xuyên không về quá khứ - tôi liền trở thành học bá

Chương 31: Bức màn dần hé mở


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày hôm sau, không khí trong lớp càng trở nên ngột ngạt. Những lời đồn thổi không còn dừng ở mức thì thầm nữa, mà đã len lỏi vào từng cuộc trò chuyện. Nam cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng đôi mắt cậu ta lộ rõ sự căng thẳng.

Tuấn thì vẫn điềm nhiên, như thể chẳng có chuyện gì. Thế nhưng, từng bước trong kế hoạch của cậu đang được hé lộ.

Trong tiết Tin học, cô giáo trả lại USB cho lớp trưởng sau khi kiểm tra. Trên bàn giáo viên, Tuấn bất ngờ hỏi:
– Cô ơi, hôm trước USB này bị thay đổi nội dung đúng không ạ?

Cả lớp đồng loạt quay lại. Cô gật đầu:
– Ừ, lúc cô mở ra thì thấy có vài file bị sửa đổi. Nhưng may là cô có bản lưu dự phòng.

Không khí chấn động. Mắt mọi người đồng loạt đổ dồn về Nam. Bởi chỉ có một số ít người hôm đó ở lại lớp, và ai cũng biết Nam là người cuối cùng cầm cái USB để “kiểm tra giúp”.

Tuấn không nói thêm gì, chỉ mỉm cười và thản nhiên:
– Vậy là chúng ta có thể khoanh vùng nghi phạm rồi.

Cả lớp xôn xao, bàn ghế xịch chuyển, những tiếng thì thào to nhỏ vang lên khắp nơi. Một bạn nữ rụt rè cất tiếng:
– Em… em có chụp lại được ảnh hôm đó. Nam đang cầm USB đứng trước bàn máy.

Câu nói như một nhát dao bổ thẳng xuống. Nam giật nảy, mặt đỏ bừng, vội vàng chống chế:
– Tôi… tôi chỉ mượn để xem qua thôi, không làm gì cả!

Nhưng lời biện minh ấy chẳng đủ sức xóa đi sự ngờ vực đang bùng lên. Những ánh mắt nghi kỵ, những lời thì thầm dồn dập như những đợt sóng. Cán cân đã nghiêng, và lần này nghiêng hẳn về phía Nam.

Tuấn ngồi đó, tay khẽ gõ nhịp trên mặt bàn, ánh mắt sắc lạnh. “Bức màn” đang dần được kéo lên, để lộ một phần sự thật. Nhưng cậu biết, để kết thúc cuộc chơi này, cậu cần nhiều hơn thế.

Bởi Nam – một kẻ từng quen với quyền lực và mưu mẹo – chắc chắn sẽ không dễ dàng chịu khuất phục.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Đang
Xem Nhiều
×