Tìm Lại Yêu Thương

Chương 29: Gậy ông đập lưng..bà


trước sau

Dần dà hồi lâu, cuối cùng, cô nhận ra...tiết học đã vào lâu rồi mà hai người vẫn ở đây...
Thế nên, vẹn cả đôi đường, cô liền kéo hắn, vội vã chạy nhanh về trường.
Vào đến cửa lớp, mọi ánh nhìn dị nghị nhất đều bắn thẳng vào mặt cô và Bạch Tử Kỳ.
“ Thưa thầy... Cho em... Vào lớp! ”
Vy An khẽ thưa. Thầy giáo vẻ mặt nghiêm nghị quay ra. Nhưng vừa thấy bản mặt lạnh tanh của Bạch Tử Kỳ, ông ta liền thay đổi sắc mặt 180 độ.
“ Hai em vào đi. Lần sau không được đi trễ vậy nữa! "
Cô vâng dạ rồi chạy tót vô chỗ ngồi, ngạc nhiên tột độ kho thấy cô nàng Thanh Thanh đã yên vị vào chỗ từ khi nào.
“ Chào em! Vy An! "
Cô ấy cười toác miệng. Vy An nhìn Thanh Thanh với ánh mắt chẳng mấy thiện cảm:
“ Chị Thanh Thanh, đây là chỗ của em. Chị có thể sang chỗ khác ngồi được không? "
“ Nhưng... Vy An... Chị thích chỗ ngồi này... Em... Nhường cho chị nha? "
Hay... Hay lắm. Ý chị là muốn đuổi khéo tôi chứ gì? Được thôi.
Vy An xách cặp một cách nặng nề xuống bàn của Thúy Kiều. Kiều nhìn cô, lắc đầu ngán ngẩm:
“ Rõ ràng là đang ghen cơ mà... "
“ Cái gì? "
“ À... Không... Không có gì đâu! "
Bạch Tử Kỳ nhìn thấy chỗ bình thường Vy An vẫn ngồi, nay được thay thế bởi “người từng thương" thì cũng chẳng mấy vui vẻ. Hắn ta miễn cưỡng ngồi xuống.
“ Anh Tử Kỳ... Anh cũng ngồi chỗ này à? "
Rõ ràng Thanh Thanh biết rõ là Bạch Tử Kỳ sẽ ngồi ở đây, lại còn giả bộ ngây thơ.
“ Ừ! "
Hắn hời hợt trả lời.
Kiểm tra bài cũ...
Câu nói thầy giáo vừa phát ra làm cả lớp im thin thít...
“ Các em hãy cho thầy biết... Định luật ABC có những nội dung gì? Nào... Ai có thể lên bảng viết được? "
Im lặng...
“ Nào... Thầy mời... Bạn... Hứa Vy An nào! "
Cô cay đắng bước lên bảng. Mặt nhăn nhúm đến khó coi. Tối qua, vì “ghen" nên cô vờ đi ngủ, nên đã học được gì đâu chứ?
Lần này... Chắc chết quá!
Cô ngơ ngác đứng trên bảng, tay cầm phấn cũng bắt đầu run lên...
“ Hôm qua em có học bài không? "
Thầy giáo mất kiên nhẫn, hỏi.
“ Dạ... Dạ có ạ! "
Cô nhắm mắt nói dối
“ Vậy thì làm nhanh đi chứ! "
Haizz... Cô... Biết làm thế nào bay giờ? Thần linh... Chúa Giê-su...thánh A-la xin hãy giúp con!?
“ Thưa thầy, em muốn lên trả lời ạ! "
Bạch Tử Kỳ đứng lên, dõng dạc nói

Cô ngạc nhiên: “ Chẳng lẽ đây là thần linh hóa thân giúp mình?"
Thầy giáo tuy bối rối, nhưng rồi lại cười:
“ Được rồi! Em lên đi! "
Hắn ung dung bước lên bảng, cái dáng vẻ thanh cao ấy...
“ Có cần giúp không? "
Hắn châm chọc hỏi
Thấy cái giọng điệu “không mấy khả ái" của hắn, cô dù chết cũng không bao giờ nhờ vả!
“ Hứ... Ai thèm... "
Hắn cười, rồi giả vờ như bâng quơ, vừa viết vừa lẩm bẩm. Cô cũng đủ để nghe thấy nên chép vội chép vàng.
Hắn lại cười, nhìn cái vẻ lạnh lùng mà ngốc nghếch vội vã chép của cô... Đúng là... Dễ thương thật.
Thầy giáo đứng dưới lớp, hỏi tiếp:
“ Ai có thể lên bảng giải 10 phương trình trong sách bài tập nào? "
Chẳng biết thế nào, nhưng chỉ thấy, bà cô Thanh Thanh ấy lại giơ tay.
“ À... Thanh Thanh, học sinh mới mà hăng hái vậy là tốt lắm. Nào, mời em! "
Thầy giáo hồ hởi nói.
Thanh Thanh kiêu kì bước lên bục giảng, ánh mắt tóe lửa nhìn hai con người trước mặt.
Thúy Kiều ở dưới lớp không ngừng huyên thuyên:
“ Đại chiến... Đại chiến đến rồi! "
Vy An cuối cùng cũng nghe hắn lẩm bẩm xong, nhìn lại tự hào về thành tích quay cóp của mình, rồi đi về chỗ. Chẳng hay biết Thanh Thanh cũng vừa xong, định về nốt nhưng cô ấy lại cười gian xảo, cố tình viết thêm một số vào mỗi phương trình của cô.
Mãn nguyện xong, cô ấy đi về chỗ. Vy An vẫn chẳng hề biết bởi vì... Toàn chép của hắn, nhìn lại còn chẳng biết sai ở đâu nữa là...
Nhưng... Tin hắn!
Nhưng việc làm xấu xa của Thanh Thanh đã kịp lotk vào mắt Bạch Tử Kỳ. Trước khi về chỗ, hắn đã nhanh tay xóa mấy số cô ta viết thêm vào mà không ai hay biết.
“ Nào... Ai cho thầy biết, bạn Thanh Thanh làm đúng chưa? "
" Dạ đúng rồi ạ! " Một học sinh nào đó trả lời.
Thầy giáo mỉm cười:
“ Tốt. Vậy còn bài của bạn Vy An thì sao? Ai nhận xét?"
Thanh Thanh giơ tay. Thầy giáo liền gọi.
“ Dạ thưa thầy, bạn sai 2 phương trình cuối ạ! "
Cô ta đắc ý nhìn Vy An, không thèm nhìn lên bảng.
Thầy giáo ậm ừ xem xét lại hai câu cuối. Khi thấy không có vấn đề gì liền hỏi:
“ Sai ở đâu em? "
“ Dạ... Ở chỗ... "
Cô ấy chỉ tay lên bảng, rồi ngạc nhiên khi thấy con số mà cô ta vừa ném vào bài của Vy An đã không cánh mà bay!
“ ơ... "
Cô ấy ngơ ngác gãi đầu. Cả lớp cười ầm lên làm cô không biết giấu mặt đi đâu...
Thầy giáo nhắc nhở:
“ Rồi, cả 3 bạn đều đúng hết rồi. Thanh Thanh lần sau chú ý vào bài hơn nhé! Ngồi xuống đi! "
Thanh Thanh uất ức ngồi xuống. Trong đầu không ngừng thắc mắc.
Thúy Kiều hả hê:
“ Hứ... Cho chừa cái tính hay hãm hại người khác! Bị vậy đáng lắm! "

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!

TRUYỆN CÙNG THỂ LOẠI