Có vẻ như dòng bình luận đã tiếp thêm dũng khí cho Tô Vũ Nhu. Cô ta ưỡn thẳng lưng, kiêu ngạo nhìn tôi như thể mình là người thi hành công lý.
Tôi cười khẩy, đẩy cô ta sang một bên rồi bước vào hội trường có điều hòa mát lạnh. Toàn thân tôi lập tức thư giãn hẳn.
“Có gan thì ra tay đi, nếu không thì câm miệng lại. Thái tử gia nhà các người còn chưa mở lời, cô là ai mà dám lên mặt dạy đời hả? Một bông bạch liên nhỏ mà bày đặt làm đại ca thiên hạ à?”
Mặt Tô Vũ Nhu đỏ bừng, cô ta vội vàng đuổi theo tôi, giọng đầy kích động:
“A Cẩn chưa kịp lên tiếng, nhưng không có nghĩa là những người xung quanh anh ấy có thể để mặc cô muốn làm gì thì làm đâu! Thân phận anh ấy cao quý nên tạm thời chưa muốn ra tay với cô thôi. Nhưng tôi thì khác, tôi không thể để A Cẩn chịu uất ức như vậy! Cô cứ chờ đó, đừng để tôi tóm được nhược điểm của cô!”
Có thể bạn thích
Phỏng vấn xin việc, ngồi ở vị trí chủ công ty lại là anh - Người bị cô bỏ rơi thời niên thiếu, anh hỏi: "Có phải em lại muốn chơi tôi?"
Cô 'nhận vơ' anh là người mới để 'lấy le' trước mặt bạn trai cũ, không ngờ anh là CEO quyền thế nhất Khôn Thần
Sống lại sau khi bị chính hài tử mình nuôi nấng hạ độc, nàng quyết tâm báo thù, trả lại những món nợ máu mà con cái mình từng gieo cho mình!
Câu chuyện làm giàu ở thời cổ đại của cô gái hiện đại xuyên vào thân xác 1 tiểu cô nương nhà ngư dân nghèo khó!
… A Cẩn?
Tôi nhíu mày.
Chu Thần Cẩn ở bên cạnh tôi từ nhỏ đến lớn, bạn bè của anh ấy tôi đều biết hết, không có ai tôi không quen.
Mà kiểu người như Tô Vũ Nhu, nếu xuất hiện trong vòng bạn bè của anh ấy, chắc chắn đã bị tôi đá//nh đến mức không nhận ra mình là ai rồi. Không thể nào tôi lại không có ấn tượng được.
Tôi nhếch môi:
“Gọi thân mật như vậy, Chu Thần Cẩn cho phép chưa đấy?”
Mặt Tô Vũ Nhu hơi ửng đỏ, có chút ngượng ngùng nhưng vẫn ngẩng cao đầu, ưỡn ngực nói:
“A Cẩn, người mà tôi biết sẽ không chấp nhặt những chuyện nhỏ nhặt này đâu.”
Cô ta cười đầy ẩn ý, không thừa nhận cũng chẳng phủ nhận.
Tôi nhướn mày:
Lâm Khê xuyên về 30 năm trước trong 1 tiểu viện ọp ẹp, bỗng dưng có thêm 1 người chồng, thân mặc quân trang, ánh mắt nhìn cô chứa sự ghét bỏ...
Thứ trưởng nữ Ôn gia ác độc trèo được lên giường của Thái Tử, nhưng mà không ngờ được hắn càng ngủ càng hăng
Noãn Tâm rơi vào vòng xoáy yêu, hận, dây dưa không dứt giữa thiên đàng và địa cùng Hoắc Thiên Kình
Minh Hoa Thường mơ thấy mình là thiên kim giả, liền nỗ lực lấy lòng huynh trưởng trên danh nghĩa của mình
“Vậy sao? Là người quen của cô à?”
Tôi quan sát cô ta từ trên xuống dưới, chậm rãi nói:
“Theo như tôi được biết thì Chu Thần Cẩn không hề gần gũi với người phụ nữ nào cả. Cô quen anh ấy kiểu gì mà hay vậy?”
Nghe vậy, ánh mắt Tô Vũ Nhu thoáng qua chút đắc ý, nhưng ngay sau đó lại cố tình che giấu, cô ta bĩu môi, rồi quay mặt về phía ống kính.
“Vốn dĩ tôi không định công khai mối quan hệ với A Cẩn đâu… Các fan của tôi đều biết, tôi luôn là người đơn thuần và thẳng thắn. Tôi lớn lên ở vùng quê và từng chịu rất nhiều bất công, nhưng tôi chưa bao giờ đánh mất nguyên tắc làm người của mình.”
4
Phòng livestream im lặng trong chốc lát, sau đó nổ tung như vừa bị dội bom.
[A a a a a! Vũ Nhu nhà tôi đã yêu không thì thôi, một khi đã yêu là phải yêu nhân vật tầm cỡ!]
[Vũ Nhu, khi nào cô và Thái tử gia tổ chức đám cưới thế? Định sinh con trai hay con gái vậy? Cô có cần thuê bảo mẫu không?]
Một số fan nữ vui mừng rớt nước mắt:
[Chị em ơi, niềm tin của tôi cuối cùng đã đúng! Mọi cô gái chăm chỉ đều sẽ gặp được bạch mã hoàng tử của đời mình thôi!]
[Hèn gì Vũ Nhu phản ứng dữ dội khi Tần Liễu Liễu đá//nh Thái tử gia thế. Hóa ra là chồng tương lai của người ta! Thái tử gia có một cô bạn gái biết quan tâm như Vũ Nhu thì đúng là quá may mắn rồi!]
[Tần Liễu Liễu đúng là đồ không biết xấu hổ! Thái tử gia, mau xử lý cô ta đi! Chị em, mau @ Thái tử gia thật nhiều vào, nhất định phải để anh ấy biết Vũ Nhu của chúng ta đã chịu bao nhiêu ấm ức vì anh ấy!]
Tôi nhìn khuôn mặt kiên cường của Tô Vũ Nhu, cười như không cười:
“Nói chuyện nửa vời không phải thói quen tốt đâu. Cô không nói rõ ràng thì ai biết cô và Chu Thần Cẩn có quan hệ gì chứ? Nhà họ Chu to như vậy, đến cô lao công dọn nhà vệ sinh cũng có thể xem là có quan hệ với anh ấy đấy.”
Tôi nhìn thẳng vào mắt cô ta, chậm rãi hỏi:
“Hay cô chỉ muốn xúi giục đám fan trong livestream ra mặt giúp cô thôi đấy hả?”
Ánh mắt Tô Vũ Nhu hơi dao động, có vẻ hơi chột dạ nhưng vẫn tức giận đáp:
“Ai nói tôi nói nửa vời? Tôi là đàn em khóa dưới của A Cẩn, chúng tôi học cùng trường đấy!”
Bảng xếp hạng tìm kiếm nóng thay đổi từng giây.
Chẳng mấy chốc, tin tức "Tần Liễu Liễu hành hung Thái tử gia của giới giải trí Bắc Kinh" đã rớt khỏi top trending, thay vào đó là loạt chủ đề mới:
# Tô Vũ Nhu công khai chuyện tình cảm
# Tô Vũ Nhu hẹn hò với Thái tử gia Bắc Kinh
# Câu chuyện Lọ Lem có thật ngoài đời
# Cặp đôi ngôn tình học đường đẹp nhất
Truyện tranh đang HOT
Phế vật? Rác rưởi? Chỉ cần đi theo bản tọa, tất cả sẽ trở thành anh hùng thế gian!
Hắn xuyên qua và bước vào thế giới 10.000 năm sau, nhân loại diệt vong, võ học lên đến đỉnh cao, mà hắn là tia lửa duy nhất!
Một đại ma hoàng đầy thủ đoạn tàn độc, sẽ làm thế nào để khiến cho một gia tộc nhỏ bé trở mình thành một gia tộc đứng trên tất cả?
Thể chất bình thường? Thần thông khó luyện? Đốn ngộ liền xong việc!
Chỉ trong chốc lát, những hashtag này đã chiếm hết vị trí top 1, 2, 3, 4 trên bảng xếp hạng tìm kiếm.
Dù sao thì Chu Thần Cẩn cũng chỉ cần tham gia một bộ phim đã giành ngay ngôi Ảnh đế, sau lưng lại có gia sản hàng tỷ. Bản thân anh ấy vốn dĩ đã là một cái tên thu hút sự chú ý rồi.
Đừng nói là người, đến cả một bãi phân dính vào anh ấy cũng có thể leo lên hot search đấy.
Lúc này, mấy khách mời còn lại cũng đã đến, gồm hai nam một nữ.
Hai nam khách mời chỉ đứng từ xa, rõ ràng không có ý định can thiệp vào chuyện này.
Tô Vũ Nhu tỏ vẻ thân thiện, mỉm cười chào hỏi nữ khách mời duy nhất ở đây.
“Cô là Dao Dao đúng không? Tôi hay xem phim ngắn của cô trên Douyin lắm, cô diễn rất tốt luôn đó, không thua gì diễn viên chuyên nghiệp đâu!”
Liễu Ngọc Dao nghe vậy, nở nụ cười đắc ý:
“Ôi dào, đâu có đâu, tôi cũng phải vất vả lắm mới có được thành tựu ngày hôm nay đấy.”
Tô Vũ Nhu kéo tay cô ta, cười đầy ẩn ý:
“Tôi hiểu mà…”