Khán phòng tầng mười lăm của EverRise hôm nay chật kín. Ban giám đốc, trưởng phòng các bộ phận và một vài cổ đông lớn đều có mặt. Đây là dịp hiếm hoi mà một nhóm dự án được trực tiếp trình bày ý tưởng trước cấp cao nhất. Không khí nghiêm túc đến mức mọi người gần như không dám thì thầm.
Khả Vy bước lên bục, ánh đèn rọi thẳng xuống khiến dáng cô càng thêm sắc sảo. Cô mở đầu bằng một câu nói chắc nịch:
– Chúng tôi không chỉ mang đến một dự án, mà mang đến niềm tin vào sự thay đổi bền vững.
Cả hội trường im phăng phắc. Những slide đầu tiên hiện ra với hình ảnh sống động, thống kê rõ ràng. Cách cô dẫn dắt câu chuyện khiến người nghe bị cuốn vào, từ vấn đề ô nhiễm môi trường đến nhu cầu cộng đồng và cách EverRise có thể trở thành “biểu tượng xanh” trong lòng công chúng.
Các thành viên trong nhóm lần lượt trình bày phần của mình. Dù còn căng thẳng, họ đã được Khả Vy chỉnh sửa, hướng dẫn kỹ càng nên giọng nói khá tự tin. Một số lãnh đạo gật gù, thậm chí ghi chép lại những con số quan trọng.
Trong hàng ghế phía dưới, Mai Anh ngồi khoanh tay, môi cong lên thành nụ cười khó đoán. Cô ta liếc nhìn Minh Quân, như ra hiệu. Chỉ một lát sau, màn hình máy chiếu bỗng dưng nhấp nháy. Slide tiếp theo hiện ra những số liệu hoàn toàn khác, sai lệch nghiêm trọng so với bảng dự toán.
Một cơn xôn xao lập tức lan khắp khán phòng. Một cổ đông lớn cau mày:
– Đây là con số gì? Tại sao chi phí đội lên gấp đôi?
Khả Vy thoáng giật mình. Nhưng thay vì hoảng loạn, cô hít một hơi thật sâu, bước thẳng đến bàn điều khiển.
– Xin lỗi vì sự cố kỹ thuật. – Giọng cô bình tĩnh – Tôi đã chuẩn bị bản sao lưu. Xin mời mọi người theo dõi bảng này.
Nói rồi, cô cắm USB của mình vào máy chiếu dự phòng, nhanh chóng chuyển lại nội dung chuẩn. Toàn bộ quá trình diễn ra chỉ trong chưa đầy một phút, nhưng đủ để cho thấy sự điềm tĩnh của cô trước biến cố.
Ban giám đốc trao đổi ánh mắt với nhau, một người khẽ gật đầu như ghi nhận. Không khí căng thẳng tạm lắng xuống, buổi trình bày tiếp tục diễn ra.
Khi đến phần kết, Khả Vy nhấn mạnh:
– Dự án Green Future không chỉ vì lợi ích ngắn hạn. Nó là minh chứng rằng EverRise dám đi đầu, dám gánh vác trách nhiệm xã hội. Và điều quan trọng nhất, nó mang lại niềm tin.
Câu nói cuối cùng vang vọng trong khán phòng. Một tràng pháo tay vang lên, ban đầu lẻ tẻ rồi dần dần đồng loạt.
Sau buổi thuyết trình, khi mọi người rời đi, Chủ tịch Lâm – người đàn ông vốn trầm lặng – bất ngờ bước đến gần Khả Vy.
– Cô làm tốt lắm. – Ông nhìn thẳng vào cô – Tôi sẽ theo dõi dự án này sát sao. Hy vọng cô giữ vững được sự kiên định.
Khả Vy cúi đầu cảm ơn. Lời khen ngắn gọn ấy quý giá hơn bất kỳ tràng pháo tay nào.
Nhưng khi cô vừa ra khỏi khán phòng, Minh Quân đã chờ sẵn. Anh ta cười nhạt:
– Bình tĩnh thật đấy. Không ngờ cô có phương án dự phòng.
– Người làm việc nghiêm túc luôn phải chuẩn bị cho mọi tình huống. – Khả Vy đáp gọn, ánh mắt không né tránh.
Minh Quân hạ giọng, sát tai cô:
– Nhưng đừng tưởng lần nào cũng may mắn. Có những cú đánh, không kịp trở tay đâu.
Nói xong, anh ta bỏ đi, để lại sự lạnh lẽo trong không khí.
Chiều muộn, Lan Hương kéo Khả Vy vào phòng nghỉ, thì thào:
– Mình kiểm tra máy chiếu rồi. Có ai đó cố tình cài file giả mạo. May mà cậu có USB riêng.
Khả Vy siết chặt bàn tay:
– Mình biết thủ phạm là ai. Nhưng chưa có bằng chứng. Bây giờ mà tố cáo, chỉ biến mình thành kẻ đa nghi.
Lan Hương lo lắng:
– Vậy phải làm sao?
– Chúng ta im lặng. – Giọng Vy kiên định – Nhưng ngấm ngầm theo dõi. Nếu họ dám giở trò một lần, chắc chắn sẽ dám thêm lần nữa. Và khi đó, mình sẽ không bỏ qua.
Đêm hôm ấy, Khả Vy ngồi một mình trong căn hộ nhỏ. Thành phố ngoài kia vẫn sáng đèn, nhưng trong lòng cô là một cơn sóng ngầm. Tin nhắn cảnh báo trước đây hiện lên trong trí nhớ: “Đừng đi quá xa”. Rõ ràng ai đó không muốn cô đào sâu vào GreenView.
Cô mở laptop, truy cập lại dữ liệu liên quan đến Nguyễn Gia Khánh. Mọi thứ dường như được che giấu kỹ lưỡng, nhưng càng che giấu, càng chứng tỏ có vấn đề. Cô lưu toàn bộ vào một ổ cứng ngoài, giấu ở ngăn tủ riêng.
– Mình sẽ không để họ che mắt thêm lần nào nữa. – Cô tự nhủ, đôi mắt ánh lên quyết tâm.
Ngày hôm sau, ban giám đốc gửi thông báo: “Nhóm dự án Green Future được đánh giá cao, sẽ bước sang giai đoạn triển khai thực tế”. Tin vui lan khắp công ty, nhiều nhân viên chúc mừng Khả Vy. Tuy nhiên, cô biết rõ phía sau nụ cười xã giao ấy, vẫn còn đầy rẫy những cái nhìn dòm ngó và toan tính.
Ở một nơi khác, Mai Anh bóp chặt ly rượu vang đến mức chất lỏng tràn ra ngoài.
– Con nhỏ đó thật sự quá lì lợm. – Cô ta nghiến răng – Được thôi, nếu không thể hạ nó trong công việc, ta sẽ tấn công từ nơi khác.
Một bóng dáng nam giới xuất hiện trong phòng cô ta, chính là Gia Khánh. Anh ta ngồi xuống ghế, thản nhiên:
– Hãy để tôi lo. Đôi khi, một chút thông tin riêng tư rò rỉ còn nguy hiểm hơn cả một sai sót trong dự án.
Mai Anh nhếch mép:
– Ý anh là… đời tư của Khả Vy?
– Chính xác. – Gia Khánh gõ nhẹ ngón tay lên bàn – Ai cũng có điểm yếu. Vấn đề là tìm ra và khai thác nó.
Ánh mắt họ giao nhau, cùng lóe lên sự hiểm độc.
Khả Vy không hề hay biết, sóng gió tiếp theo đang âm thầm kéo đến, và lần này, không chỉ nhắm vào công việc mà còn vào chính cuộc sống cá nhân của cô.