yêu nhầm kẻ thù

Chương 5: Khi cảm xúc va chạm – Những thử thách mới


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sáng sớm, Lục Thanh Vy bước vào văn phòng với tâm trạng pha lẫn háo hức và căng thẳng. Những ngày hợp tác vừa qua với Hàn Dạ Minh đã khiến cô nhận ra rằng, không chỉ công việc, mà cả cảm xúc của cô cũng đang dần bị chi phối. Cô biết rằng bản thân đã bị thu hút bởi người đàn ông lạnh lùng nhưng đầy sức hút này, nhưng chưa dám thừa nhận với chính mình.

Khi Thanh Vy vừa đặt cặp xuống bàn và mở laptop, Hàn Dạ Minh bước vào, ánh mắt sắc bén dõi theo từng cử chỉ của cô. Anh đứng lặng một lúc, dường như đang đánh giá tình hình, rồi mới nói: “Dữ liệu hôm qua đã ổn, nhưng hôm nay chúng ta cần tiến hành phân tích sâu hơn. Em theo tôi.”

Thanh Vy gật đầu, cố gắng giữ bình tĩnh. Cô biết rằng hôm nay sẽ là một ngày dài, với áp lực công việc cao và thử thách mới đang chờ đợi.

Ngay khi họ bắt đầu rà soát dữ liệu, một đồng nghiệp trẻ bước tới, vẻ mặt hơi khó chịu: “Nghe nói Dạ Minh hôm nay lại làm việc riêng với Lục Thanh Vy? Tôi nghĩ cô ấy không nên đảm nhận phần phân tích quan trọng một mình.”

Thanh Vy nhíu mày, không muốn tranh cãi, nhưng Hàn Dạ Minh lại nhướng mày nhìn thẳng vào đồng nghiệp đó: “Cô ấy đủ năng lực. Nếu em muốn tham gia, tôi sẽ phân công lại, nhưng không cần phải nghi ngờ năng lực người khác.”

Không khí trong phòng trở nên căng thẳng. Đồng nghiệp kia cắn môi, nhưng không nói gì thêm. Thanh Vy thầm nghĩ: Hàn Dạ Minh thật sự… bảo vệ mình? Cô cảm thấy một sự ấm áp lạ lùng len vào trong lòng.

Cả buổi sáng trôi qua với nhịp độ nhanh. Thanh Vy và Hàn Dạ Minh phải xử lý những dữ liệu phức tạp, tìm ra những con số mâu thuẫn và chỉnh sửa để dự án “Tinh Hoa” không bị trì hoãn. Mỗi khi Thanh Vy gặp khó khăn, Hàn Dạ Minh lại nhanh chóng chỉ dẫn, ánh mắt anh luôn dõi theo cô.

Đôi lúc, khi tay họ vô tình chạm nhau khi cùng điều chỉnh số liệu, Thanh Vy cảm nhận được một luồng điện nhẹ chạy qua cơ thể, tim đập nhanh hơn. Cô cố gắng tập trung vào công việc, nhưng ánh mắt Hàn Dạ Minh, dù bình thản, vẫn khiến cô rung động.

Buổi trưa, khi mọi người ra ngoài ăn, Hàn Dạ Minh và Thanh Vy ở lại văn phòng để rà soát các báo cáo cuối cùng. Không gian yên tĩnh, chỉ có tiếng lạch cạch bàn phím, nhưng bầu không khí lại đầy sức hút và căng thẳng.

“Em cần nghỉ không?” Hàn Dạ Minh bất ngờ hỏi, giọng điệu điềm tĩnh nhưng ẩn ý quan tâm.

Thanh Vy lắc đầu, nhưng trong lòng lại cảm thấy ấm áp: “Tôi ổn, chỉ muốn hoàn tất mọi thứ thôi.”

Một vài phút sau, Hàn Dạ Minh cúi xuống để chỉnh sửa một chi tiết, khoảng cách giữa họ chỉ còn vài cm. Thanh Vy có thể cảm nhận được hơi ấm từ anh, ánh mắt họ chạm nhau, và một khoảnh khắc im lặng trôi qua. Cô cảm thấy tim mình đập mạnh, nhưng không rút lui.

Buổi chiều, thử thách mới xuất hiện. Một phần dữ liệu quan trọng từ khách hàng không thể truy cập, buộc cả hai phải nhanh chóng tìm cách xử lý. Thanh Vy đề xuất một phương án, Hàn Dạ Minh gật đầu, và họ cùng nhau thao tác, phối hợp nhịp nhàng.

Trong quá trình xử lý, một lần nữa tay họ vô tình chạm nhau. Thanh Vy đỏ mặt, nhưng Hàn Dạ Minh chỉ liếc cô một cái, rồi tập trung vào màn hình. Dù bên ngoài vẫn lạnh lùng, nhưng Thanh Vy cảm nhận được một sự quan tâm tinh tế từ anh.

Khi dữ liệu cuối cùng được khôi phục, cả hai thở phào nhẹ nhõm. Hàn Dạ Minh đứng dậy, nhìn Thanh Vy: “Em làm tốt. Hôm nay, sự phối hợp của chúng ta rất hiệu quả.”

Thanh Vy đỏ mặt, cúi đầu. Câu nói ngắn ngủi nhưng khiến cô cảm thấy tim mình như vừa được sưởi ấm. Cô nhận ra rằng tình cảm dành cho Hàn Dạ Minh đã vượt qua sự bối rối ban đầu, và cô bắt đầu muốn gần gũi anh hơn, dù chưa dám thừa nhận.

Nhưng drama chưa kết thúc. Một đồng nghiệp khác, vốn ghen tỵ với sự chú ý Hàn Dạ Minh dành cho Thanh Vy, bắt đầu lan truyền tin đồn trong văn phòng: “Nghe nói Hàn Dạ Minh và Lục Thanh Vy sắp trở thành một cặp?”

Thanh Vy nghe được, cảm thấy vừa xấu hổ vừa bực. Cô biết rằng Hàn Dạ Minh sẽ không hài lòng nếu tin đồn này ảnh hưởng đến công việc. Khi cô nhìn anh, ánh mắt anh vẫn bình thản, nhưng gương mặt nghiêm nghị: “Đừng để lời đồn thổi ảnh hưởng đến công việc. Tập trung vào dự án.”

Cô gật đầu, cố gắng kìm nén cảm xúc. Nhưng trong lòng, một luồng cảm giác lạ lùng len lỏi: vừa muốn chứng tỏ năng lực, vừa muốn được gần gũi và nhận sự quan tâm của anh.

Buổi tối, khi văn phòng gần như trống, Thanh Vy ở lại để rà soát lại các chi tiết cuối cùng. Hàn Dạ Minh cũng ở lại, và họ tiếp tục làm việc sát nhau. Khoảnh khắc im lặng, ánh mắt chạm nhau, cử chỉ vô tình nhưng đầy ý nghĩa, khiến trái tim Thanh Vy rung động không ngừng.

Khi hoàn tất, Hàn Dạ Minh đứng dậy, nhìn cô: “Hôm nay, em đã chứng tỏ được năng lực và sự kiên nhẫn. Tôi hài lòng.”

Thanh Vy đỏ mặt, cúi đầu, tim đập mạnh. Lần đầu tiên, cô cảm nhận được rằng, không chỉ công việc, mà cả cảm xúc giữa họ đang phát triển từng ngày. Hiểu lầm và tin đồn vẫn tồn tại xung quanh, nhưng giữa họ, một sự tin tưởng và tình cảm tinh tế đã bắt đầu hình thành.

Ngày hôm ấy khép lại, Thanh Vy rời văn phòng trong tâm trạng vừa mệt mỏi vừa hạnh phúc. Cô biết rằng hợp tác với Hàn Dạ Minh không chỉ là thử thách năng lực, mà còn là hành trình khám phá cảm xúc – một thứ tình cảm vừa bực bội, vừa tò mò, vừa khiến cô không thể rời mắt khỏi anh. Ngọn lửa định mệnh đã được thắp lên mạnh mẽ, hứa hẹn những ngày tiếp theo sẽ đầy xung đột, bất ngờ, và những khoảnh khắc tình cảm mãnh liệt.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×