Áp Lực Thử Nghiệm Beta
Sau khi Thiên An và Đức Minh hoàn tất việc "thao túng chiến lược" của mình, cả hai dự án "Vũ Trụ Thần Thoại" và "Tận Thế Rồng" đều tiến vào giai đoạn thử nghiệm beta. Đây là giai đoạn căng thẳng nhất, nơi kết quả của sự cạnh tranh sẽ được đánh giá qua phản hồi của hàng nghìn người chơi thử.
Thiên An theo dõi dữ liệu của Vũ Trụ Thần Thoại. Cơ chế Hồi sinh của cô đang hoạt động tốt; người chơi bị cuốn hút bởi sự giằng xé cảm xúc khi phải hy sinh vật phẩm yêu thích. Nhưng, đúng như cô tính toán, kịch bản lưỡng nan mà cô tạo ra đã làm cho sự hủy diệt cảm xúc không đạt đến mức mà bà Diệp kỳ vọng. Người chơi luôn có một lối thoát đạo đức, khiến họ không bị sốc tâm lý hoàn toàn.
Đức Minh theo dõi dữ liệu của Tận Thế Rồng. Hệ thống Ký Ức Phân Mảnh của anh cũng thành công; người chơi miệt mài tái tạo cốt truyện. Nhưng, nhờ hệ thống hỗ trợ bí mật mà anh lén lút cài vào, khi người chơi đối mặt với những đoạn cốt truyện quá bi thương (theo phong cách của Thiên An), họ không bỏ cuộc mà lại cảm thấy được an ủi, khiến họ tin tưởng và gắn bó hơn.
Cả hai dự án đều thành công, nhưng không ai đạt được chiến thắng tuyệt đối mà các CEO mong muốn. Kết quả này tạo ra một sự nghi ngờ ngầm ở cả hai công ty.
Kế Hoạch Đóng Gói Thời Gian
"Anh không thích điều này," Đức Minh nói với Thiên An trong một buổi gặp mặt chớp nhoáng tại một thư viện công cộng. "Chúng ta đã cứu nhau, nhưng chúng ta đã không tạo ra kiệt tác. Chúng ta đang bị kẹt giữa sự trung thành với công ty và sự nghiệp bị kìm hãm."
Thiên An gật đầu. "Em biết. Bà Diệp đã chất vấn em về 'lối thoát đạo đức' trong kịch bản. Bà nghi ngờ có sự rò rỉ thông tin."
Họ biết rằng họ không thể tiếp tục công việc này. Sớm muộn gì, sự thao túng của họ cũng sẽ bị phanh phui.
"Chúng ta chỉ có một lối thoát," Đức Minh nói, nhìn thẳng vào cô, ánh mắt kiên định. "Chúng ta phải hoàn thành Elysium."
"Nhưng không có vốn, không có đội ngũ, làm sao chúng ta làm được?" Thiên An hỏi, mặc dù lòng cô đã chấp nhận.
"Chúng ta không thể làm Elysium công khai ngay bây giờ. Chúng ta sẽ tạo ra một phiên bản đóng gói của nó," Đức Minh giải thích. "Chúng ta sẽ dùng thời gian rảnh rỗi để cùng nhau xây dựng một bản dự án cá nhân hoàn chỉnh. Một bản master code và master script mà không công ty nào có thể chạm tới. Đây sẽ là lối thoát bí mật của chúng ta."
Ý tưởng của Đức Minh là táo bạo: tạo ra một Master Project bí mật, hoàn toàn thuộc về họ, như một sự chuẩn bị cho một ngày họ có thể thoát khỏi sự kiểm soát của công ty và tự mình gây dựng sự nghiệp.
Thỏa Thuận Trong Hầm Gửi Xe
Họ quyết định biến thời gian rảnh rỗi của mình thành những buổi hẹn hò làm việc bí mật. Để tránh bị theo dõi, họ chọn một nơi không ai ngờ tới: một hầm gửi xe cũ kỹ, tối tăm, nằm dưới một tòa nhà văn phòng bỏ hoang.
Họ mang theo laptop cá nhân và một chiếc ổ cứng di động. Mỗi buổi tối, sau khi tan sở, họ đều gặp nhau, thoát khỏi vai trò Trưởng phòng Thiên Phong và Kiến trúc sư Long Vũ, để trở thành Thiên An và Đức Minh, những người sáng tạo ra Elysium.
Họ đặt ra một quy tắc sắt: Không được mang theo bất kỳ tài liệu hay ý tưởng nào thuộc về công ty. Khuôn khổ logic và cốt truyện cảm xúc mà họ tạo ra trong hầm gửi xe phải hoàn toàn mới, phải vượt lên trên những gì họ đã bị ép buộc phải thiết kế tại công ty.
Trong ánh sáng mờ ảo của bóng đèn sợi đốt, giữa mùi xăng dầu và ẩm mốc, tình yêu của họ lại càng nồng cháy. Họ không chỉ xây dựng một dự án; họ đang xây dựng một tương lai chung, một nơi mà tài năng của họ không còn bị chia cắt bởi sự đối địch. Họ đã tìm thấy một phòng an toàn trong cuộc chiến nghề nghiệp, nơi họ có thể là chính mình.
Đây là lối thoát bí mật mà họ đã tạo ra, một niềm hy vọng được đóng gói cẩn thận. Nhưng họ không biết rằng, những buổi hẹn hò bí mật này sẽ sớm bị giám sát, và ý tưởng tuyệt vời của họ sẽ bị đánh cắp một lần nữa, với một cái giá đắt hơn rất nhiều.