Tiếng Lòng Của Tiểu Sư Muội

Chương 7: Tiếng Lòng Của Tiểu Sư Muội


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

【Con vốn chỉ là kẻ thay thế cho sư tỷ, giờ sư tỷ đã trở về, mọi người đều yêu thương sư tỷ mà không ai quan tâm đến con. Đúng là con có chút tư tâm khi đẩy nàng, nhưng hoàn toàn không có ý muốn nàng c.h.ế.t!】

 

【Sư tỷ thường ngày vẫn hay bắt nạt con, nhưng con không dám phản kháng. Trước khi vào bí cảnh, chính nàng đến tìm con, bảo con bảo vệ nàng, con mới liều mạng đưa nàng đi, vì vậy mới bị thương.】

 

【Vậy mà khi nàng trở về, lại làm giả lưu ảnh thạch để hãm hại con, thật sự khiến con không thể giải thích nổi!】

 

【Sư tôn, người không thấy kỳ lạ sao? Theo như hình ảnh, sư tỷ lẽ ra phải bị trọng thương, linh nguyên hủy hoại, nhưng tại sao nàng lại bình an vô sự? Hơn nữa, lưu ảnh thạch đã bị rơi mất, trong một nơi nguy hiểm như bí cảnh, sao sư tỷ lại liều mạng tìm lại lưu ảnh thạch? Chẳng lẽ nàng không sợ c.h.ế.t sao?】

 

Có thể bạn thích

 

Phỏng vấn xin việc, ngồi ở vị trí chủ công ty lại là anh - Người bị cô bỏ rơi thời niên thiếu, anh hỏi: "Có phải em lại muốn chơi tôi?"

 

 

Cô 'nhận vơ' anh là người mới để 'lấy le' trước mặt bạn trai cũ, không ngờ anh là CEO quyền thế nhất Khôn Thần

 

 

Sống lại sau khi bị chính hài tử mình nuôi nấng hạ độc, nàng quyết tâm báo thù, trả lại những món nợ máu mà con cái mình từng gieo cho mình!

 

 

Câu chuyện làm giàu ở thời cổ đại của cô gái hiện đại xuyên vào thân xác 1 tiểu cô nương nhà ngư dân nghèo khó!

 

Mặc dù Khương Dung ngoài miệng nói không có gì, nhưng trong lòng nàng đang lớn tiếng tố cáo.

 

Sắc mặt sư tôn càng lúc càng trầm xuống, đột nhiên hỏi ta: "Tần Ca, linh nguyên của ngươi đã bị hủy, nhưng hiện giờ ngươi vẫn bình an vô sự, rốt cuộc là vì sao? Ngươi vẫn không chịu nói sao?"

 

Ta cắn môi, đáp: "Sư tôn, một thời gian nữa, con nhất định sẽ nói rõ."

 

Sư tôn hừ lạnh một tiếng, lại hỏi: "Lưu ảnh thạch vẫn còn chứ?"

 

Ta giả vờ ngơ ngác: "Lưu ảnh thạch?"

 

"Đúng, lưu ảnh thạch khi ngươi ở trong bí cảnh."

 

Ta đáp: "Hôm qua túi của con bị mất, lưu ảnh thạch cũng theo đó mà mất rồi."

 

Khương Dung đứng bên cạnh khẽ nhếch miệng cười, trong lòng nàng nói: 【Ha ha, lưu ảnh thạch đã bị ta phá hủy từ lâu rồi, con t.i.ệ.n nhân này, bây giờ không có chứng cứ, xem ngươi còn nói gì nữa?】

 

Sắc mặt sư tôn càng thêm âm trầm: "Mất rồi sao?"

 

Ta gật đầu.

 

 

Minh Hoa Thường mơ thấy mình là thiên kim giả, liền nỗ lực lấy lòng huynh trưởng trên danh nghĩa của mình

 

 

Lâm Khê xuyên về 30 năm trước trong 1 tiểu viện ọp ẹp, bỗng dưng có thêm 1 người chồng, thân mặc quân trang, ánh mắt nhìn cô chứa sự ghét bỏ...

 

 

Thứ trưởng nữ Ôn gia ác độc trèo được lên giường của Thái Tử, nhưng mà không ngờ được hắn càng ngủ càng hăng

 

 

Noãn Tâm rơi vào vòng xoáy yêu, hận, dây dưa không dứt giữa thiên đàng và địa cùng Hoắc Thiên Kình

 

Sư tôn nói: "Theo như hình ảnh, lưu ảnh thạch của ngươi đã rơi trong bí cảnh vài ngày, nhưng sau đó lại được tìm thấy, làm sao ngươi làm được? Bí cảnh đầy rẫy nguy hiểm, ngươi không lo trốn thoát, lại quay lại tìm lưu ảnh thạch, chuyện đó không kỳ lạ sao?"

 

Sắc mặt ta tái nhợt, hỏi: "Sư tôn có ý gì?"

 

 

 

 

 

"Lưu ảnh thạch của ngươi có vấn đề." Sư tôn quả quyết nói.

 

"Sư tôn, sao người lại nói vậy?" Ta trợn tròn mắt, cố tỏ vẻ hoảng loạn.

 

Sư tôn không chút d.a.o động: "Bí cảnh Đông Xuyên đầy yêu thú hoành hành, ngươi bị trọng thương, nhưng vẫn bình an thoát ra, còn đặc biệt quay lại tìm lưu ảnh thạch, quả thật rất đáng ngờ. Ta hỏi ngươi sao ngươi có thể sống sót, nhưng ngươi mãi không trả lời, điều đó chứng tỏ ngươi có điều che giấu!"

 

Nghe sư tôn nói vậy, các đệ tử bắt đầu xì xào bàn tán.

 

"Đúng vậy, quả thật rất đáng ngờ."

 

"Chúng ta bị thương nặng cũng chưa chắc thoát ra được từ bí cảnh, mà nàng lại còn tìm về được lưu ảnh thạch, thật quá kỳ lạ."

 

"Có vẻ như nàng cố tình nhắm vào tiểu sư muội."

 

Nghe những lời bàn tán xung quanh, sắc mặt ta tái xanh.

 

Khương Dung càng cười tươi hơn.

 

【Ha, con t.i.ệ.n nhân này, xem ngươi làm thế nào đây. Ngươi muốn đuổi ta ra khỏi tông môn, nhưng cuối cùng chính ngươi mới là kẻ gặp nạn! Ta sẽ g.i.ế.t ngươi, hoàn toàn thay thế mệnh cách của ngươi.】

 

Các sư huynh nhìn ta với ánh mắt đầy nghi ngờ.

 

"Những gì ta nói đều là sự thật!" Ta vội vàng lên tiếng.

 

"Vậy ngươi hãy đưa ra lời giải thích." Sư tôn nói.

 

Ta cắn chặt răng, miễn cưỡng biện hộ: "Đó là vì con đã tìm được một bảo vật giúp con giữ mạng, bảo vật đó có thể tái tạo linh nguyên. Con lo người khác sẽ nhòm ngó bảo vật, nên không dám nói ra."

 

 

Sư tôn hỏi: "Bảo vật đó đâu rồi?"

 

 

 

 

Mắt ta ửng đỏ: "Bị mất rồi."

 

Sư tôn nhíu mày, Đại sư huynh lập tức hỏi: "Mất rồi? Lưu ảnh thạch mất, bảo vật cũng mất?"

 

Nhị sư huynh chế giễu: "Chẳng phải lưu ảnh thạch có vấn đề, nên ngươi mới vội vàng xử lý sao?"

 

Ta đáp: "Thật sự là đã mất."

Truyện tranh đang HOT

 

Hắn xuyên qua và bước vào thế giới 10.000 năm sau, nhân loại diệt vong, võ học lên đến đỉnh cao, mà hắn là tia lửa duy nhất!

 

 

Một đại ma hoàng đầy thủ đoạn tàn độc, sẽ làm thế nào để khiến cho một gia tộc nhỏ bé trở mình thành một gia tộc đứng trên tất cả?

 

 

Thể chất bình thường? Thần thông khó luyện? Đốn ngộ liền xong việc!

 

 

Phế vật? Rác rưởi? Chỉ cần đi theo bản tọa, tất cả sẽ trở thành anh hùng thế gian!

 

 

Tam sư huynh nói: "Sao không mất sớm mà cũng chẳng mất muộn, đúng lúc bị hỏi mới mất."

 

Ta nói: "Hôm qua có đệ tử rủ con lên hậu sơn luyện kiếm, sau đó túi của con biến mất. Mọi thứ đều để trong túi, các đệ tử đó đều có thể làm chứng."

 

Một số đệ tử tiến lên, xác nhận rằng túi của ta thực sự đã mất từ hôm qua.

 

Nhị sư huynh tiếp tục công kích: "Có khi nào ngươi cố tình làm cho người khác thấy để tiêu hủy chứng cứ?"

 

"Phải nói lại, nếu dùng thủ đoạn tinh vi, lưu ảnh thạch quả thực có thể bị làm giả, cần phải giám định kỹ lưỡng." Đại sư huynh chậm rãi nói, "Nhưng hiện giờ Tần Ca nói rằng mọi thứ đều mất, không thể nào giám định được."

 

Ta cứng họng, không thể biện bạch thêm.

 

Khương Dung càng cười đắc ý.

 

Sư tôn, các sư huynh đều nói lưu ảnh thạch là giả, mà ta lại không đưa ra được bằng chứng, nên không thể phán định ai đúng ai sai.

 

Nhưng thanh danh của ta vốn đã xấu, trong khi Khương Dung luôn được mọi người yêu mến.

 

Vì thế, hầu hết mọi người bắt đầu d.a.o động, nghiêng về phía Khương Dung.

 

Khi không thể định tội, ta mang nghi ngờ, còn Khương Dung chắc chắn sẽ không bị phạt.

 

Mục tiêu của nàng đã đạt được.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!