tin nhắn từ quá khứ

Chương 31: Bức màn dần hé mở


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau khi vòng xoáy sự thật bắt đầu lan tỏa, lớp học vẫn chìm trong bầu không khí hỗn loạn và nghi ngờ. Tuấn đứng lặng ở góc lớp, ánh mắt tập trung vào từng cử chỉ của Nam Phong và Khánh. Cậu biết, bước tiếp theo phải thật chính xác, nếu không tất cả nỗ lực vừa qua sẽ tan thành mây khói.

Minh nhẹ nhàng đặt tay lên vai Tuấn, nhìn cậu bằng ánh mắt đồng lòng:

– “Chúng ta cần bằng chứng rõ ràng hơn. Chỉ nghi ngờ thôi chưa đủ để lật thế cờ hoàn toàn.”

Hương thì thầm:

– “May mà Khánh để quên tờ sổ tay hôm trước. Nếu chúng ta khai thác đúng cách, bức màn sẽ hé lộ toàn bộ.”

Tuấn gật đầu, trong đầu cậu tính toán từng chi tiết. Cậu quyết định đưa bằng chứng ra theo cách khéo léo, để lớp học tự cảm nhận sự thật mà không cần trực tiếp đối chất.

Khi giờ ra chơi đến, Tuấn dẫn Lan, Minh và Hương lên bảng, bắt đầu giải thích lại những sự kiện bất thường trước lớp, đồng thời đặt từng mẩu giấy, những ghi chú trong sổ tay, và những tình huống đã xảy ra thành một chuỗi logic hoàn chỉnh.

Những chi tiết tưởng chừng nhỏ bé – ánh mắt lén lút, tờ giấy rơi, lời xì xào của Khánh – nay tạo thành bức tranh hoàn chỉnh, hé lộ kế hoạch tinh vi mà Nam Phong và Khánh đã thực hiện.

Một vài học sinh bắt đầu lộ vẻ sửng sốt:

– “Không thể tin được… tất cả đều đã được dàn dựng từ trước.”

– “Nhìn Nam Phong kìa… trông cậu ta hoang mang thật sự.”

Ngay cả những người trước đây ủng hộ phe Nam cũng bắt đầu dao động, ánh mắt nghi ngờ, môi lẩm bẩm những câu hỏi mà trước đây họ chưa từng nghĩ tới.

Nam Phong lúng túng, cố tìm cách giải thích, nhưng mọi lời nói đều bị phủ nhận bởi sự thật rõ ràng đang phơi bày trước mắt. Khánh nhìn quanh, ánh mắt căng thẳng, nhận ra rằng chiến lược của họ đã bị Tuấn phản công hoàn toàn.

Tuấn đứng thẳng, giọng bình tĩnh nhưng sắc bén:

– “Mọi thứ có thể che giấu trong bóng tối, nhưng sự thật luôn tìm đường xuất hiện. Bây giờ, mọi người đã thấy toàn bộ bức tranh.”

Bức màn nghi ngờ từ từ hé mở. Cán cân trong lớp nghiêng hẳn về phía Tuấn, những học sinh còn trung lập bắt đầu đặt niềm tin vào cậu, và Nam Phong cùng Khánh cảm nhận rõ ràng sức ép chưa từng có từ sự thật.

Tuấn thầm nhủ: “Đây chỉ là bước đầu. Ván cờ chưa kết thúc, nhưng giờ chúng ta đã nắm được thế chủ động. Bước tiếp theo sẽ là nước đi quyết định toàn bộ cuộc chiến.”


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×