về nơi có em

Chương 12: Đổi Mới và Phát Triển Bền Vững


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau chiến thắng vang dội trước Phong, Đạt và Mai bắt tay vào việc mở rộng khu du lịch sinh thái. Đạt, với tầm nhìn của một kiến trúc sư tài ba, đã thiết kế một bản quy hoạch tổng thể, biến khu vườn không chỉ là một nơi để nghỉ dưỡng mà còn là một trung tâm trải nghiệm văn hóa nông nghiệp. Anh đã xây dựng thêm các khu vực như: trang trại giáo dục dành cho trẻ em, nơi các em có thể tự tay trồng rau, nuôi gà, học hỏi về quy trình sản xuất nông nghiệp sạch; một khu chợ phiên cuối tuần, nơi người dân trong vùng có thể bày bán các sản phẩm thủ công và nông sản địa phương.

Mai đảm nhận vai trò quản lý các hoạt động này, cô đã vận động các bà con trong làng tham gia vào các hoạt động dịch vụ, như làm hướng dẫn viên du lịch, nấu các món ăn truyền thống, hoặc làm các sản phẩm thủ công mỹ nghệ. Nhờ đó, thu nhập của người dân trong làng được cải thiện đáng kể, ai nấy đều phấn khởi.

Khu du lịch sinh thái của Đạt và Mai nhanh chóng trở thành một điểm đến nổi tiếng. Khách du lịch đến từ khắp nơi, không chỉ để nghỉ dưỡng mà còn để trải nghiệm một cuộc sống bình dị, gần gũi với thiên nhiên. Họ thích thú khi được tự tay thu hoạch rau củ, được câu cá, được thưởng thức những bữa cơm gia đình ấm cúng.

Tuy nhiên, với sự phát triển nhanh chóng, Đạt và Mai cũng phải đối mặt với những thử thách mới. Vấn đề về môi trường, về việc quản lý nguồn nước, về việc xử lý chất thải... tất cả đều là những bài toán khó mà họ phải giải quyết.

Đạt đã mời các chuyên gia về môi trường đến để tư vấn. Anh đã đầu tư vào hệ thống xử lý nước thải tiên tiến, sử dụng năng lượng mặt trời để giảm thiểu tác động đến môi trường. Anh và Mai cũng đã tổ chức các buổi hội thảo, tuyên truyền cho người dân về ý thức bảo vệ môi trường, về việc phát triển du lịch bền vững.

Cuộc sống của Đạt và Mai giờ đây không chỉ là việc vun đắp hạnh phúc cá nhân, mà còn là việc đóng góp cho cộng đồng. Họ đã trở thành những người tiên phong, những người truyền cảm hứng cho người dân trong vùng.

Một buổi chiều, khi Đạt và Mai đang ngồi nói chuyện, Mai đột nhiên nói: "Anh Đạt, em có một ý tưởng. Chúng ta nên mở rộng mô hình này ra các vùng khác. Chúng ta có thể giúp đỡ những người nông dân khác, giúp họ phát triển kinh tế, đồng thời bảo vệ được môi trường."

Đạt rất hào hứng với ý tưởng của Mai. Anh biết, đây là một dự án lớn, nhưng anh tin rằng, với sự đồng lòng của hai vợ chồng, họ sẽ làm được.

Sau đó, Đạt và Mai đã bắt tay vào việc nghiên cứu, lên kế hoạch. Họ đã đi đến nhiều vùng nông thôn khác, tìm hiểu về cuộc sống, về những khó khăn mà người nông dân đang phải đối mặt. Họ đã gặp gỡ các chính quyền địa phương, các chuyên gia, để xin lời khuyên, để tìm kiếm sự hỗ trợ.

Tuy nhiên, không phải ai cũng ủng hộ ý tưởng của họ. Một vài người cho rằng, đây là một dự án không khả thi, rằng họ sẽ thất bại. Nhưng Đạt và Mai không nản lòng. Họ tin vào bản thân, tin vào những gì họ đang làm.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×