vòng xoáy cuộc đời

Chương 23: Bước ngoặc quyết định


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Đêm vẫn chìm trong màn sương mờ của thành phố, ánh đèn đường lấp lóe như những nhịp tim rộn ràng. Hiếu đứng trên một mái nhà gần biệt thự, nhìn xuống khuôn viên rợp bóng cây, nơi Hoa đang được ông trùm giám sát cẩn mật. Tim anh đập dồn dập, không phải vì sợ hãi, mà vì quyết tâm sắt đá: anh sẽ không để em gái mình mãi xa cách.

Hiếu biết rõ, chỉ một bước sai lầm thôi cũng có thể khiến mọi kế hoạch tiếp cận bị phá hỏng và khiến Hoa rơi vào nguy hiểm. Nhưng nỗi nhớ em và ký ức đau đớn về ngày bị chia lìa đã thôi thúc anh. Anh rút điện thoại, liên lạc với vài đồng minh giang hồ cũ, những người hiểu rõ từng ngóc ngách thành phố, từng thủ đoạn của ông trùm. Họ bàn bạc từng chi tiết, từ vị trí vệ sĩ, lộ trình xe, đến thời điểm Hoa rời biệt thự để đi học nhảy hay tham dự sự kiện.

Cuối cùng, Hiếu chọn một cách tiếp cận táo bạo: hóa trang, đi bộ qua những con hẻm nhỏ, len lỏi đến gần khu biệt thự mà không để lại dấu vết. Mọi bước đi đều thận trọng, anh cố gắng giữ sự bình tĩnh nhưng lòng bàn tay vẫn đổ mồ hôi. Anh biết rằng chỉ cần một ánh mắt nghi ngờ từ vệ sĩ, mọi thứ sẽ sụp đổ.

Hoa, ở bên trong biệt thự, cảm nhận được điều gì đó khác lạ. Dù được chăm sóc và sống trong nhung lụa, cô vẫn không thể xóa nhòa cảm giác bồn chồn, rằng có một người đang lặng lẽ theo dõi mình. Cô nhìn ra cửa sổ, ánh trăng soi bóng xuống sân, và trong khoảnh khắc, trái tim cô run lên một cách kỳ lạ.

Hiếu tìm cách tạo một tình huống giả ngẫu nhiên để tiếp cận Hoa. Anh nhờ một người bạn làm công việc giao hàng mang một gói sách đến đúng nơi Hoa đang đứng. Khi cô cúi xuống nhận, Hiếu từ phía sau bước ra, giọng trầm và kiên định: “Hoa… em có nhớ anh không?”

Hoa giật mình, quay người. Hiếu nhận thấy ánh mắt cô lóe lên một sự bối rối, vừa quen vừa lạ. Anh không vội nói thêm, chỉ lặng lẽ đặt tay lên vai cô, như để khẳng định rằng mình là người quen thuộc từ quá khứ xa xôi.

Ông trùm, từ phía phòng quan sát, lập tức nhận ra sự bất thường. Nhịp tim ông tăng vọt, và lập tức gọi điện cho các vệ sĩ. Nhưng Hiếu đã chuẩn bị trước, một cơn mưa bất ngờ từ phía trời đổ xuống, tạo cơ hội che chắn và khiến sự chú ý của vệ sĩ phân tán.

Trong khoảnh khắc ngắn ngủi ấy, Hiếu nắm lấy tay Hoa, nhìn thẳng vào mắt cô: “Anh là Hiếu… anh là anh trai em.”

Hoa lùi lại, kinh ngạc xen lẫn hoang mang. Cô muốn tin, nhưng ký ức mơ hồ và sự ràng buộc với ông trùm khiến cô chưa thể hoàn toàn chấp nhận. Hiếu nhìn cô, ánh mắt tràn đầy quyết tâm, “Anh sẽ chứng minh tất cả… mọi vết thương, mọi ký ức, anh sẽ đưa em trở về bên anh.”

Đêm ấy, hai anh em đứng đối diện nhau, ánh mắt đan xen niềm tin và nghi ngờ, trong khi ông trùm đã bắt đầu triển khai những kế hoạch mạnh tay để ngăn cản. Mạch truyện căng thẳng đến cực điểm: Hiếu phải chiến đấu với cả thế lực giang hồ và lòng nghi ngờ của Hoa, mở ra bước ngoặt quyết định đưa họ tiến gần cao trào đối đầu với ông trùm.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Đang
Xem Nhiều
×