tình yêu vượt thời đại

Chương 18: Tình yêu trong khói lửa


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ánh nắng buổi sáng chiếu qua lớp cửa sổ cũ kỹ của một quán cà phê nhỏ bên lề đường, nơi Hiếu lặng lẽ ngồi, quan sát Hoa bước ra từ chiếc xe sang trọng. Bao năm xa cách, lần đầu tiên cậu có cơ hội tiếp cận trực tiếp em gái mình trong môi trường mà cô đang quen thuộc. Tim Hiếu đập nhanh, nhưng ánh mắt vẫn giữ sự kiên định vốn có.

Hiếu biết rằng chỉ dựa vào những “trùng hợp” hay hành động lén lút trước đó không đủ. Nếu muốn Hoa tin, cậu phải trực tiếp chứng minh rằng mình là anh trai, và rằng tất cả những gì cậu nói, những vết sẹo, ký ức tuổi thơ… đều là sự thật. Nhưng cậu cũng hiểu, sự tiếp cận này không thể quá vội vàng. Một bước sai lầm có thể khiến Hoa hoảng sợ, hoặc ông trùm phát hiện.

Khi Hoa vừa bước vào quán, Hiếu nhẹ nhàng gọi tên cô, giọng trầm ấm: “Hoa… em có thể ngồi một chút được không?” Hoa dừng lại, bất ngờ nhưng không lập tức quay đi. Cô cảm nhận được sự quen thuộc trong giọng nói, nhưng lý trí vẫn cảnh giác.

Hiếu ngồi xuống đối diện cô, rút từ túi áo một tấm hình đã ố vàng, mép giấy sờn rách. “Em có nhớ tấm hình này không? Lúc em còn nhỏ, chúng ta….” Cậu chưa kịp nói hết, Hoa đã nhíu mày, ánh mắt vừa tò mò vừa cảnh giác.

“Anh… là ai? Tại sao anh lại biết điều này?” cô hỏi, giọng vừa sợ hãi vừa bối rối. Hiếu nhìn vào mắt em gái, từng vết sẹo trên tay anh lóe lên dưới ánh sáng nhẹ, tấm hình để gần bàn tay, cậu nhấn mạnh: “Những vết sẹo này… là từ vụ hỏa hoạn năm xưa. Anh là anh trai của em, Hoa… tin anh đi.”

Trong lúc đó, ông trùm đứng phía ngoài cửa kính, quan sát từ xa, cảm nhận được sự thay đổi trong không khí xung quanh con gái nuôi. Ông ta bắt đầu nhận thấy mối nguy – có người lạ đang cố gắng tiếp cận Hoa, nhưng chưa chắc chắn được thân phận. Ông trùm nhíu mày, ra lệnh tăng cường bảo vệ quanh cô, đặt ra những thử thách mà Hiếu phải vượt qua nếu muốn đến gần Hoa.

Hoa nhìn tấm hình, cảm nhận sự chân thực từ những vết sẹo, ký ức và ánh mắt đầy tình cảm của Hiếu. Cô bất giác rơi nước mắt, vừa sợ hãi, vừa băn khoăn: “Sao anh… xuất hiện bây giờ? Em… không hiểu gì hết.” Hiếu nắm bàn tay cô, giọng trầm ấm: “Anh không bỏ rơi em, Hoa… dù đã bao năm, anh vẫn luôn tìm em.”

Thử thách lòng tin bắt đầu từ đây: Hiếu phải không chỉ chứng minh bằng lời nói, mà bằng hành động, kiên nhẫn từng bước xóa bỏ nghi ngờ và e dè trong tâm trí Hoa. Ông trùm, với tất cả quyền lực và cảnh giác, trở thành rào cản sống còn mà Hiếu phải vượt qua. Cậu hiểu rằng, để đoàn tụ, chỉ tình cảm thôi chưa đủ; phải có chiến lược, phải có lòng kiên nhẫn, và cả sự mưu trí để đối mặt với nguy cơ từ người đàn ông giàu có, tàn nhẫn đứng trước mắt.

Khoảng không gian quán cà phê trở nên nặng trĩu, tiếng nhạc nền dịu nhưng đầy căng thẳng, từng giây trôi qua là từng bước thử thách lòng tin của cả Hiếu và Hoa. Một giai đoạn mới trong hành trình tìm lại em gái bắt đầu, nơi cảm xúc, trí tuệ và lòng can đảm sẽ bị đẩy lên đến cực điểm.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Đang
Xem Nhiều
×