Ánh sáng ban mai len qua mái ngói sân đình, chiếu lên các ký hiệu chạm khắc trên bệ thờ và nền gạch. Minh cẩn thận trải bản đồ ký hiệu mà anh đã vẽ từ hầm cổ, so sánh với từng dấu hiệu trên sân đình. Anh nhận ra rằng trò chơi cổ xưa mà người xưa tạo ra không chỉ là thử thách thể chất mà còn là thử thách trí tuệ, kết hợp các ký hiệu, nhịp điệu và ánh sáng.
Minh bắt đầu bước theo bản đồ, từng bước đi phải chính xác, dựa vào ký hiệu và hướng dẫn ánh sáng. Trò chơi đầu tiên xuất hiện dưới dạng một mạng lưới các ô gạch hình chữ nhật, mỗi ô có ký hiệu riêng. Một số ký hiệu trùng với trò ô ăn quan, nhưng một số là hình vẽ lạ, Minh chưa từng thấy.
Anh nhận ra rằng mỗi ô có một “luật chơi” riêng, và bước sai sẽ bị bóng ma nhẹ xuất hiện – hình dáng thấp, mờ nhạt, nhưng vẫn tạo cảm giác lạnh buốt và bất an. Minh hít sâu, quan sát kỹ từng ký hiệu, ghi nhớ nhịp điệu ánh sáng và di chuyển chính xác. Khi bước đúng ô, bóng ma biến mất, mở ra lối đi tiếp theo.
Trò chơi thứ hai là bức tường chữ khắc liên hoàn. Các chữ Hán và ký hiệu dân gian cổ xếp thành một chuỗi, chỉ đúng thứ tự mới mở ra lối đi. Minh phải ghép các ký hiệu thành câu có nghĩa, kết hợp trí tuệ và kiến thức về lịch sử làng. Anh dùng cuốn sổ ghi chú, so sánh các ký hiệu, rồi ghép đúng câu:
“Ai hiểu truyền thống sẽ nối tiếp di sản, ai bỏ qua sẽ bị lạc giữa bóng tối.”
Ngay khi đọc xong câu, bức tường phát sáng nhè nhẹ, và một ô cửa nhỏ mở ra, dẫn Minh vào sân trong phía sau sân đình – nơi anh chưa từng đến.
Ở sân trong, Minh phát hiện trò chơi thứ ba: nhảy qua các vòng tròn ánh sáng. Các vòng không cố định, di chuyển theo nhịp gõ nhẹ từ bệ thờ. Anh phải nhảy đúng nhịp và đúng vị trí, nếu sai, bóng ma nhẹ xuất hiện, tạo ra âm thanh rùng rợn và gió lạnh buốt. Minh tập trung, theo dõi nhịp gõ, và từng bước nhảy chính xác. Khi hoàn thành, anh nhận thấy một ký hiệu đặc biệt trên tường, hình một đứa trẻ đang chơi trò chơi dân gian – đó chính là manh mối về người xưa.
Minh đứng trước ký hiệu, nhắm mắt, và cảm nhận luồng ký ức tinh thần của người xưa. Anh “thấy” cảnh tượng: những đứa trẻ trong làng xưa chơi trò chơi trên sân đình, các bậc cha mẹ theo dõi, một số người xưa vì lòng ích kỷ lập lời nguyền, cố gắng giữ linh hồn trẻ con trong sân đình để duy trì quyền lực.
Tiếng thì thầm của linh hồn trẻ con vang lên, nhẹ nhàng và ấm áp:
“Anh đang hiểu… người xưa không hoàn toàn ác. Họ sợ mất đi truyền thống, sợ quyền lực bị đảo lộn. Nếu anh hiểu được, anh sẽ nối tiếp di sản, phá bỏ bóng tối nhưng giữ lại tinh thần trò chơi dân gian.”
Minh cảm nhận trách nhiệm lớn lao: không chỉ phá lời nguyền, mà còn phải gìn giữ và truyền lại giá trị văn hóa. Anh ghi chú lại ký hiệu này, tạo bản đồ mới kết hợp cả lịch sử và luật chơi cổ xưa.
Trò chơi tiếp theo là trốn tìm trong mê cung ánh sáng, nơi bóng ma nhẹ xuất hiện liên tục, thử thách trí tuệ và quan sát. Minh phải dự đoán hướng đi của bóng ma dựa vào ánh sáng, nhịp điệu và ký hiệu trên tường. Một lần bước sai, bóng ma xuất hiện gần, lạnh buốt khiến anh rùng mình, nhưng anh nhanh chóng quan sát lại, học cách kết hợp ký hiệu và nhịp điệu để tránh.
Khi vượt qua mê cung, Minh phát hiện một chiếc hòm gỗ nhỏ, bên trong là những vật dụng của trẻ con xưa: con quay gỗ, búp bê nhỏ, và một cuốn sổ mờ nhòe. Anh mở sổ ra, thấy dòng chữ cổ xưa:
“Những trò chơi này là linh hồn của làng. Ai hiểu được luật chơi, nối tiếp di sản, sẽ bảo vệ sân đình và linh hồn trẻ con.”
Minh hiểu rằng mỗi trò chơi dân gian cổ xưa không chỉ là thử thách, mà còn là cầu nối giữa quá khứ và hiện tại, giúp anh hiểu người xưa, nối tiếp truyền thống và bảo vệ giá trị văn hóa.
Khi rời sân trong, Minh nhìn lại sân đình với ánh sáng chiều chiếu qua mái ngói. Anh cảm thấy vừa hứng thú vừa thận trọng: hành trình khám phá ký hiệu và trò chơi cổ xưa vừa mới bắt đầu, nhưng đã hé lộ bí ẩn sâu hơn về người xưa và văn hóa dân gian. Anh biết rằng những chương tiếp theo sẽ là những thử thách trí tuệ kết hợp kinh dị nhẹ, giúp anh khám phá toàn bộ di sản sân đình, đồng thời bảo vệ linh hồn trẻ con và giá trị văn hóa quê hương.
Minh cẩn thận ghi chép lại toàn bộ trải nghiệm, vẽ sơ đồ từng trò chơi, ký hiệu và ánh sáng, chuẩn bị cho những thử thách kế tiếp. Anh hiểu rằng để nối tiếp di sản, không chỉ trí tuệ mà còn lòng nhân ái, tinh thần quan sát và sự kiên nhẫn là chìa khóa quan trọng.