Nam bắt taxi tới nhà Long , anh dừng chân tại nhà vệ sinh công cộng , hình bóng của My đập vào mắt anh - một bộ dạng thảm thương , phờ phạc đến khó nhận ra . Đầu tóc bù xù , quần áo nhăn nhúm vô tình biến My thành bà lão dù cô chỉ mới gần hai lăm .
" Có chuyện gì vậy , My ? " Anh phát hiện má trái của My in hằn dấu vết năm ngón tay đỏ lừ . Dường như cô ko muốn để anh thấy nên đã cố gắng dùng mũ che hết nửa đầu và đeo khẩu trang sau khi anh thấy , cô rưng rưng nước mắt , cầu xin anh : " Xin cậu hãy nhận nuôi con mình , mình ko muốn để con rơi vào tay hai mẹ con nhà Long đâu , anh ta quá khốn nạn , đáng ghét như mẹ anh ta vậy "
Nam dù ko hiểu ý định của My nhưng để cô ko lo lắng , anh liền gật đầu .
Sau đó anh đưa My tới một căn hộ chung cư bình thường ko quá cao cấp , anh sợ Long sẽ tìm ra cô nên mới để cô ở đây . Còn mấy tháng nữa là cô sẽ sinh , đồng nghĩa với việc anh sẽ vất vả gấp ba lần . Thứ nhất chuyện ở công ty , một mình anh phải gánh hết ; thứ hai anh phải chăm sóc , ở bên cạnh Thương và cuối cùng là đưa My đi khám sức khoẻ , mua quần áo trẻ sơ sinh và các vật dụng cá nhân cho hai mẹ con . Chưa bao giờ anh lại nhiều việc đến như thế này .
" Tớ định đợi cậu sinh con xong , tớ sẽ nhận nuôi con của cậu " Nam rót nước ấm cho My uống , anh chăm chú theo dõi phản ứng của cô . Vì suy cho cùng Thương và My là hai chị em tốt , chắc chắn nếu Thương biết sẽ hiểu cho cô thôi .
" Cũng được , nếu con mình có mẹ là Thương và bố là cậu thì mình quá yên tâm rồi "
Có lẽ đây chính là giải pháp tốt nhất đối với My , Nam tạm biệt cô để tới bệnh viện thăm Thương . Cô vợ bé nhỏ của anh , anh đang rất phiền lòng khi mà mấy hôm nữa anh phải đi công tác , bố mẹ vợ phải về quê thì ai sẽ chăm sóc cho Thương đây . Xe taxi đi qua quán cháo ngao ngon nức tiếng giữa lòng Hà Nội , anh ko kìm được xuống xe , đứng đợi ba mươi bảy phút để mua về hai tô cháo nóng hổi . Một tô anh mang tới cho My và tô còn lại cho vợ .
Anh gặp bố mẹ vợ đang chuẩn bị ra ngoài , nhớ tới chuyện của My , anh nghĩ cũng nên bàn với hai người họ trước khi nói với Thương . Tuy nhiên ko ngờ sau khi anh nói xong , cả hai đều gật đầu đồng ý , theo họ thì My và Thương chơi thân từ nhỏ , đi đâu cũng có nhau nên chắc chắn Thương sẽ ko từ chối và sẽ hiểu cho My thôi .
" Mấy người nói chuyện gì vậy ? " Thương mệt mỏi bước ra từ nhà vệ sinh , ko ngờ lại gặp người quen .
Mẹ cô dúi vào người Nam , ra hiệu cho anh . Sau đó bố mẹ vợ liền nói : " Bố mẹ đi về nhà lấy đồ , con ở lại với chồng nhé " rồi bỏ đi . Còn lại anh và Thương , anh có cảm giác hơi bí bách khi mà ko biết bắt đầu từ đâu . Nhưng vì con của My , anh quyết định vào chủ đề chính , anh nói :
" Anh đã nói chuyện với bố mẹ rồi , anh muốn chúng ta nhận nuôi con " Ko thấy Thương phản ứng , anh đinh ninh cô sẽ ko phản đối : " Anh biết em rất đau lòng khi mất con và anh cũng vậy do đó anh tin nếu nhận con nuôi , chắc chắn niềm vui sẽ lại tìm tới chúng ta thôi "
" KHÔNG " Ánh mắt điềm tĩnh của Thương phản ứng chậm chạp , cô nhìn Nam bằng sự căm ghét , giống như việc anh vừa cướp đi thứ gì đó vô cùng quan trọng với cô mà theo cô đó chính là " con " .
Nam hơi sững người , anh thoảng thốt hỏi lại : " Em sao vậy ? "
Cô đăm đăm coi người trước mắt mình là kẻ thù đã giết con , gân xanh nổi lên cô , sự bực tức trào dâng đến đỉnh điểm .
" Anh nghĩ tôi sẽ nuôi con của anh và chị My sao ? Tôi ko phải con ngốc vì thế nếu muốn , tôi sẽ tự sinh , ko làm phiền tới hai người " Cô đã bí mật theo dõi Nam , để rồi chứng kiến cảnh hai người ôm nhau thân mật và cô nghe lỏm được My nói với anh " Xin .....cậu.....hãy nuôi .....con của chúng ta " Vì ở khá xa nên cô chỉ nghe được như thế .