Mai thức dậy khi ánh nắng Sài Gòn chiếu qua cửa sổ, mang theo cảm giác tươi mới. Quyết định đi Đà Lạt với Khang khiến cô vừa hồi hộp vừa lo lắng. Cô đứng trước gương, chọn áo len mỏng màu hồng nhạt và quần jeans, gói ghém vali nhỏ với tâm trạng lẫn lộn. Vụ kiện với Vy đang được luật sư xử lý, nhưng Mai biết cô ta sẽ không dễ dàng buông tha. Hôm nay là thứ Sáu, agency cho đội nghỉ cuối tuần sau thành công của chiến dịch LuxeBeauty. Mai lái xe đến văn phòng để hoàn tất công việc trước chuyến đi, lòng đầy suy tư về Khang và tương lai.
Văn phòng sáng nay yên tĩnh hơn thường lệ, đồng nghiệp chuẩn bị nghỉ cuối tuần. Mai gặp Lan ở pantry: “Chị Mai, em đã gửi luật sư thêm bằng chứng về Vy. Cô ta liên lạc với báo chí, cố bôi nhọ công ty.” Mai gật đầu: “Tốt lắm, Lan. Em báo giám đốc chưa?” Lan gật đầu: “Rồi, chị. Ông ấy nói sẽ tăng bảo mật.” Mai nhắn Khang: “Anh, Vy lại hành động. Kiểm tra email công ty nhé.” Khang trả lời: “Anh đang làm. Mai, trưa gặp anh trước khi đi Đà Lạt nhé.”
Mai kiểm tra email, thấy tin từ LuxeBeauty: “Chiến dịch xã hội tăng 30% tương tác. Chúc mừng đội!” Cô trả lời, cảm giác tự hào dâng trào. Nam đến, mang thiết kế mới: “Chị Mai, em thêm hiệu ứng cho video như chị gợi ý.” Mai khen: “Giỏi lắm, Nam. Em nghỉ cuối tuần vui nhé.” Nam cười: “Chị đi Đà Lạt với anh Khang hả? Chúc chị vui.” Mai đỏ mặt, gật đầu.
Trưa, Mai và Khang gặp nhau ở quán cà phê gần agency. Anh mặc áo thun trắng, trông trẻ trung: “Mai, em sẵn sàng cho Đà Lạt chưa?” Cô cười: “Rồi, nhưng anh đừng làm gì khiến em đổi ý.” Anh nắm tay cô: “Anh hứa sẽ làm em cười.” Họ ăn trưa, trò chuyện về chuyến đi. Khang kể: “Anh muốn đưa em đến hồ Xuân Hương, chỉ hai ta.” Mai mỉm cười, lòng ấm áp.
Chiều, Mai về nhà chuẩn bị vali. Khang đón cô lúc 4 giờ, họ lên xe bus đi Đà Lạt. Không khí mát lạnh của cao nguyên khiến Mai thư giãn. Họ đến homestay nhỏ bên đồi thông, ánh đèn vàng ấm áp. Tối, họ đi dạo chợ đêm, ăn bánh tráng nướng. Khang nắm tay cô: “Mai, anh muốn ngày nào cũng thế này.” Cô nhìn anh: “Em cũng muốn, nhưng chúng ta cần thời gian.” Họ hôn nhau dưới ánh đèn đường, nụ hôn dẫn đến khoảnh khắc H+ trong homestay, đầy ngọt ngào và đam mê. Mai thì thầm: “Khang, em đang cố tin anh.” Anh ôm cô: “Anh sẽ không làm em thất vọng.”
Sáng hôm sau, họ đi hồ Xuân Hương, ngắm sương mù. Khang kể về quá khứ: “Anh sai khi để Vy chen vào. Anh hối hận.” Mai nắm tay anh: “Quá khứ qua rồi. Giờ chúng ta có nhau.” Họ trở về homestay, tiếp tục khoảnh khắc H+ dịu dàng. Mai về phòng, gọi Linh: “Tao nghĩ tao hạnh phúc, nhưng Vy vẫn làm tao lo.” Linh khuyên: “Hưởng thụ đi, Mai. Vy không đáng.” Mai gật đầu, nhìn Khang ngủ bên cạnh, lòng đầy hy vọng nhưng vẫn cảnh giác.