Lệ Vy bước vào hội trường với bước chân nhẹ nhàng, nhưng trong lòng cô lại là một trận bão. Sự kiện này là một trong những cơ hội hiếm hoi để cô có thể tìm kiếm một công việc phù hợp sau khi tốt nghiệp. Mặc dù đã chuẩn bị kỹ lưỡng, nhưng cô không thể che giấu được sự lo lắng hiện rõ trên gương mặt.
Đây là một buổi tiệc lớn của tập đoàn Hà Phong – một trong những công ty công nghệ hàng đầu trong nước. Người đứng đầu tập đoàn này, Hà Phong, là một trong những người mà cô luôn ngưỡng mộ. Anh không chỉ tài giỏi mà còn có ngoại hình điển trai, lạnh lùng, và luôn thu hút sự chú ý của mọi người.
Lệ Vy không phải là người thích tham gia những buổi tiệc xa hoa, nhưng cơ hội để làm việc tại đây là quá lớn. Cô đưa mắt nhìn quanh, tất cả những người tham gia buổi tiệc đều được ăn mặc sang trọng, còn cô, trong chiếc váy đơn giản nhưng tinh tế, cảm thấy mình như lạc lõng giữa đám đông. Cô chỉ là một sinh viên mới ra trường, không quen biết ai, nhưng lại cảm thấy một cảm giác không thể lý giải được đang dâng lên trong lòng.
Như một cơ hội ngẫu nhiên, khi cô đang loay hoay tìm một góc yên tĩnh để tránh khỏi sự ồn ào của bữa tiệc, đột nhiên, một người đàn ông xuất hiện trước mặt cô. Lệ Vy ngẩng đầu lên và cảm thấy như không thể thở nổi. Đó chính là Hà Phong.
Ánh mắt của anh lạnh lùng và sắc bén, nhưng khi nhìn vào cô, có một chút ngạc nhiên. Lệ Vy không hiểu tại sao lại cảm thấy thế, nhưng sự hiện diện của anh khiến không khí xung quanh trở nên đặc biệt. Cô vội cúi xuống, lúng túng không biết phải làm gì.
Hà Phong đứng trước mặt cô, ánh mắt vẫn không rời khỏi gương mặt thanh tú của cô. "Cô là ai?" Anh hỏi, giọng nói trầm thấp, đầy uy quyền.
Lệ Vy không thể nói gì trong giây phút ấy. Cô cảm thấy mình như bị mắc kẹt trong một bẫy vô hình. "Tôi... tôi là Lệ Vy, một sinh viên vừa tốt nghiệp. Tôi đến đây chỉ để tìm kiếm cơ hội."
Câu trả lời của cô có phần ngập ngừng, nhưng cũng đủ để khiến Hà Phong có chút tò mò. Anh nhếch môi, cười nhẹ. "Tìm cơ hội? Một cô gái như cô có thể làm gì ở đây?"
Lệ Vy hơi ngước lên, cảm nhận được sự chế giễu trong giọng nói của anh, nhưng cô không muốn để sự tự trọng bị tổn thương. "Tôi tin rằng mình có thể làm được."
Hà Phong không nói gì thêm, nhưng ánh mắt anh trở nên sâu thẳm hơn, như đang tìm hiểu về cô. Lệ Vy không biết phải làm gì tiếp theo, chỉ cảm nhận được sự nặng nề trong không khí. Nhưng trước khi cô có thể mở lời, anh đã xoay người bước đi, để lại một dấu ấn khó phai trong lòng cô.
Cảm giác lo lắng, ngượng ngùng dần tan biến, nhưng thay vào đó là một sự tò mò mãnh liệt. Cô không hiểu tại sao mình lại cảm thấy như vậy, nhưng một điều chắc chắn, đó là cô vừa gặp phải một người đàn ông có thể thay đổi cuộc đời mình.