài nào vừa mắt ta hay không!" Diêm Xuyên trịnh trọngphân phó.

"Vâng, Vương gia yên tâm!"

--------------------------------

Hai ngày sau, sáng tinh mơ, phủ Nhất Tự Tịnh Kiên Vương.

Diêm Xuyên rửa mặt xong (DG: không có đánh răng à nha), bước ra sân nhỏ. Ngoài viện Hoắc Quang, Lưu Cẩn đang cung kính chờ đợi.

"Hoắc Quang, sắp xếp ổn thỏa chưa?" Diêm Xuyên nhìn thẳng vào Hoắc Quang hỏi.

"Rồi ạ. Đệ nhất quân đoàn của thần phân thành ba đạo quân, đã được phái đi rồi, mỗi đạo chín trăm người, đêm qua giờ tý rời Yến Kinh. Tại YếnKinh chỉ giữ lại ba trăm người để cho Vương gia sai phái!" Hoắc Quangcung kính đáp.

"Vương gia, mỗi đạo chỉ có chín trăm Cẩm Y Quân, bọn họ có thể hoàn thành nhiệm vụ được không?" Lưu Cẩn có chút lo lắng hỏi.

"Lần này, coi như cho bọn hắn một cơ hội rèn luyện a. Ngọc bất trác bất thành khí *!" Diêm Xuyên khẽ mỉm cười nói.

"Vâng!" Hai người đồng thanh đáp.

"Đi, chúng ta đi Tinh La Sơn Trang, đi gặp mặt vị Thái sư ba triều (đại), Dịch Phong?" Diêm Xuyên xoay người lên ngựa nói.

"Vầng!" Hai người lên ngựa.

Phía sau có một trăm Cẩm Y Quân tùy tùng. Giục ngựa chạy ra ngoài thành.

"Vương gia, vị Dịch Phong này đã già rồi, tìm lão để dùng vào việc gì?" Hoắc Quang khó hiểu hỏi.

"Lão nhi tích mệnh, lão nhi hậu trọng**. Con người càng tới lúc sắpchết, càng có thể nhìn thấu rất nhiều chuyện. Vả lại, già thì đã làmsao? Chín mươi hai tuổi, ở tu hành giới chỉ là một thằng nhóc chưa ráomáu đầu. Hai ngày nay, ta đã xem qua đủ các loại sự tình về lão được ghi lại trong tư liệu. Tuy rằng chỉ vẻn vẹn ghi lại thành tích của lão lànhững gì, nhưng ta có thể cảm nhận được đằng sau mỗi thành tích đó, hẳnphải có tầng tầng bố trí và sắp đặt. Hơn nữa người này danh vọng cựclớn, môn sinh cũ lại trải rộng cả Yến quốc. Người này nếu đúng như suynghĩ của ta, thật sự là rường cột của nước nhà!" Diêm Xuyên khẳng địnhnói.

"Rường cột của nước nhà?" Lưu Cẩn kinh ngạc hỏi lại.

"Vẫn chưa hoàn toàn khẳng định được, lần này thực ra là đi chứng thực một chút!" Diêm Xuyên trịnh trọng nói.

"Vương gia muốn gặp lão, cứ tuyên gọi lão tới là được, cần gì phải tự mình đến?" Lưu Cẩn cau mày nói.

"Không, nếu là người có năng lực, rất đáng được ta đích thân bái kiến.Bây giờ nói vậy thì không sao, đến lúc đó, không được vô lễ!" Diêm Xuyên trầm giọng dặn dò.

"Vâng, lão nô đã hiểu rõ!" Lưu Cẩn lập tức cung kính đáp.

"Giá!"

Một đoàn người cưỡi ngựa thẳng tiến 'Tinh La sơn trang' ở bên ngoài thành.

Chú thích:

*Trong câu: ngọc bất trác bất thành khí, nhân bất học bất tri lý - cónghĩa là ngọc nếu không được mài giũa thì không thể làm cho nó thể hiệnđược vẻ đẹp và giá trị của nó. Con người không được học hành thì khôngbiết đến những lí luận, hiểu biết... về mọi sự vật hiện tượng được.

**Khi già rồi mới biết quý trọng cuộc sống, già rồi mới thấu hiểu và thận trọng.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!