Cảm giác lẫn lộn
Tình cảm của tôi và anh Khải ngày càng gần gũi, nhưng vẫn chưa chính thức nói ra lời yêu.
Mỗi lần chạm tay, ánh mắt nhìn nhau, tim tôi lại đập loạn nhịp.
Những khoảnh khắc “đánh rơi từ ngữ”
Có lần, khi anh đưa tôi về nhà, chúng tôi đứng trước cửa, ánh đèn đường mờ ảo.
Anh nắm lấy tay tôi, im lặng.
Tôi mở miệng, muốn nói điều gì đó nhưng lại nuốt ngược vào trong.
Ranh giới mong manh
Chúng tôi không rõ mình là bạn hay người yêu.
Một phần trong tôi muốn tiến thêm bước nữa, nhưng cũng sợ đánh mất tình bạn và sự bình yên hiện tại.
Anh Khải cũng bối rối
Tôi nhận ra anh cũng không chắc chắn, mỗi lần ánh mắt anh tràn ngập sự ngượng ngùng và khẽ cười.
Những dấu hiệu nhỏ
Anh bắt đầu gửi cho tôi những tin nhắn quan tâm, lời hỏi han, những cái ôm nhẹ khi gặp nhau.
Tôi cảm nhận tình cảm đó là thật và ấm áp.
Quyết định không né tránh
Dù ngượng ngùng, tôi quyết định không né tránh cảm xúc nữa.
Tôi nói với anh:
– Dù sao thì, tình cảm là của mình, không cần phải vội.
Anh gật đầu đồng ý, ánh mắt long lanh.