Sau khi nhận được tập tài liệu mà Trần Duy đưa, Minh Vy gần như thức trắng cả đêm. Cô vừa đọc vừa ghi chú, từng bằng chứng như những mảnh ghép dần hiện rõ toàn cảnh: Thảo Linh đã có sự bắt tay ngầm với Saphira. Đối thủ này vốn nhiều lần cạnh tranh thất bại trước Orion, giờ lại lợi dụng sự bất mãn trong nội bộ để thọc gậy bánh xe.
Vy biết, nếu công khai ngay, Linh có thể phủi sạch trách nhiệm, đẩy mọi sự chú ý sang Saphira. Khi đó, cuộc đấu sẽ trở nên hỗn loạn, chính bản thân cô và dự án cũng khó tránh tổn hại. Ngược lại, nếu im lặng, âm mưu kia sẽ lớn dần như cơn bão. Ván cờ này buộc cô phải tính từng bước cẩn trọng.
Sáng hôm sau, trong buổi họp nhỏ với bộ phận tài chính, Vy vẫn giữ vẻ mặt điềm tĩnh. Cô phân tích chi tiết tiến độ dự án, đồng thời khéo léo nhấn mạnh vào sự minh bạch trong từng khoản chi. Một vài thành viên ngồi nghe mà thoáng có chút áy náy, bởi họ từng nghi ngờ cô, nay nhận thấy sự chắc chắn trong cách làm việc của Vy, dần có thiện cảm trở lại.
Ngay khi buổi họp kết thúc, Vy nhận được tin nhắn lạ: “Nếu cô muốn giữ dự án, hãy gặp tôi. Tôi biết nhiều hơn cô nghĩ.” Tin nhắn kèm theo địa chỉ một quán cà phê yên tĩnh ở ngoại ô.
Vy cân nhắc rất lâu. Đây rõ ràng là một cái bẫy, nhưng đồng thời cũng có thể là cơ hội để biết thêm sự thật. Sau khi bàn với Trần Duy, cuối cùng cô quyết định đi, nhưng đi cùng sự chuẩn bị. Duy sắp xếp một đội nhỏ theo dõi xung quanh, đảm bảo an toàn.
Người đợi Vy trong quán là một nhân viên cấp trung của Orion – Hữu Lâm. Anh ta từng thuộc bộ phận nghiên cứu, sau đó bị điều chuyển, nghe nói do không hợp với quản lý. Hữu Lâm cúi đầu chào rồi mở lời: “Tôi không thích Linh, nhưng cô ta đang nắm quá nhiều người. Tôi tình cờ biết được vài tài liệu liên quan đến hợp đồng ngầm giữa Linh và Saphira. Nếu cô dám, tôi sẽ giao cho cô.”
Vy không biểu lộ cảm xúc, chỉ hỏi: “Tại sao anh giúp tôi?”
Lâm cười nhạt: “Bởi vì cô khác cô ta. Cô làm việc dựa trên năng lực, không dựa vào thủ đoạn. Tôi muốn thấy công ty này phát triển chứ không biến thành sân sau cho Saphira.”
Sau khi chắc chắn không có bẫy, Vy nhận lấy tập tài liệu. Những con số, chữ ký và dấu mộc trong đó xác nhận điều Duy từng nói. Linh không chỉ ngầm liên hệ, mà còn trực tiếp chia sẻ thông tin mật của Orion cho đối thủ.
Tối hôm ấy, Vy gặp lại Duy tại văn phòng riêng. Hai người ngồi đối diện, tập tài liệu trải rộng trên bàn. Duy nhìn cô chăm chú: “Đây là chứng cứ nặng ký. Chỉ cần công bố, Linh coi như xong.”
Vy đáp, giọng bình thản nhưng ánh mắt kiên định: “Chưa phải lúc. Nếu chúng ta tung ra ngay, cô ta sẽ tìm cách biến mình thành nạn nhân. Tôi muốn cô ta tự lộ mặt trước toàn bộ ban lãnh đạo. Chỉ khi ấy, cú đánh mới đủ nặng để cô ta không thể gượng dậy.”
Duy khẽ cười, ánh mắt ánh lên sự tôn trọng. “Cô đã không còn là người phụ nữ chỉ biết chịu đựng nữa. Giờ đây, cô tính toán chẳng khác gì một kỳ thủ lão luyện.”
Vy ngẩng đầu, ánh mắt không hề chùn bước: “Vì tôi hiểu, lần này không còn là chuyện của riêng mình. Đây là tương lai của Orion.”
Trong bóng tối ngoài cửa kính, thành phố rực sáng ánh đèn, như minh chứng cho quyết tâm của cô gái trẻ đang chuẩn bị cho nước cờ phản công đầu tiên.