Sự phản bội của những người dân trong làng, những người từng được Đạt và Mai giúp đỡ, đã giáng một đòn chí mạng vào tinh thần của hai người. Họ không chỉ mất tất cả về vật chất mà còn mất niềm tin vào tình người. Những tin đồn độc ác lan truyền nhanh chóng, bôi nhọ danh dự của họ. Có những người còn ném đá vào nhà, viết những lời lẽ xúc phạm lên tường. Căn nhà gỗ nhỏ bé, nơi từng là tổ ấm, giờ trở thành nơi giam cầm sự đau khổ. Bé An và bé Bình cũng bị bạn bè trêu chọc ở trường, khiến Đạt và Mai càng thêm xót xa.
Tuy nhiên, trong bóng tối vẫn le lói một tia sáng. Một buổi tối, khi Đạt đang ngồi thẫn thờ ở hiên nhà, một người đàn ông già bước đến. Đó là ông Sáu, một lão nông tri thức, từng là giáo viên tiểu học về hưu, người luôn quý mến và tin tưởng Đạt. Ông Sáu nói: "Đạt này, con đừng nản lòng. Cái ác không thể thắng được cái thiện đâu. Ta biết bà Lan và cô Hương đã mua chuộc bà con. Nhưng không phải ai cũng tham lam, cũng phản bội. Vẫn còn rất nhiều người tin tưởng vợ chồng con, chỉ là họ không dám lên tiếng."
Ông Sáu đã kể cho Đạt nghe về một cuộc họp bí mật của một số người dân. Họ đã bàn bạc cách giúp đỡ Đạt và Mai, nhưng lại bị bà Lan và cô Hương phát hiện, đe dọa. Ông cũng cung cấp một vài bằng chứng nhỏ mà ông đã thu thập được, bao gồm các tin nhắn điện thoại và lời kể của một vài nhân chứng. Đạt bừng tỉnh. Anh nhận ra, anh không thể mãi chìm đắm trong đau khổ. Anh phải đứng lên, chiến đấu vì sự thật, vì danh dự của gia đình.
Đạt đã gọi điện cho Ông Toàn, người vẫn luôn giữ liên lạc với anh. Ông Toàn rất tức giận khi biết được mọi chuyện. "Tôi đã nói rồi, tôi tin tưởng vào anh. Tôi sẽ giúp anh." Ông Toàn đã dùng mối quan hệ của mình, liên lạc với một nhóm phóng viên điều tra của một tờ báo lớn. Ông Toàn tin rằng, chỉ có sự thật mới có thể lật ngược tình thế.
Với sự giúp đỡ của ông Sáu, Đạt đã thu thập thêm được rất nhiều bằng chứng. Anh tìm được những đoạn ghi âm cuộc nói chuyện giữa bà Lan và một vài người dân trong làng, nơi bà ta hứa hẹn sẽ cho họ tiền để đổi lấy sự hợp tác. Anh cũng tìm được bằng chứng về việc cô Hương đã lấy cắp thông tin nội bộ của công ty.
Vài ngày sau, một bài báo lớn đã được đăng tải trên tờ báo uy tín, vạch trần tất cả âm mưu của bà Lan và cô Hương. Bài báo đã gây ra một sự chấn động lớn. Những người dân trong làng đã đọc được bài báo, họ vô cùng hối hận. Họ đã kéo đến nhà Đạt, xin lỗi anh và Mai. Nước mắt của họ rơi lã chã, họ xin được tha thứ.
Đạt và Mai không trách cứ. Họ hiểu rằng, những người đó cũng chỉ là nạn nhân của hoàn cảnh. Họ đã tha thứ cho tất cả.
Sau khi sự thật được phơi bày, cảnh sát đã vào cuộc. Bà Lan và cô Hương đã bị bắt giữ, phải đối mặt với những bản án nghiêm khắc.
Câu chuyện về sự dũng cảm của Đạt và Mai đã được lan truyền rộng rãi. Họ đã trở thành một biểu tượng của sự kiên cường, của sự chiến thắng. Những người dân trong làng đã cùng nhau đến giúp đỡ Đạt và Mai, xây dựng lại khu vườn. Công ty của Đạt cũng được hồi sinh. Khách hàng, đối tác đã quay trở lại. Dự án khu đô thị xanh đã được tiếp tục.
Đạt và Mai đã có một cuộc sống trọn vẹn, một cuộc sống mà họ đã từng mơ ước. Họ đã tìm thấy được sự bình yên, không phải ở một thành phố xa hoa, mà ở chính nơi mà họ đã từng muốn rời xa. Hạnh phúc của họ giờ đây không chỉ là của riêng hai người, mà còn là của cả cộng đồng.