tin nhắn từ quá khứ

Chương 35: Kẻ đứng sau màn kịch


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Lớp học vẫn còn trầm lặng sau sự sụp đổ của Nam Phong. Tuấn đứng giữa không gian như tĩnh lặng ấy, hơi thở đều đặn, ánh mắt vẫn dõi theo mọi hành động của bạn bè. Nhưng một điều bất ngờ đã làm cậu cảm nhận một luồng khí mới, nguy hiểm hơn.

Ở cuối lớp, một bóng người bước ra từ phía cửa sổ. Không ai nhận ra ngay, bởi dáng vẻ ẩn mình trong bóng tối và áo khoác dài khiến hình ảnh trở nên bí ẩn. Tuấn lập tức nhíu mày, nhận ra đây không phải là học sinh bình thường trong lớp.

Người đó tiến lại gần, giọng trầm nhưng đầy ẩn ý:

– “Có vẻ mọi chuyện đang diễn ra đúng kế hoạch… nhưng cậu đừng nghĩ Nam Phong chỉ đơn độc.”

Một tiếng rùng mình lan khắp lớp. Mọi ánh mắt quay về phía bóng người, cả Tuấn lẫn Lan đều cảm nhận được sự nguy hiểm tinh vi tỏa ra từ từng cử chỉ.

Tuấn nhíu mày, giọng nghiêm trọng:

– “Ý cậu là gì? Ai đứng sau cậu ta?”

Người bí ẩn mỉm cười, không trả lời trực tiếp, chỉ gật nhẹ và nói:

– “Mọi sự đã được sắp đặt từ lâu. Nam Phong chỉ là công cụ… còn kẻ điều khiển thật, thì vẫn chưa xuất hiện công khai.”

Lan nắm chặt tay Tuấn, ánh mắt vừa kinh ngạc vừa cảnh giác. Minh thì thầm:

– “Vậy có nghĩa… trận chiến chưa kết thúc? Nguy cơ còn lớn hơn chúng ta tưởng?”

Người bí ẩn bước ra gần hơn, ánh mắt sắc bén, năng lượng bức bối khiến lớp học như ngừng thở. Mỗi lời nói của họ đều như mũi dao chạm vào ý thức, nhắc nhở mọi người rằng đằng sau mọi chuyện, còn một âm mưu phức tạp hơn, tinh vi hơn, đang thao túng từ bóng tối.

Nam Phong, tuy đang mất uy tín, vẫn nhìn bóng người kia với ánh mắt đầy lo lắng và kính nể: cậu ta nhận ra rằng không phải mọi thứ đã kết thúc, còn một lực lượng đứng sau để bảo vệ hoặc chỉ đạo mình.

Tuấn hiểu rõ: lá bài tẩy vừa sử dụng chỉ giải quyết một phần của cuộc chiến, và giờ đây, lớp học không chỉ là đấu trí giữa Tuấn và Nam Phong nữa. Một cảnh tượng tinh vi, hiểm nguy hơn đang dần lộ diện, nơi mọi bước đi phải được tính toán cẩn trọng.

Người bí ẩn quay đi, nhưng giọng nói vẫn vang vọng:

– “Hãy chuẩn bị, cậu sẽ còn phải đối mặt với những kế hoạch mà ngay cả Tuấn cũng khó tưởng tượng được. Nam Phong chỉ là bước mở đầu… bước tiếp theo, mới là thử thách thực sự.”

Bóng người biến mất sau cánh cửa, để lại một lớp học chấn động, vừa nhẹ nhõm vì sự sụp đổ của Nam, vừa căng thẳng vì mối đe dọa chưa lộ diện hoàn toàn.

Tuấn đứng đó, nhìn theo bóng tối, lòng đầy quyết tâm: “Nếu đã là thử thách, tôi sẽ không bỏ lỡ. Mọi mưu lược, mọi bước đi phải hoàn hảo. Bởi lần này, đối thủ không còn chỉ là Nam Phong nữa…”

Và cuộc chiến trí tuệ thực sự… mới chỉ bắt đầu.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×