Đêm xuống, thành phố lung linh trong ánh đèn vàng rực rỡ, nhưng trong lòng Hạ Ngọc Linh, nỗi căng thẳng vẫn không hề giảm. Cô cầm trên tay bản đồ địa điểm bí ẩn mà mũi nhọn hẹn gặp – một tòa nhà cũ nằm sâu trong con hẻm tối, không tên tuổi, không biển hiệu. Đây là nơi mà cô sẽ phải bước vào để bắt đầu một bước đi quan trọng trong ván cờ quyền lực đầu tiên.
Linh hít một hơi thật sâu, chỉnh lại vest, và bước vào hẻm. Không gian tĩnh lặng, chỉ còn tiếng bước chân cô vang lên trên nền gạch cũ. Mỗi bước đi như nhịp tim trong lòng cô, rộn ràng nhưng cẩn trọng. Cô biết, bất kỳ sai lầm nào cũng có thể khiến kế hoạch bại lộ, và cả mạng sống của cô cũng có nguy cơ.
Khi đến cánh cửa sắt rỉ sét, cô dừng lại, tay khẽ nhấn chuông. Một giây… hai giây… rồi tiếng cười trầm, lạnh lùng vang ra từ bên trong. Cánh cửa mở ra, một bóng người xuất hiện. Ánh sáng yếu chiếu lên khuôn mặt – đó là một người đàn ông trung niên, mặc vest đơn giản, gương mặt điềm tĩnh nhưng ánh mắt sắc bén đến mức có thể nhìn thấu tâm can.
“Ngọc Linh… cô đúng là người mà tôi đang chờ.” Giọng nói trầm, nhưng ẩn chứa sức nặng khó tả.
Linh không tỏ ra ngạc nhiên, đôi mắt vẫn lạnh lùng. “Người bí ẩn… tôi đoán cô chính là mũi nhọn mà tôi phải hợp tác?” Cô nhấn mạnh chữ “phải”, vừa là thử thách, vừa là để kiểm tra phản ứng người trước mặt.
Người đàn ông cười nhẹ, nhưng nụ cười ấy không làm giảm bớt cảm giác áp lực. “Có thể nói vậy… Nhưng trước tiên, tôi cần biết cô có thực sự nghiêm túc với ván cờ này không. Một bước sai, cả kế hoạch sẽ sụp đổ.”
Linh nhếch môi, ánh mắt sáng lên. “Tôi không chỉ nghiêm túc, mà còn sẵn sàng đối diện bất cứ rủi ro nào. Trò chơi này… tôi không đứng bên lề, tôi muốn chính thức bước vào trung tâm.”
Người đàn ông gật đầu, ánh mắt lóe lên một tia hài lòng. “Tốt. Trò chơi quyền lực không dành cho những người yếu tim. Tôi sẽ cung cấp cho cô thông tin mà không ai khác biết, nhưng đổi lại, cô phải giữ bí mật tuyệt đối. Và… một phần quá khứ mà cô chưa biết về người từng cứu cô, sẽ được hé lộ.”
Linh hít một hơi, cả cơ thể căng lên. Người cứu cô… cuối cùng, sau bao nhiêu nghi vấn và manh mối, cô sẽ biết một phần sự thật. “Tôi nghe.”
Người đàn ông đưa ra một chiếc USB, cùng một tập hồ sơ nhỏ. “Đây là thông tin về quỹ đen, cổ đông quan trọng, và cả lịch sử các giao dịch mà chỉ vài người trong nội bộ biết. Nhưng quan trọng nhất… trong hồ sơ này, cô sẽ tìm thấy một bức thư cũ. Nó không chỉ liên quan đến quyền lực, mà còn liên quan trực tiếp đến người đã cứu cô.”
Linh nhận lấy, cảm giác tay cô run nhẹ. Cô mở hồ sơ, lật từng trang, ánh mắt nhanh nhẹn quét qua các thông tin. Quỹ đen, giao dịch chuyển nhượng, các tên tuổi ẩn danh… tất cả đều là manh mối quan trọng. Và cuối cùng, cô tìm thấy bức thư mà người đàn ông nhắc đến.
Bức thư không có dấu mộc hay chữ ký, chỉ có vài dòng chữ mảnh mai, nhưng đủ để làm Linh sững sờ:
"Ngọc Linh, nếu cô đọc được những dòng này, điều đó có nghĩa cô đang bước vào ván cờ mà tôi không thể trực tiếp bảo vệ. Hãy tin tưởng vào bản thân, từng bước đi đều quan trọng. Quỹ đen, cổ đông, và cả những người quyền lực… sẽ là cơ hội, nhưng cũng là cạm bẫy. Tôi để lại manh mối trong hồ sơ để cô tự tìm ra. Và… một ngày không xa, cô sẽ biết tôi là ai."
Linh nhắm mắt lại, tim đập dồn dập. Người cứu cô… cuối cùng đã để lại dấu vết, và bây giờ, bức thư này chính là chìa khóa để mở ra bí ẩn. Nhưng đồng thời, điều đó cũng báo hiệu: ván cờ chưa bao giờ dễ dàng.
Người đàn ông đứng bên cạnh, nhìn cô chăm chú. “Cô đã thấy chưa? Đây là cơ hội để cô chiếm ưu thế. Nhưng nhớ, bước đi đầu tiên luôn là quan trọng nhất. Sai một li, mất cả ván cờ.”
Linh gật đầu, ánh mắt sáng rực quyết tâm. “Tôi hiểu. Tôi sẽ không để sơ hở nào xảy ra.”
Người đàn ông mỉm cười, rồi quay lưng, bước đi. Trước khi rời đi, ông để lại một lời nhắn lạnh lùng nhưng đầy ý nghĩa: “Ngọc Linh, trò chơi mới chỉ bắt đầu. Và người cứu cô… có thể sẽ xuất hiện ngay khi cô không ngờ tới.”
Khi cửa đóng lại, Linh đứng lặng một lúc, tay cầm hồ sơ, mắt nhìn ra cửa sổ. Đêm thành phố sáng rực ánh đèn, nhưng trong lòng cô là một luồng điện kích thích. Mỗi manh mối, mỗi thông tin, mỗi con người – tất cả đều có thể là chìa khóa để giành lại quyền lực, hoặc là cạm bẫy chết người.
Linh hít một hơi thật sâu, nhủ thầm: “Bước đi đầu tiên đã sẵn sàng. Ván cờ này… tôi sẽ không thua.”
Trong bóng đêm, một ván cờ quyền lực dần hiện ra: nơi mà sự trả thù, trí tuệ và lòng can đảm đan xen, nơi mà mỗi bước đi đều quyết định sinh tử. Và Hạ Ngọc Linh, với quyết tâm không gì lay chuyển, chính thức bước vào trung tâm của trò chơi – sẵn sàng đối đầu với mọi cạm bẫy, hé lộ bí mật quá khứ, và đặt nền móng cho những nước cờ tiếp theo.
Cliffhanger: Một cuộc gọi bất ngờ từ một số lạ xuất hiện trên điện thoại Linh, hứa hẹn hé lộ danh tính thực sự của người từng cứu cô – nhưng đồng thời cũng cảnh báo một cạm bẫy mới ngay trước mắt cô.