tin nhắn từ quá khứ

Chương 38: Vòng vây nghi ngờ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng hôm đó, lớp học tràn ngập bầu không khí căng thẳng. Từng ánh mắt dò xét, từng lời thì thầm của bạn bè như vô hình giăng thành một vòng vây xung quanh Tuấn. Cậu bước vào lớp, thấy các bạn nhìn mình với ánh mắt đầy nghi ngờ, một số thì khẽ xì xào, và cảm giác mọi thứ đang quay lưng lại với mình khiến tim Tuấn đập nhanh.

Ngay cả thầy Phong – người vốn luôn đánh giá cao Tuấn – cũng nhíu mày khi nhìn thấy chiếc máy tính treo và tờ giấy rơi từ hôm trước. Thầy hỏi, giọng trầm nhưng sắc:

– “Tuấn, cậu có thể giải thích chuyện này được không?”

Tuấn lúng túng một thoáng, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh:

– “Thưa thầy, có thể là do sự cố kỹ thuật, và tờ giấy kia tôi chưa kịp kiểm tra…”

Nhưng lời giải thích của Tuấn chỉ khiến một vài bạn trung lập nghi ngờ hơn, trong khi một số học sinh phe Nam cười khẩy, nhìn nhau đầy hàm ý. Mỗi cử chỉ, mỗi ánh mắt đều như mũi tên bắn vào uy tín của Tuấn, tạo nên vòng vây nghi ngờ tinh vi và tê liệt.

Trong khi đó, ở phía xa lớp, Khánh đứng bên hành lang, ám sát từng hành động của Tuấn qua cửa sổ lớp học. Cậu ta nhấn mạnh với Nam Phong:

– “Nhìn xem… chỉ vài chiêu thôi mà uy tín Tuấn đã lung lay. Hãy để sóng ngầm tiếp tục lan rộng. Chúng ta không cần làm gì quá phô trương, chỉ cần để mọi người tự nghi ngờ lẫn nhau.”

Nam Phong gật đầu, đôi mắt lóe lên sự tinh ranh:

– “Mọi thứ đang diễn ra như tôi muốn. Chỉ cần thêm vài tình huống nhỏ nữa, lớp học sẽ hoàn toàn bị chia rẽ, và Tuấn sẽ phải tự chống đỡ mà không biết ai là đồng minh thực sự.”

Tuấn cảm nhận rõ áp lực từ mọi phía, nhưng cậu không hề hoảng sợ. Ánh mắt quyết đoán lóe lên:

“Họ có thể dựng vòng vây, nhưng tôi sẽ tìm cách phá nó. Đây chỉ là thử thách nữa, và tôi sẽ không để nó làm tôi gục ngã.”

Lan đứng bên cạnh, ánh mắt lo lắng nhưng tràn đầy tin tưởng:

– “Tuấn, đừng để họ điều khiển cảm xúc của cậu. Chúng ta sẽ tìm ra sự thật.”

Cả lớp giờ đây như một sàn đấu trí tuệ căng thẳng, nơi từng lời nói, từng ánh mắt đều mang ý nghĩa chiến lược. Tuấn biết rằng vòng vây nghi ngờ không chỉ từ Nam và Khánh, mà từ cả bạn bè xung quanh, và để vượt qua, cậu phải tính toán mọi bước đi thật cẩn trọng, chuẩn bị cho những phản công sắp tới.

Khánh và Nam Phong mỉm cười thầm. Chiến lược “vòng vây nghi ngờ” đã đạt hiệu quả bước đầu, nhưng cả hai đều biết: cuộc chiến trí tuệ thực sự mới chỉ bắt đầu, và Tuấn sẽ không dễ dàng đầu hàng.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×