tình yêu giữa hai thời đại

Chương 12: Nguy cơ gần kề


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Những ngày sau khi nhận được bức thư định mệnh, Hạ cảm thấy một áp lực nặng nề luôn hiện hữu trong lòng. Mỗi lần nghĩ về anh, về những khoảnh khắc bên nhau trong giấc mơ, cô vừa hạnh phúc vừa lo sợ. Nguy cơ từ dòng thời gian chưa bao giờ gần như lúc này.

Sáng hôm đó, khi Hạ lật lại cuốn nhật ký, cô phát hiện một ghi chú lạ, không phải do cô viết:

“Hãy cẩn thận. Họ đang theo dõi. Một bước sai, mọi thứ sẽ sụp đổ.”

Hạ nín thở. Ai là “họ”? Tại sao lại biết cô xuất hiện trong giấc mơ? Và quan trọng hơn, liệu họ có ý định ngăn cản tình yêu xuyên thời gian này?

Đêm đến, Hạ lại bước vào giấc mơ. Con phố cổ hiện ra, nhưng lần này không còn yên bình. Ánh trăng mờ nhạt, những bóng đen thoáng qua góc phố, gió thổi lạnh khiến tim cô run rẩy.

Anh đứng đó, dáng vẻ lo lắng hơn bao giờ hết. “Em… cảm nhận được không? Có người đang theo dõi chúng ta,” giọng anh trầm hẳn xuống.

Hạ nắm tay anh, lòng dũng cảm nhưng vẫn run. “Tôi cảm nhận được… nhưng tôi không sợ. Tôi sẽ ở bên anh, dù nguy hiểm.”

Anh cúi đầu, ánh mắt sâu thẳm pha chút tiếc nuối. “Em… dũng cảm hơn ta tưởng. Nhưng từ giờ, mọi khoảnh khắc bên nhau đều phải cẩn thận. Một sai lầm… và mọi thứ sẽ thay đổi.”

Bất ngờ, một bóng đen xuất hiện phía xa, lướt qua con phố, khiến Hạ và anh giật mình. Ánh mắt anh nhanh chóng nghiêm trọng: “Họ… đã biết chúng ta gặp nhau.”

Hạ cảm thấy tim mình nhói lên, nhưng cũng nhận ra mối nguy hiểm này càng làm tình cảm của họ mãnh liệt hơn. Cô tiến lại gần, áp mặt vào vai anh: “Anh… dù có chuyện gì xảy ra, tôi sẽ không rời xa anh.”

Anh ôm chặt cô, giọng trầm ấm: “Ta cũng vậy. Và dù nguy hiểm đang tới gần, ta sẽ bảo vệ em… và bảo vệ tình yêu này.”

Khoảnh khắc ấy, thời gian như ngưng đọng. Họ đứng bên nhau, ánh trăng mờ chiếu qua mái ngói, gió lạnh nhưng trái tim họ nóng rực. Nguy cơ gần kề, nhưng tình yêu càng mãnh liệt.

Khi tỉnh dậy, Hạ ghi vào nhật ký:

Nguy cơ gần kề… nhưng trái tim tôi vẫn chọn anh. Dù thử thách, dù sợ hãi, tôi sẽ không rời xa. Tình yêu xuyên thời gian này… là của chúng tôi.

Hạ hít sâu, ánh mắt sáng rực quyết tâm. Từ giờ, mỗi bước đi, mỗi giây phút bên anh đều là thử thách với thời gian và định mệnh. Nhưng cô biết rằng, không gì có thể ngăn cản trái tim đã chọn anh.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×