Chiều thứ Bảy, ngày 25 tháng 10 năm 2025 Đấu trường Esports Hỏa Long, Thượng Hải
Tiếng hò reo của hàng ngàn khán giả vang dội khắp đấu trường Hỏa Long, tạo thành một cơn địa chấn âm thanh. Trên màn hình khổng lồ chính giữa sân khấu, trận bán kết nghẹt thở của giải đấu "Đế Vương Tranh Bá" đang đi đến những giây phút cuối cùng. Đội Phượng Hoàng Lửa, đương kim vô địch, đang bị đối thủ truyền kiếp, Hắc Long, dồn vào thế chân tường.
"Không ổn rồi! Nhà chính sắp mất!" Tiểu Bằng hét lên, tay siết chặt lan can khu vực kỹ thuật. Cậu ta, một fan cuồng nhiệt của Phượng Hoàng Lửa, đã gần như đứng tim trong suốt trận đấu.
Lâm An ngồi cách đó vài mét, trước một dãy màn hình hiển thị các thông số kỹ thuật và dữ liệu an ninh mạng. Cậu không quan tâm đến diễn biến trận đấu. Nhiệm vụ của cậu là đảm bảo không có bất kỳ hành vi gian lận nào xảy ra, từ việc sử dụng phần mềm hack cho đến các cuộc tấn công DDoS nhằm vào hệ thống. Mọi thứ cho đến giờ vẫn diễn ra suôn sẻ.
"Chờ đã! Nhìn kìa! Lưu Phong!" Tiểu Bằng đột nhiên chỉ tay vào màn hình.
Trên màn hình, avatar của "Chiến Thần" Lưu Phong, người đang điều khiển vị tướng chủ lực của đội Phượng Hoàng Lửa, bất ngờ thực hiện một pha xử lý không tưởng. Anh ta một mình lao vào giữa đội hình đối phương, né tránh hàng loạt kỹ năng định hướng bằng những cú click chuột với tốc độ chóng mặt, và hạ gục liên tiếp ba thành viên chủ chốt của Hắc Long.
Cả đấu trường như nổ tung. Bình luận viên hét lên không thành tiếng. Đó là một pha "lật kèo" thần thánh, một khoảnh khắc sẽ đi vào lịch sử của giải đấu.
Với lợi thế đó, Phượng Hoàng Lửa nhanh chóng phản công và giành chiến thắng chung cuộc chỉ sau vài phút.
"Tuyệt vời! Lưu Phong! Đúng là Chiến Thần!" Tiểu Bằng nhảy cẫng lên ăn mừng.
Trong khi cả đội Phượng Hoàng Lửa đang ôm nhau ăn mừng trên sân khấu, Lâm An lại cau mày nhìn vào một màn hình khác – màn hình hiển thị dữ liệu sinh trắc học của các tuyển thủ. Nhịp tim của Lưu Phong, sau pha xử lý đỉnh cao đó, vẫn giữ ở mức ổn định một cách lạ thường, không hề có dấu hiệu tăng vọt do adrenaline. Điều đó hơi kỳ lạ, nhưng có thể chỉ là do tâm lý thép của một tuyển thủ hàng đầu.
Các tuyển thủ bắt tay đối thủ rồi lần lượt trở về phòng thi đấu cách âm cá nhân của mình để thu dọn đồ đạc. Lưu Phong là người cuối cùng rời sân khấu, gương mặt vẫn giữ vẻ kiêu ngạo thường thấy, khẽ nhếch mép cười về phía đội Hắc Long bại trận.
Anh ta bước vào phòng thi đấu số 1, căn phòng dành riêng cho đội trưởng. Cánh cửa kính cường lực dày khép lại, hệ thống khóa điện tử kêu "tít" một tiếng.
Khoảng năm phút sau, khi các thành viên khác của Phượng Hoàng Lửa đã ra ngoài và đang trả lời phỏng vấn, họ nhận ra Lưu Phong vẫn chưa ra. Huấn luyện viên của đội, một người đàn ông trung niên tên là Mã Đông, gõ cửa. Không có tiếng trả lời.
Ông ta nhìn qua tấm kính. Và rồi, gương mặt ông biến sắc.
Ông ta đập cửa rầm rầm. "Lưu Phong! Lưu Phong! Mở cửa! Có chuyện gì vậy?"
Nhân viên an ninh và đội ngũ y tế được gọi đến ngay lập tức. Lâm An và Tiểu Bằng cũng chạy tới. Qua lớp kính dày, họ nhìn thấy cảnh tượng kinh hoàng.
Lưu Phong đang ngồi gục trên chiếc ghế gaming của mình, đầu gục xuống bàn phím. Anh ta không hề cử động.
Hệ thống khóa điện tử phải mất vài phút để được mở bằng mã khẩn cấp. Khi đội y tế lao vào, họ xác nhận điều tồi tệ nhất.
"Chiến Thần" Lưu Phong đã chết.
Ngay sau chiến thắng vĩ đại nhất của mình. Trong một căn phòng được khóa kín. Mà không ai biết tại sao.