Tiểu Khả Ái Của Tôi

Chương 90: Tiểu Khả Ái Của Tôi


trước sau

Bốn người vừa vui vẻ nói chuyện vừa lên phi cơ, áp lực của Tuế Tuế đã không còn lớn nữa, cậu ta cảm thấy tổ đội dìu già dắt trẻ này có có thể gọi là tổ đội lão nhược bệnh tàn hoặc là tổ đội du thủ du thực cũng vừa hợp rơ.
Sau đó lại nghĩ, lão nhược bệnh tàn đối với Tiêu Hà và Tống Dịch thật không tôn trọng, vẫn là đội thi du thủ du thực nghe tương đối chính xác hơn, nháy mắt là thể hiện trạng thái của đội bọn họ rồi.
Cậu ta và Tiêu Hà vốn là tuyển thủ thi đấu về hưu, còn bạn gái của cậu ta và Tống Dịch mới chính là du thủ du thực.
Tuế Tuế lại nghĩ thêm lần hai, cảm thấy không sai.
Sau đó nhanh chóng chọn 1 vị trí trên bản đồ, đưa ra khẩu hiệu khích lệ mọi người, “Đội tuyển du thủ du thực! Xông lên!”
Lời này vừa nói ra Tuế Tuế liền hối hận, không biết thế nào đã đem suy nghĩ trong lòng hô to lên, xấu hổ đến tê rần cả người.
Tống Dịch cũng không quá chú ý, anh rất lâu rồi không nhảy dù, giờ còn đang ngồi trong phòng nhắn tin với Tiêu Hà.
Syiiii: A Hà, thực sự là anh sẽ rơi đất thành hộp đó, QAQ.
Tiêu Hà: Đi theo em
Syiiii: Huhuhu, người ta sợ lắm
Kỳ thật anh cũng không quá sợ hãi, ngược lại thì vô cùng hưng phấn vừa nhắn tin vừa cười.
Tiêu Hà đã gần hai năm không nhìn thấy mấy dòng tin nhắn này, nháy mắt liền hồi tưởng tiểu khả ái của cậu chính là cái loại hay Huhuhu này.
Tiêu Hà:…… cho anh cái giảm thanh.
Tống Dịch cười không khép miệng được, không cần nhìn cũng biết Tiêu Hà bây giờ đang tỏ ra như thế nào, Tiêu Hà của anh cũng quá đáng yêu rồi.
Nhưng bạn gái của Tuế Tuế lại rất nhàn nhã, lần đầu phân tích hướng đi trên bản đồ, cũng là lần đầu chơi tổ đội với Tiêu Hà đẳng cấp tuyển thủ, cô cũng không muốn kéo chân sau, ngược lại nghĩ xem nên làm thế nào phát huy thực lực của bản thân, cái bia Tuế Tuế kia đúng là rất hợp tâm ý của cô, nhưng khẩu hiệu nói ra lại khiến cô nhăn mặt.
“Anh lặp lại lần nữa xem?” Giọng nói thiếu niên một chút cảm giác uy hiếp cũng không có lại làm da đầu Tuế Tuế tê dại.
“Dám! Thế nào không dám! Tiểu đội vô địch thế giới đệ nhất anh dũng vô song ngầu lòi nhất vũ trụ! Xông lên nào!”
Tuế Tuế dùng cơ trí thành công cứu bản thân về, dĩ nhiên có nhiều fan ngồi góc tường nghe ngóng bắt lấy khoảnh khắc này.
Bọn họ điên cuồng ở yy đánh chữ.
—— ủ uôi? Đội trưởng đội tuyển du thủ du thực, anh vừa rồi nói câu đấy lúc nào vậy trời…
Cũng may đây không phải làn đạn, bọn họ lại chuyên tâm nhảy dù, khó khăn lắm mới qua được.
Tống Dịch không ngờ Tuế Tuế sợ vợ như thế, nghĩ thầm quan hệ giao lưu giữa họ thật kì lạ.
Nhưng Tiêu Hà thì lại không có cảm giác, chỉ cần không liên quan đến Tống Dịch và kết quả thi đấu, đối với cậu mà nói thì chẳng có ý nghĩa gì.
Bọn họ bốn người nhảy xuống một nơi có thể gọi là ổn, miễn cưỡng nuôi sống vài người họ, Tống Dịch không có yêu cầu gì với việc nuôi sống mình cả, anh chỉ muốn nuôi sống Tiêu Hà.
Anh đã hai năm không đến tuyệt địa đại lục ngắm cảnh, vì thế nhặt được cái gì tốt đều sẽ cảm thán một chút, “Oa, M4! Còn có 120 viên 5.56! Cái này phải để lại cho A Hà nhà chúng ta.”
“Úi, ống ngắm x8 nè, phải nhặt lên cho A Hà mới được.”
“Còn túi cứu thương và thuốc nữa, tất cả đều nhặt lên để cho A Hà của chúng ta.”
Trước đó được bao nhiêu anh đều cảm thán, càng về sau thanh âm càng nhỏ, phảng phất như đang nói cho chính mình nghe vậy.
Vì thế khiến cho các fan ngồi góc tường nghe được lại YY một trận.
—— trời má, thầy Tống rốt cuộc rút được thẻ tiểu khả ái nào vậy, so với việc ăn kem Cornetto thì còn đáng yêu hơn!


—— mắt thầy Tống toàn là Hà Thần thôi, không chỉ muốn đưa đồ tốt nhất cho ổng, nhặt được thứ gì cũng đều muốn đưa ổng hết á!
——15555551, thầy Tống thật sự quá ấm áp luôn, bản thân mình cái gì cũng đều không cần, trong lòng cũng chỉ có Hà Thần.
Chờ đến khi bọn họ tập hợp chuẩn bị chạy độc, bốn người tập trung chuẩn bị trao đổi một chút vật tư.
Tống Dịch có 300 viên 5.56, phân 100 cho bọn Tuế Tuế, dược phẩm và linh kiện cũng chia ra ngoài, còn lại những đồ khác thì đưa cho Tiêu Hà.
Anh đưa hết đồ tốt cho Tiêu Hà, còn mình chỉ cần một cái chảo và một balo 3.
Tiêu Hà thả xuống đất mũ 3 và giáp 2, ném thêm cho anh một khẩu Ak full phụ kiện, “Lấy đi.”
Đơn giản với hai tiếng, Tống Dịch lập tức nhặt đồ trang bị, “Mặc rồi đó A Hà, anh sẽ không chết đâu.”
Một ván này Tống Dịch thật sự muốn chơi nghiêm túc, nỗ lực phát huy tác dụng ở vị trí tiếp tế, bởi vì anh biết Tiêu Hà chờ một trận như này đã rất lâu rồi.
Tuế Tuế cùng bạn gái tuy rằng ăn không ít cẩu lương, nhưng hai người bọn họ cũng phát không ít.
Tuế Tuế ném khẩu M4 full phụ kiện lên mặt đất, “Bảo bối à, mau, full M4 đó!”
Nhưng bạn gái Tuế Tuế cũng không theo lẽ thường, chỉ thấy cô dùng SCAR-L ngắm vào đầu Tuế Tuế, “Gọi ai bảo bối hả? Gọi ông xã, đã không cần thì chính là không cần, dừng ngay cái hành vi này lại đi, mau nhặt cái đống sắt vụn đồng nát kia lên, chuẩn bị lên đường.”
Tuế Tuế lập tức nhặt M4 lên, “Đạn và thuốc? Có lấy không?”
Bạn gái Tuế Tuế: “Vừa nãy thầy Tống cho rồi, không cần, tự giữ lại để kìm cái mạng chó của anh đi, đi thôi.”
Tuế Tuế nghe xong cũng không nhiều lời, “Được rồi, đều nghe ngài đấy, đi thôi.”
“Từ từ, anh lại đây, cái thứ này em dùng không quen, đổi đi.” Sau đó Tuế Tuế liền thấy bạn gái ném giáp 3 xuống cho mình.

Tuế Tuế phải gọi là rưng rưng cảm động, “Bảo bối à không cần đâu, so với anh thì cái này em dùng tốt hơn nhiều, em giữ lấy mà dùng.”
Bạn gái Tuế Tuế lập tức nói, “Đổi thì đổi lẹ cái, đừng có lắm điều, đừng có để em bảo vệ anh, anh cũng nên tự dựa vào mình nữa biết không? Đừng có làm ông xã đây nhọc lòng nữa.”
Tuy rằng lời nói của cô rất bá đạo, nhưng lòng Tuế Tuế vẫn ngọt lịm.
“Được rồi, đều nghe ngài, anh bảo đảm không kéo chân sau của ngài đâu!”
Lúc này các fan nghe góc tường ngồi không yên, sôi nổi spam ở kênh.
—— cái đội này rõ ràng có phải dìu già dắt trẻ đâu, chính xác hơn là đội không ngại rải cẩu lương đó chứ!
—— đội ngũ mấy người này có vấn đề thật đấy! Đội người ta thì bận rộn giết người, còn đội mấy người chỉ sợ thức ăn chó rải không đủ!
—— cầu xin các người thu tay lại đi! Bọn tôi căn bản nhìn không thấy hình ảnh cũng đã đủ thảm rồi! Giờ còn được thồn thức ăn chó gấp đôi nữa chứ!
—— nè nè, các người không giết người không chạy độc sao? Thầy Tống! Mau lấy tuyệt kỹ của anh ra đi! Hôm nay xe không bị lật thì không phải trình độ của anh đâu!
—— yêm là yêm hoài niệm cái tiếng thét chói tai kia lắm òi! Cầu xin anh thể hiện một chút đi!
Nhưng mà kênh YY không thể so với làn đạn, bọn họ xoát mấy tin này đương sự căn bản là không có thời gian ra ngoài xem.
Sau khi họ trao đổi vật tư xong thì bắt đầu dời đi, vốn dĩ hùng tâm tráng chí muốn tìm người giết, nhưng rồi bọn họ dọc theo đường đi vận khí thật sự là quá tốt, không hề gặp phải bất luận một đội địch nhân nào, gặp phải duy nhất một người thuộc tổ phóng viên chiến địa, Tiêu Hà tiếp nhận lời mời của phóng viên chiến địa, vào một cái WC ven đường, trông coi ngoài cửa là hai tuyển thủ đã về hưu, tùy thời quan sát bốn phía xung quanh, tại đây sẽ không chịu sự tấn công của các phía, người trong WC bắt đầu ngồi xổm phỏng vấn.
Phóng viên chiến địa: “Có thể nói cho chúng tôi biết dọc đường đi mọi người giết được bao nhiêu người rồi không?”
Tiêu Hà nguyên còn tính toán ăn ngay nói thật, nói cho bọn họ biết một người thôi họ cũng chưa giết được thì trong game đã vang lên tiếng một thiếu niên có thanh âm độc đáo.
“Bọn tôi đây khá là tàn nhẫn, đã ra tay hành 3 tổ đội rồi.”

Tuế Tuế cũng không ngốc, không ngờ bạn gái mình khoác lác lợi hại đến vậy.
Phóng viên chiến địa rất kích động: “Trời? Vậy trong ba đội kia, ai là người kill nhiều nhất vậy?”
Tuế Tuế nghĩ, nếu bạn gái đã giả bộ như vậy, cậu ta cũng không thể không phối hợp, vì thế đoạt lời bạn gái trước, “Ha ha ha ha, còn có thể hỏi sao, đương nhiên là Hà Thần của tôi rồi, Hà Thần của tôi giết tám, bạn gái tôi cũng giết năm!”
Phóng viên chiến địa vừa nghe, càng thêm kích động, “Lợi hại như vậy sao? Hà Thần có phải sẽ trở lại đỉnh cao không? Cả bạn gái của cậu nữa? Lợi hại như vậy?”
Tuế Tuế vừa nghe, khẳng định là phải biểu hiện thật tốt, “Bạn gái tôi trâu bò lắm, thương pháp tàn nhẫn vô cùng, tôi còn đánh không lại cô ấy!”
Lúc này, đồng đội phóng viên chiến địa còn đang phụ họa nhau trâu bò vậy ư, thế rồi một người khác đã nhận ra điều không phù hợp ở đây.
“Ai! Không đúng rồi! Giết ba đội, ba bốn mười hai, Hà Thần giết tám, chị gái kia giết năm, cộng lại mười ba, từ đâu lại mò ra 13 vậy?”
“Tuế Tuế! Cậu khoác lác cũng không chuẩn bị bản thảo à?”
Lúc này, Tuế Tuế cười khan vài tiếng, xấu hổ nhưng không mất lễ phép.
Tống Dịch cũng theo nở nụ cười, Tuế Tuế cũng quá đáng yêu rồi.
Trên kênh các fan điên cuồng spam.
—— cậu là muốn làm tui cười chết để làm cái túi da 98K sao?
—— Tuế Tuế, kĩ thuật khoác lác của anh xác thật không bằng bạn gái anh rồi
—— được lắm, đều bị cậu giả trang hỏng rồi
Bạn gái Tuế Tuế khẽ thở dài một hơi, bạn trai không biết cố gắng là thể nghiệm gì vậy? Chính là thể nghiệm hiện tại, ngay cả khoác lác một xíu cũng không biết, cô thực sự rất mệt mỏi!

Tiêu Hà lúc này nghiêm trang ăn ngay nói thật, “Không giết người, một đội cũng chưa gặp được, thiên tuyển chi tử.”
Nói lúc này bản đồ lại thu vòng, bọn họ vẫn ở trong vòng độc, câu thiên tuyển chi tử này của Tiêu Hà lại càng chân thật hơn.
Phóng viên chiến địa: “Hà Thần lần này trở lại còn tự mang theo thuộc tính tiên đoán sao?”
Tiêu Hà: “Tôi thật ra rất muốn giết người.”
Sau đó dùng M4 chỉ vào đầu một phóng viên chiến địa.
Thành viên của phóng viên chiến địa lo lắng, sợ người đàn ông này thật sự nổ súng, dù sao cậu ngay cả vợ cũng dám bắn cơ mà.
“Hà Thần chúng tôi hiểu! Mời, mời, chúng tôi không cản đường cậu đi giết người nữa.”
Vừa nói vừa nhường đường cho 4 người, “Như vậy hôm nay đội ngũ Hà Thần của chúng ta phỏng vấn đến đây thôi, chúng ta tiếp tục đi gặp đội tiếp theo thôi, đi mau đi mau.”
Phóng viên chiến địa vừa ra đã vội vã leo lên xe rời đi, sợ Tiêu Hà không vui là sẽ bắn nát cái đầu họ mất.
Được một ván này bọn Tiêu Hà đúng là bắt được buff của thiên tuyển chi tử, dọc theo đường đi không gặp chút trở ngại, vào vòng chung kết cũng xử lý 4 cái mạng độc đinh của đội ngũ người ta, thành công ăn gà.
Cuối cùng lúc nhận phỏng vấn, Tiêu Hà không nói một lời, đây không phải ván game cậu muốn, nề hà vận khí quá tốt.
Tống Dịch sau khi kết thúc liền quay về phòng ngủ từ đằng sau ôm cổ Tiêu Hà, đầu gác lên vai trái cậu, lặng lẽ nói bên tai cậu.
Hai người vừa nhỏ giọng trò chuyện vừa nghe Tuế Tuế và bạn gái cậu ta bắt đầu khoác lác thực lực, đợi đến khi bọn họ kẻ xướng người hoạ phát ra tiếng cảm thán tịch mịch như tuyết, hai người Tiêu Hà với Tống Dịch mới bật cười với nhau.




trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!