xui tận mạng

Chương 3: Áo đỏ vận may… hay vận toang?


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng hôm sau, Tèo bật dậy như thể vừa tìm ra bí quyết thành công: “Mặc đồ đỏ để hút may mắn!”.
Tủ đồ của Tèo vốn nghèo nàn, tìm mãi mới thấy một cái áo phông đỏ chót mua từ hồi khuyến mãi “mua 1 tặng 1” ở chợ. Vải thì mỏng, cổ thì giãn, nhưng Tèo tin: “Quan trọng là màu, không phải chất lượng!”.

Bước ra đường, Tèo cảm thấy… tự tin khác thường. Bác Năm bán xôi nhìn Tèo rồi xuýt xoa:
– Ủa, bữa nay Tèo đỏ rực dữ hen, trúng số chưa?
Tèo cười bí hiểm:
– Chưa, nhưng sắp rồi!

Đi làm thêm ở quán cà phê, Tèo thấy khách hôm nay đông bất thường. Cậu nghĩ: “Áo đỏ đúng là linh nghiệm”. Nhưng chưa kịp vui thì một vị khách bưng ly cà phê nóng đi ngang, vấp vào ghế… xoảng! – nguyên ly cà phê hắt thẳng vào ngực Tèo, biến cái áo đỏ thành đỏ-đen loang lổ.

Tèo chạy vào nhà vệ sinh rửa tạm, nhưng máy sấy tay bị kẹt, gió phun ra… bụi trắng như bột mì, phủ kín cả người. Bước ra, mọi người nhìn Tèo như nhìn một cái bánh bao di động.

Đã thế, buổi trưa Tèo chạy xe đi giao hàng. Đèn đỏ, Tèo dừng lại chờ, thì một nhóm quảng cáo đường phố thấy áo Tèo “hợp concept” quá, chạy lại chụp hình:
– Anh ơi đứng yên nha, tụi em chụp hình anh làm poster cho lễ hội mùa hè!
Tèo chưa kịp phản ứng thì ảnh mình… xuất hiện trên banner to đùng trước cổng chợ, kèm dòng chữ: “Tham gia thi… ăn ớt siêu cay”.

Chiều về, Tèo định ghé siêu thị mua đồ, ai ngờ bị bảo vệ chặn lại vì tưởng là… nhân viên mặc đồng phục đỏ của siêu thị và yêu cầu vào khuân hàng ra xe tải. Dù giải thích mãi, cuối cùng Tèo vẫn bị kéo đi… bưng cả chục thùng mì gói mới được thả.

Tối đó, Tèo nằm dài, nhìn cái áo đỏ đang phơi ngoài sân, thở dài:
– Mặc đồ đỏ đúng là mang vận… toang!


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.