Tiểu Khả Ái Của Tôi

Chương 73: Tiểu Khả Ái Của Tôi


trước sau

Sau khi xử lý xong PGD, SG lập tức vào trạng thái tìm kiếm vật tư, thứ đầu tiên bọn họ cần là thuốc để hồi máu, dù sao việc liều lĩnh kia đã đả thương địch thủ không ít nhưng cũng tự tổn hại bản thân rất nhiều, trận thi đấu này tất cả đều là các tuyển thủ chức nghiệp, đại đa số đều tự có bố trí tỉ mỉ chiến thuật đánh trận, họ sẽ không dùng loại phương pháp không thành thục này, cho nên bọn họ đánh cuộc chính là tố chất tâm lý, vì là đánh cuộc nên PGD cũng không thể tưởng tượng được SG thế mà lại dám đánh như vậy.
Chỉ Kiếm sau khi chết thì ngồi xem trên thị giác OB của bốn người SG, “Cái tên cún Happy này đúng là hành động thật rồi kìa.”
Cô Cô Kê dựa trên ghế thoạt nhìn dáng vẻ vô lực đến mức nào, “Hai trận trước sai sót nhiều như vậy, hơn nữa cái tên đó không phải còn làm bình luận viên ở trên đó sao, SG sao có thể bất động mãi chứ?”
Khúc Khúc cầm giấy lau mồ hôi trên trán, “Nói thật đó, tôi thấy mình đóng băng rồi, tôi thật chưa bao giờ thấy đội nào đi thi đấu mà chơi bài liều như vậy đâu.”
Đậu Tử thở dài một hơi, “Cho nên chúng ta mới rơi thành hộp đó, hy vọng đội tiếp theo là AMGO, bằng không là chúng ta mệt lắm đấy.”
Đậu Tử tập trung nhìn màn hình ước nguyện, bốn người Happy đã vào trạng thái no đủ, hơn nữa còn tiêu diệt thêm một đội nữa.
Giờ này đã thu vòng, bốn người không do dự lái xe đến trung tâm.
Dọc đường đi không hề e dè, cơ hồ cứ gặp người là chiến, chỉ khác là không còn liều như ban đầu nữa mà chỉ cần Happy đưa ra mệnh lệnh thì Thu Dương lập tức tìm một địa điểm tác chiến tốt, bốn người phối hợp có thể nói là thiên y vô phùng, mỗi người đều tự phát huy bản thân đến cực hạn.
Một đường này bọn họ tắm máu vô cùng hăng hái, trước thời gian đếm ngược thu vòng thứ hai, tiêu diệt AMGO, hai đội khó giải quyết nhất đều bị họ hạ thủ, chỉ dư lại một vài đội ngũ đối với họ mà nói thì không đáng sợ, lần này bọn họ thành công ăn gà.
Nhưng như vậy vẫn chưa đủ, điểm số vẫn rất hạn chế, căn bản là chưa thể nới lỏng.
Bình luận viên A: “Ván này SG thật cừ, không ngừng giao chiến, thật giống như mãnh hổ tỉnh giấc, bắt đầu đi kiếm ăn.”
Bình luận viên B: “Không thể nói là gan của SG thật lớn, ứng với câu phú quý hiểm trung cầu như Hà Thần nói, có nhiều lần họ đã mạo hiểm, nhưng vì bốn người phối hợp rất hoàn mĩ mà không giảm quân số, lại còn thành công chiếm được top 1! Hà Thần cảm thấy bọn họ có thể lựa chọn liều lĩnh tiếp hay không?”
Tiêu Hà thì không kích động như hai bình luận viên, cậu nhìn thoáng quan sân thi đấu, “Chiêu số đã được dùng một lần thì khó dùng lại, chiến thuật tiếp theo là gì tôi không biết, nhưng tôi biết, mục tiêu tiếp theo của họ chắc chắn là AMGO.”
Trận thứ tư SG nhảy xuống xưởng Mylta Power, chờ bọn họ đi từ xưởng ra thì trên lưng đã đeo mấy mạng người.
Bọn họ lần này không đánh cuộc xem AMGO rơi ở đâu, bởi vì AMGO khác với PGD, họ trước nay không có vị trí nhảy cố định, hoàn toàn là nhìn đường hàng không để quyết định vi trí, cho nên nguy hiểm quá lớn, không đáng cho họ đánh cuộc, chi bằng cứ mở màn bằng một nơi tốt, trước cứ đi xưởng này.
“Chúng ta bây giờ đi đâu?” Mộc Mộc hỏi Happy.
“Tìm người giết, tìm không thấy bọn Xích thì cứ giết người lấy điểm đã.” Không có chiến thuật gì, đơn là cứ thô bạo mà đánh.
Bình luận viên A: “Ván này AMGO và SG ở xa nhau như vậy, nhìn tình hình có vẻ chưa có biện pháp chuẩn bị.”
Bình luận viên B: “SG hình như có ý tưởng mới, tập thể trắng trợn táo bạo giết người trên đường chạy? Đây là muốn làm gì vậy?”
Tiêu Hà nhìn chằm chằm màn hình một hồi, “Phải giết người, tiến công chính là phòng thủ lớn nhất.”
Bọn họ bại lộ tập thể ở bên ngoài, chỉ có một khả năng, đó chính là dụ địch, hơn nữa lộ tuyến hành tẩu của họ có thể nói là trong thời gian ngắn có thể tìm được công sự che chắn, phản kích được.
Nhanh chóng sau đó bọn họ gặp được hai đội, hai đội này trước mắt còn đang giao chiến, tạm thời vẫn chưa phát hiện ra sự tồn tại của họ.
“Trốn trước đi, Mộc Mộc xem nhân số của bọn họ.” Happy đầu tiên là đưa ra lệnh chỉ huy.
“Chúng ta không xông ra ngăn sao?” Miên Phong hỏi.
“Từ từ, xem đội nào đã.” Happy giờ này hoàn toàn không cợt nhả như trước nữa, trông vô cùng nghiêm túc và đáng tin cậy.
“Hai bên đều chỉ còn ba người, một người chết rồi, là TR.”
“Có một người nữa, là YK.”
Sau khi rõ ràng là hai người đội gì, Happy lần nữa ra mệnh lệnh, “Ăn hết, Mộc Mộc và Thu Dương đánh phòng ở đằng sau, tôi cùng Miên Phong đánh ở sườn núi.”
Hai bên đang giao chiến không rảnh bận tâm tình huống xung quanh, bốn người SG lúc này lặng lẽ hành động, hơn nữa ăn hôi cũng rất kịp thời, đồng thời lúc hai bên đánh nhau, họ đoạt lấy hai cái đầu, sau đó nhận lấy hai cái đầu bị dư lại.
Trang bị có thể nói là rất phì nhiêu, điểm đầu người cũng cầm đến tay, nhưng trong lòng họ vẫn rất để tâm, vì trước sau không gặp được AMGO hay PGD, tin tức bị bắn chết cũng không xuất hiện bất kì cái tên nào từ phía hai đội.


Happy cũng coi như trầm ổn, nếu như không thấy, vậy thì tính toán một trận, gặp ở vòng cuối, họ chỉ cần thanh lý sạch sẽ những đội khác, cầm điểm trên tay là được.
Vòng thứ hai đếm ngược họ cũng không gặp được hai đội này, ngay lúc phân phối trang bị cho nhau, trên màn hình nhảy ra một tin tức bị bắn chết, AMGO và PGD đã gặp nhau.
“Đậu má, trời giúp ta rồi!” Happy nảy cả người lên, đôi mắt cũng kéo gần màn hình thêm vài phần.
AMGO và PGD đối mặt, điều này đối với họ thật đúng là ông trời giúp không ít.
Nhìn tin tức bắn chết trên màn hình, toàn quân PGD bị diệt, mà AMGO chỉ dư lại một mình Xích.
“Các ông, bình tĩnh nào, còn có 14 người, hẳn là chỉ còn chúng ta là đủ đội hình, trừ 4 người chúng ta thì còn có 10 người nữa, cẩn thận một chút, ngàn vạn lần đừng để lật thuyền ở cống ngầm.” Happy áp xuống phấn chấn trong lòng dặn dò mọi người.
Mọi người cũng hiểu, phân xong đồ thì bắt đầu hành động.
Ván này lại ăn gà đâu vào đấy, lấy được top 1.
Nề hà ván này họ không thể tiêu diệt nhóm của Xích hay Chỉ Kiếm nên cũng khiến hai đội kia ăn điểm đồng thời, hai đội vẫn ăn được điểm như cũ, hiện giờ điểm số vẫn chênh lệch không nhiều, AMGO lấy được hạng 1, SG kém một điểm lấy thứ 2, PGD kém ba điểm đứng sau đó.
Điểm số có thể nói là rất giằng co, trận cuối này họ muốn lấy hạng 1 thì bắt buộc phải ăn được gà.
Nhưng đối với bốn người mà nói thì áp lực rất lớn, liên tục chơi hai ván căng thẳng đánh vào thần kinh, điều đó khiến thân thể họ khó tiêu nổi, chỉ có thể nhảy dù trước mới nhanh chóng giảm bớt áp lực cảm giác căng chặt từ phía thân thể.
“Trận cuối cùng này, xông lên thôi các anh em!” Happy cũng không muốn tạo áp lực với mọi người, dù sao thì tâm tình của đồng đội và anh chàng đều giống nhau.
Thế nhưng ván cuối này vận khí thật không tốt, vừa rồi có bao nhiêu may mắn thì bây giờ có bao nhiêu xui xẻo, vòng ở cách rất xa họ, nhặt đồ không tốt đã đành, lại còn phải bôn ba chạy độc trên đường.
Bình luận viên A: “Trận này cảm giác như SG bị thần xui xẻo bám vào người vậy, toàn đội cũng chỉ có Miên Phong là có trang bị tốt nhất.”
Tiêu Hà lạnh mặt nhíu mày, vận khí trong trò chơi này cũng rất quan trọng, có đôi khi có người vận khí tốt, trang bị cũng rác rưởi, một phát súng cũng không bắn nhưng vẫn có thể ăn gà. Hiện tại thì SG lại bị nữ thần may mắn quay lưng lại, tình hình không lạc quan.

“Bọn họ dưới cục diện này lựa chọn nuôi lớn Miên Phong, đây cũng không sai, súng gì Miên Phong cũng có thể bắn, đặc biệt am hiểu cách đánh lén.”
Bình luận viên B: “Ôi! Vận khí của TR thật tốt, thính thả ngay trước mặt! AWM! AWM được đưa cho Tiểu Khải! Thao tác súng của cậu ấy không tệ, cầm AWM trong tay như tăng hiệu suất thắng lên 10%!”
Tiêu Hà nhìn vị trí của TR, không bất ngờ nếu đội ngũ này tương ngộ với SG, nếu Tiểu Khải bắn chuẩn xác, như vậy SG sẽ vô cùng nguy hiểm.
Ngắn ngủi trong nháy mắt, trong đầu Tiêu Hà nghĩ đến một loại kết cục, khả năng là họ sẽ phải dừng ở đây, nhưng chỉ một giây sau, cậu liền xé bỏ tấm kịch bản này trong đầu, cậu tin tưởng thực lực của bốn người, không đến mức trị không nổi một đội ngũ mới này.
Vòng thu lại, đúng như Tiêu Hà nghĩ, SG gặp TR, hơn nữa Mộc Mộc còn là người đầu tiên bị headshot biến hộp.
“Ối, AWM, cái tên này bắn chuẩn lắm đó, Miên Phong em mau tìm chỗ núp bắn đi, ngàn vạn lần đừng thò đầu ra.” Happy có chút luống cuống, một phát súng AWM này có thật sự là mèo mù vớ phải chuột chết hay không tạm thời không nói, người đầu tiên ra đi là Mộc Mộc rồi.
“4 người, TR đủ lực lượng, đội này chúng ta phải xử được, cần phải lấy được AWM.” Thu Dương cắn chặt hàm răng, cục diện này cần phải giao chiến, hơn nữa nhất định phải chiến thắng.
Miên Phong tuy rằng cầm trên tay 98K, nhưng cậu nhóc không có ống ngắm đủ tốt, chỉ có X4 mà thôi, hiệu suất tinh chuẩn sẽ bị giảm rất nhiều.
“Em tìm được vị trí tốt rồi, bọn họ còn ở hướng SE không?” Miên Phong lúc này không dám thò đầu ra, cậu nhóc biết giờ phút này mình chính là hạt nhân của đội.
“Còn ở, sau tảng đá, Thu Dương, bên trái, có hai kẻ có lẽ là muốn sang đây, ông chú ý.”
“Tôi chú ý rồi, tạm thời không thể lộ súng, để Miên Phong tranh thủ cơ hội.” Thu Dương theo sát thật kĩ hành động của hai người kia.
“Di chuyển, phải bao lấy, Miên Phong mau! Bên phải, di chuyển!” Đây là một cơ hội, nhưng bắn người di chuyển rất khó, hơn nữa còn dễ bại lộ vị trí của mình.
Miên Phong hiện tại áp lực rất lớn, phải trong thời gian ngắn ngủi khi người kia di chuyển đến sau thân cây và bắn trúng hắn, việc này rất khó, còn cần phải headshot.
“Ngắm đầu, headshot hắn là xong chuyện! Miên Phong! Nhanh! Bên trái tới!” trên đầu Happy toàn là mồ hôi, chỉ cần một phát này Miên Phong bắn trúng, bọn họ có thể di chuyển.
Miên Phong không nói một lời, mồ hôi trên đầu lăn dài từ gương mặt xuống cằm thành giọt, đôi mắt cũng không dám chớp lấy, ngắm đại khái trong ba giây, đối phương nhanh chóng đến sau thân cây, nếu hiện tại không ra tay thì sẽ không còn cơ hội nữa.

Cậu nhóc ngắm chuẩn phương vị (phương hướng và vị trí), cuối cùng bấm chuột bắn phát súng này ra.
Lúc này trên màn hình cuất hiện một loạt kí tự.
“Bạn đã dùng Kar98K đánh gục TR-XiaoKai.”
“Anh Happy! Chính là lúc này!” Một súng này của Miên phong bắn ra đánh gục Tiểu Khải như mở ra một cánh cửa, Thu Dương đi lên bên trái giao chiến với hai người còn lại.
Lúc này Tiểu Khải bò tới sau thân cây, cậu ta được một đồng đội khác kéo bom khói, muốn quẫy nhiễu tầm mắt của họ để cứu người.
“Đệt, ông đây đã bắn mi gục rồi thì đừng mơ đến chuyện đứng lên!” Happy liền kéo lựu đạn, tất cả bốn trái trên người đều ném về phía đám khói kia, Miên Phong thay súng trường ngắm vào phía khói mà quét một loạt.
Tiểu Khải cuối cùng bị nổ chết, còn một người phỏng chừng là đã núp vào, Thu Dương solo với hai người khác rốt cuộc chỉ đánh bại một, ngay sau đó bản thân cũng bị đánh gục, kêu một tiếng gọi Happy đến thì cũng không còn kịp nữa rồi, lúc này Miên Phong rốt cuộc cũng xóa sạch người còn lại.
“Tốc độ lên, vòng sắp thu rồi.” Happy nhanh chóng liếm xác, nhờ TR mà giờ họ lại béo tốt một trận.
Nhưng vận khí vẫn kém, họ vẫn phải chạy độc.
Một đường phong trần mệt mỏi rốt cuộc họ cũng tiến được đến vòng cuối, vòng cuối chỉ còn lại 8 người, trừ hai người họ thì còn 6 người, nói không chừng là một đội đông đủ thành viên.
“Cứ gượm đã, chờ thu vòng tiếp, chết hai người rồi chúng ta hẵng vào đó.”
Miên Phong tìm một nơi tốt ngắm người, “Anh, em nhìn thấy một người, hướng 200 sau cây, em có thể headshot.”
Happy suy xét một chút, anh chàng tin tưởng Miên Phong, dù sao Miên Phong cũng là người Tiêu Hà đưa tới, nhưng vấn đề hiện tại là họ có khả năng là còn đông đủ đội hình, nếu lộ vị trí, họ sẽ rất nguy hiểm.
“Nhẫn chút đã, em đừng cho bọn chúng thấy.” Happy cuối cùng vẫn lựa chọn kìm lại.
Nhanh chóng sau đó, vòng còn chưa thu thì phía trước vang lên một trận vang lên, đồng thời nhảy ra tin tức bị bắn chết.

“Đấy, PGD còn đủ người, chúng ta vẫn phải nhẫn, là một tay Voldemort.”
Vòng cuối cùng cũng thu, nữ thần may mắn rốt cuộc vẫn chiếu cố bọn họ một lần này.
Bình luận viên A: “Vòng thiên mệnh! SG ở trận cuối này rốt cuộc vẫn được nữ thần may mắn yêu thương!”
Bình luận viên B: “Nhưng cục diện không ổn! Còn có 6 người, trừ họ ra còn có PGD đủ người! Để xem đợt sóng này có thể ngăn cản việc PGD vào vòng không!”
Mồ hôi trên đầu Happy nhọ xuống, “Bọn họ di chuyển, chính là lúc này.”
PGD phải vào vòng, vòng cuối này cắn rất đau, nháy mắt bọn họ chạy ra, Happy di chuyển, trực tiếp đánh bại một người.
PGD lúc này cũng không nghĩ nên lấy hay bỏ, Cô Cô Kê hy sinh bản thân bám trụ Happy, để Chỉ Kiếm và Khúc Khúc tiến vòng.
Miên Phong lúc này ở đằng sau cây ngắm lấy một người đang chạy sau đó, còn có 19 phát Magnum, chỉ cần một phát trúng thì bọn họ liền được tính là thắng.
Đã không còn thời gian cho bản thân tính toán khoảng cách, cậu nhóc nâng tay bắn, thế nhưng lại không bắn trúng, trong đó đã có một người tiến vòng sắp sửa đọ súng với Happy.
“Miên Phong, bình tĩnh, còn có 14 phát, anh tin tưởng em! Ngẫm lại xem cậu ta đã dạy cho em cái gì! Anh vẫn có thể chịu được! Em đừng hoảng hốt!” Happy sau khi thấy cậu nhóc 5 phát súng không trúng thì đã nhận ra cậu đang chịu áp lực trên lưng nặng như thế nào, nhưng đã đến nước này, bọn họ nhất quyết không thể thua.
Cô Cô Kê chết ở ngoài vòng, đã có một người vào vòng, Happy chỉ còn lại nửa thanh máu.
Miên Phong lúc này chuyển họng súng, từ bỏ người đã chạy đến vòng, mà nhắm vào người vừa mới tiến vòng đấu với Happy.
Hapy bị đánh bại, Miên Phong còn đang ngắm, giờ trong đầu cậu nhóc rất loạn, trước sau vẫn không nổ súng.
Bình luận viên A: “Ngắm rồi! Lúc này chỉ cần khai súng là Chỉ Kiếm chết không thể nghi ngờ.”
Bình luận viên B: “Miên Phong lại chần chừ? Cậu ấy đang suy nghĩ gì vậy? Một súng này bắn ra thì sẽ thắng, Khúc Khúc tuy rằng có thể vào vòng nhưng lượng máu cũng thấp lắm rồi, nếu lúc này còn chưa động thủ, chờ đến khi cậu ta vào rồi thì kết cục sẽ rất khó nói!”


Tiêu Hà nhìn chằm chằm màn hình, tuy rằng cậu không biết Miên Phong đang chần chừ cái gì, nhưng cậu tin tưởng Miên Phong sẽ không làm SG thua trận.
“Miên Phong!” Mộc Mộc nóng nảy gọi cậu nhóc một tiếng.
Trong đầu cậu ngay lúc này đồng thời vang lên tiếng Tiêu Hà gọi mình ra ngoài.
Chớp mắt một khắc,phát đạn này bắn ra ngoài.
Bên dưới màn hình hiển thị:
“Bạn đã dùng AWM headshot PGD-ZhiJian.”
Miên phong như thức tỉnh khỏi mộng, thay súng trường xông lên nổ súng bắn Khúc Khúc đang chuẩn bị bước vào vòng.
Trên màn hình cuối cùng cũng xuất hiện dòng chữ: Đại cát đại lợi, đêm nay ăn gà!
Miên Phong ngồi yên tại vị trí, đôi mắt đỏ lên.
Thời điểm khi phát Magnum kia được bắn ra ngoài, Miên Phong nghe được trong đầu vang lên lời Tiêu Hà từng nói với mình, “Miên Phong, bất kì thời điểm nào cũng không được do dự, cung đã lên mũi tên thì không thể quay đầu lại được nữa, ngay cả súng cũng vậy.”
Mộc Mộc, Happy và cả Thu Dương nhìn màn hình nhảy ra dòng chữ đó thì đều tháo tai nghe xuống nhảy lên ôm nhau, sau đó vươn tay kéo tai nghe của Miên Phong ra ôm chầm lấy cậu nhóc.
“Thằng nhóc này choáng váng luôn rồi à? Chúng ta thắng rồi đấy!”
Miên Phong đột nhiên ôm bọn họ khóc òa lên.
Kỳ thật hốc mắt bọn họ đều đỏ lên, bên tai vang lên tiếng chúc mừng của bình luận viên và tiếng hoan hô của người cả hội trường, bọn họ đều không muốn nghe, bọn họ chỉ muốn nghe thấy tiếng của người đàn ông đó.
Tiêu Hà cười nhìn bốn người ôm nhau khóc, nụ cười này bị màn ảnh bắt lấy, “Chúc mừng SG đã lấy được chức vị quán quân quốc gia.”
Bốn người nghe thấy thanh âm quen thuộc của cậu đều không tự giác rơi lệ.
Họ đã làm được, ở trước mặt người đàn ông đó chứng minh lời nói mà cậu đã từng nói với bọn họ.
“Phải cho tất cả mọi người biết rằng, SG sau khi Tiêu Hà xuất ngũ thì vẫn là quán quân thế giới.”
Tuy rằng không phải quán quân thế giới nhưng bọn họ đã bước đi một bước đầu tiên để hướng đến chức quán quân thế giới.
Sau khi SG lấy được chức vị quán quân, tuyển thủ có biểu hiện tốt nhất hôm nay là Miên Phong được tiếp nhận phỏng vấn.
Lúc Miên Phong cầm lấy microphone thì còn đang khóc, nhìn biểu cảm muốn nói lại thôi của MC, cậu nhóc chủ động nói với cô, “Cứ để em khóc trước một lát đã.”
Câu này chọc mọi người cười một trận lớn.
Happy ở bên cạnh ôm lấy bờ vai của cậu nhóc ý bảo cậu nhóc hãy cứ ổn định cảm xúc xong đã.
Cậu nhóc lau đi nước mắt trên mặt hồi phục lại tâm tình.
MC mới hỏi, “Là do nhận được chức quán quân nên em xúc động quá sao?”
Miên phong gật đầu, “Đây là lần đầu em ở SG lấy được chức quán quân.”
MC: “Biểu hiện hôm nay của em rất tốt đấy, vậy, ở vòng cuối em dùng AWM bắn Chỉ Kiếm lại chần chừ hai giây không bắn là có lý do gì vậy?”
“Khi đó em rất căng thẳng, trong đầu cúng rối loạn, nói thật là ăn ba ván gà với toàn đội chúng em là một áp lực rất to lớn, từ ván thứ ba trong đội ngũ cũng chỉ có một ý niệm, cái gì cũng không muốn, chỉ muốn có chiến thắng mà thôi, bởi vì không muốn làm một người thất vọng.”
Miên Phong nói đên thì thanh âm mang theo một tia nức nở.
“Các anh Happy rất sợ người này, bởi vì anh ấy rất nghiêm khắc và hay bắt bẻ, họ cũng thường xuyên bị anh ấy la mắng, nhưng em thì không cảm thấy vậy, không phải em không sợ mà em thấy anh ấy chẳng có gì hung dữ cả, bởi vì nhờ anh ấy mà em mới có thể đứng ở đây thi đấu, cũng nhờ có anh ấy, em mới có thể học được rất nhiều kinh nghiệm và thủ pháp chiến đấu trong khoảng thời gian ngắn như vậy.”
Nói đến đây, nước mắt cậu nhóc lại chảy xuống, cậu hít mũi nói, “Vòng cuối em chần chừ hai giây, trong đầu em rất rối loạn, ngay lúc anh Mộc Mộc gọi tên em, trong đầu em liền nghe thấy câu nói mà người đó đã từng nói với em, cho nên em không thể thua.”
Lúc này thanh âm của Miên Phong đã trở nên nghẹn ngào, hơn hai ngàn vạn người im lặng nghiêm túc nghe cậu nói.
“Hôm nay SG đứng ở đây, lấy được chức quán quân quốc gia, nhưng sẽ không dừng bước như vậy, bởi vì trong đội ngũ này đã từng xuất hiện một huyền thoại, anh ấy ở đây 6 năm, dẫn dắt đội ngũ đứng đầu trên đỉnh thế giới. Tuy rằng anh ấy hiện tại không thể thi đấu nhưng em vẫn muốn nói…”
Miên Phong nói đến đây, cậu đưa tay xoa xoa nước mắt của mình, ổn định hơi thở của bản thân, tạm dừng một chút, sau đó lớn tiếng nói với mọi người, “Cho dù sau này PUBG có xuất hiện huyền thoại quán quân mới hay không, cho dù sau này anh ấy có dần bị quên lãng hay không, nhưng hy vọng hôm nay, mọi người có thể cùng với em nhớ kĩ tên của anh ấy, anh ấy là SG-Acheluos, Tiêu Hà. Anh ấy ở trong lòng em, vĩnh viễn là quán quân thế giới, ai cũng không thể thay thế được quán quân thế giới này.”
Miên Phong nói xong câu này, có thể nhìn thấy rất nhiều người xem đang khóc, nhiều người đỏ cả đôi mắt, che miệng, nhưng vẫn giơ cao biểu ngữ tiếp ứng cho SG.
“Anh ấy đã từng nói, hy vọng tất cả mọi người biết rằng, SG sau khi Tiêu Hà xuất ngũ, vẫn là quán quân thế giới. Nguyện vọng này, bọn em, sẽ thay anh ấy thực hiện.”
Miên Phong nói xong rồi cúi đầu che lại đôi mắt đang rơi lệ, ba người Happy nước mắt ràn rụa, bọn họ lần này đoạt chức quán quân, còn có một ý nghĩa khác, rằng thời đại của Tiêu Hà đã sắp sửa hạ màn.
Có lẽ khán giả sẽ không cảm giác được, fan cũng không cảm nhận được, nhưng bọn họ, những người gắn tình yêu của bản thân với thể thao điện tử, những người dấn thân vào con đường này mà nói, sẽ đặc biệt mẫn cảm.
Giải đấu PUBG quốc tế có lẽ sẽ xuất hiện quán quân mới, sẽ có người sáng lập ra thời đại mới, mà q, người đàn ông sinh ra vì thể thao điện tử cũng sẽ dần bị mọi người lãng quên, thân là một tuyển thủ thể thao điện tử đều sẽ trải qua một quá trình, cho dù đã từng là người có công danh đầy mình nhưng cuối cùng cũng sẽ trở về sống cuộc sống bình thường.
Miên Phong là người được Tiêu Hà một tay dạy dỗ, dù biết kết quả cuối cùng như vậy nhưng cũng không thể thay đổi, nhưng cậu nhóc lại không cảm lòng nên mới nói những lời này ngày hôm nay.
Khán giả toàn trường còn đang chìm đắm trong những lời mà Miên Phong nói thì đột nhiên có một thanh âm vang lên ở một nơi yên tĩnh nào đó phá tan bầu không khí.
“Tôi mặc kệ về sau có bao nhiêu quán quân sinh ra, nhưng Hà Thần lại chỉ có một mà thôi!”
Theo sau đó cũng rất nhiều thanh âm vang lên.
“Ở trong lòng tôi, PUBG chỉ mãi mãi sừng sững một huyền thoại!”
“Tôi vĩnh viễn yêu thích anh ấy! Anh ấy mãi là quán quân thế giới trong lòng tôi!”
“SG cố lên! Đừng làm người đàn ông ấy thất vọng!”
“Tôi sẽ mãi nhớ đến SG-Achelous, Tiêu Hà! Người tượng trưng cho sự tự do của đàn ông!”
Thanh âm đó càng ngày càng lớn, nghe không rõ rốt cuộc họ đang nói điều gì nữa.
Lại sau đó, mọi giọng nói đều hối nhau hô lên hai chữ, hai chữ ấy vang vọng khắp sân vận động.
“Tiêu Hà.”
Hoàn chương 72
Red9: Quán quân cầm đến tay rồi! Mình nói chứ riêng hai chương này là mình edit một buổi chiều, đánh máy dù mỏi tay thật đấy nhưng bỏ không được vì tò mò quá!
Mình định chém gió tên mấy ông gamer trong truyện (kiểu ý nghĩa tên từng ông ra sao, rồi thì liên quan thế nào đến chức vụ trong đội blabla), nhưng mà sợ chém quá tay (mặc dù vẫn dựa trên một chút vốn tiếng Trung ít ỏi nay học mai bỏ của mình ), mà lỡ chém quá tay lại sợ có người ném đá. Mong mai kia mình đăng cái đó lên đừng ai cười vào mặt or ném đá mình là được!!! Cảm ơn vì đã đọc hết dòng này hen!




trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!