Cuộc sống "vợ chồng giả" của Thùy Linh và Hoàng Nam bắt đầu dưới một mái nhà – một căn biệt thự sang trọng và rộng lớn của Hoàng Nam ở khu vực Thảo Điền. Đây là một thế giới hoàn toàn xa lạ đối với Thùy Linh, người vốn quen với sự giản dị và bận rộn của bệnh viện.
Ngay ngày đầu tiên chuyển đến, Thùy Linh đã phải đối mặt với vô vàn khác biệt. Căn biệt thự quá lớn, quá xa hoa so với tưởng tượng của cô. Có người giúp việc, đầu bếp, và cả một đội ngũ quản gia riêng. Thùy Linh cảm thấy lạc lõng và không quen với sự phục vụ này.
Hoàng Nam vẫn giữ thái độ lạnh lùng, xa cách. Anh ta sắp xếp cho Thùy Linh một căn phòng riêng biệt, với đầy đủ tiện nghi, nhưng lại không cho phép cô can thiệp vào đời tư của anh ta. Thùy Linh cũng vậy, cô chỉ làm những gì đã được ghi trong hợp đồng, và cố gắng duy trì khoảng cách tối đa với Hoàng Nam.
"Cô Thùy Linh, đây là chìa khóa phòng cô. Mọi thứ trong phòng đã được chuẩn bị sẵn. Cô có bất kỳ yêu cầu gì, cứ nói với quản gia," Hoàng Nam nói, giọng anh ta khô khan. "Chúng ta sẽ chỉ xuất hiện như một cặp vợ chồng hạnh phúc trước mặt gia đình, đối tác, và những người cần thiết. Ngoài ra, cô cứ sống cuộc sống của mình."
Thùy Linh gật đầu. Cô biết rõ điều đó. Cô là một bác sĩ nội trú, cô có công việc của mình. Cô không muốn bị ràng buộc bởi cuộc hôn nhân giả này.
Tuy nhiên, cuộc sống "vợ chồng giả" không hề đơn giản. Họ liên tục phải đối mặt với những tình huống dở khóc dở cười để che mắt thiên hạ.
Một buổi sáng, Thùy Linh thức dậy sớm để chuẩn bị đi làm. Cô đi xuống bếp, thấy đầu bếp đang chuẩn bị bữa sáng. Hoàng Nam đã ngồi sẵn ở bàn ăn, đọc báo.
"Chào buổi sáng, Thùy Linh," Hoàng Nam lên tiếng, giọng anh ta vẫn lạnh lùng.
"Chào anh," Thùy Linh đáp. Cô tự động đi đến tủ lạnh, lấy một hộp sữa và một ít bánh mì. Cô quen với việc tự phục vụ mình.
Đầu bếp và người giúp việc nhìn Thùy Linh với vẻ ngạc nhiên. Họ đã quen với việc các bà chủ luôn được phục vụ tận tình.
Hoàng Nam nhíu mày. "Cô làm gì vậy? Để người giúp việc làm đi."
"Tôi quen tự làm rồi," Thùy Linh đáp gọn lỏn. Cô không muốn bị ràng buộc bởi những quy tắc của giới thượng lưu.
Hoàng Nam không nói gì thêm, chỉ thở dài. Anh ta biết, Thùy Linh là một người phụ nữ khác biệt.
Trong những bữa tiệc gia đình, họ phải đóng kịch hoàn hảo. Thùy Linh phải tỏ ra là một người vợ hiền lành, dịu dàng, luôn quan tâm đến Hoàng Nam. Cô phải học cách giao tiếp với những người trong giới thượng lưu, học cách cười nói xã giao, và học cách che giấu cảm xúc thật của mình. Hoàng Nam cũng vậy, anh ta phải tỏ ra là một người chồng yêu thương vợ, luôn bảo vệ cô trước mặt mọi người.
Một lần, trong một bữa tiệc của gia tộc Hoàng Gia, một người dì của Hoàng Nam, bà Diễm, một người phụ nữ khó tính và hay soi mói, đã cố tình hỏi Thùy Linh về sở thích của Hoàng Nam.
"Thùy Linh, cháu biết Hoàng Nam thích uống loại trà gì nhất không?" bà Diễm hỏi, ánh mắt bà ta đầy vẻ dò xét.
Thùy Linh giật mình. Cô không hề biết. Cô và Hoàng Nam chưa bao giờ nói chuyện về những sở thích cá nhân.
Hoàng Nam nhanh chóng lên tiếng. "Dì à, Thùy Linh không cần phải biết những chuyện đó. Cô ấy chỉ cần biết anh yêu cô ấy là đủ rồi." Anh ta ôm lấy eo Thùy Linh, khẽ hôn lên tóc cô, vẻ mặt anh ta tràn ngập tình yêu.
Thùy Linh hơi đỏ mặt. Cô không ngờ Hoàng Nam lại diễn xuất tự nhiên đến vậy. Bà Diễm nhìn họ, vẻ mặt bà ta lộ rõ sự thất vọng.
Khi không có người ngoài, Hoàng Nam vẫn giữ thái độ lạnh lùng. "Cô Thùy Linh, cô nên tìm hiểu thêm về những người trong gia đình tôi. Đặc biệt là những sở thích của tôi. Tránh để lộ sơ hở."
Thùy Linh cảm thấy khó chịu. Cô biết, cô chỉ là một quân cờ trong kế hoạch của anh ta. Nhưng cô không thể làm gì được. Cô đã ký vào bản hợp đồng.
Cuộc sống "vợ chồng giả" không hề đơn giản. Hoàng Nam là một người đàn ông khó hiểu, và anh ta có những bí mật riêng. Thùy Linh cũng vậy, cô cũng có một quá khứ bí ẩn. Cả hai đều mang trong mình những gánh nặng không thể chia sẻ. Những khác biệt trong lối sống và tính cách liên tục tạo ra những tình huống dở khóc dở cười, nhưng cũng từ đó, những hạt mầm của sự thấu hiểu và tin tưởng dần được gieo xuống, dù cả hai chưa nhận ra.