Ánh nắng sớm rọi qua ô cửa kính lớn của tòa cao ốc trung tâm thành phố. Chiếc thang máy dừng ở tầng 18, nơi đặt văn phòng của Tập đoàn DTC – một trong những công ty công nghệ hàng đầu. An Vy hít sâu, chỉnh lại áo sơ mi trắng rồi bước ra, tay ôm chiếc laptop và hồ sơ xin việc.
Ba năm rồi cô mới quay lại nơi này. Không phải với tư cách thực tập sinh non nớt nữa, mà là một nhân viên chính thức thuộc phòng Marketing. Trong lòng cô vẫn còn những nỗi ám ảnh cũ – mùi café hành lang, giọng nói quen thuộc của phòng họp A, và đặc biệt là cái tên khiến tim cô đập mạnh: Trịnh Hạo Dương.
“Chào chị, em là Minh – trợ lý phòng Nhân sự. Để em đưa chị đến chỗ làm việc.”
An Vy mỉm cười, cố gắng tỏ ra tự nhiên. Nhưng bước chân cô chững lại khi nghe tiếng nói trầm ấm, rõ ràng vang lên sau lưng:
“Nhân sự mới của phòng Marketing?”
Cô quay đầu. Và đứng chết lặng.
Người đàn ông trong bộ vest đen, ánh mắt sắc lạnh, từng đường nét khuôn mặt khiến cô như trở về ba năm trước. Vẫn là anh – người từng ôm cô trong tay và thì thầm những lời yêu thương, cũng là người đã biến mất khỏi cuộc đời cô không một lời giải thích.
“Giám đốc Trịnh, đây là chị An Vy – nhân viên mới.”
Trịnh Hạo Dương không nói gì, ánh mắt anh chỉ dừng lại một thoáng rồi quay đi, giọng lạnh lùng:
“Bảo cô ấy họp với tôi lúc 9 giờ. Phòng họp A.”
Cánh cửa thang máy đóng lại. An Vy đứng lặng trong giây lát, bàn tay siết chặt hồ sơ.
Cuộc gặp lại đầu tiên – lại là một cuộc chiến lạnh.