Ngày hôm sau, Lục Thanh Vy bước vào văn phòng với tâm trạng vừa hồi hộp vừa căng thẳng. Sau những sự kiện liên tiếp trong dự án “Tinh Hoa”, cô nhận ra rằng, cảm xúc dành cho Hàn Dạ Minh đã không còn có thể kiểm soát. Mỗi lần nhìn anh, trái tim cô lại nhói lên một cảm giác vừa bối rối vừa ngọt ngào, nhưng cô chưa dám thừa nhận với chính mình.
Khi Thanh Vy vừa đặt cặp xuống bàn và mở laptop, Hàn Dạ Minh bước vào, ánh mắt sắc bén nhưng không còn hoàn toàn lạnh lùng. Anh đứng lặng một lúc, dường như đang quan sát cô, rồi mới nói: “Hôm nay, chúng ta cần rà soát lại toàn bộ dữ liệu trước khi gửi cho khách hàng. Em đã sẵn sàng chưa?”
Thanh Vy gật đầu, cố gắng giữ bình tĩnh. “Vâng, tôi đã chuẩn bị đầy đủ.”
Nhưng ngay khi bắt đầu, một đồng nghiệp khác bước vào, vẻ mặt khó chịu. “Nghe nói hôm nay cô ấy sẽ thuyết trình trước khách hàng? Tôi không nghĩ cô ấy đủ khả năng.”
Thanh Vy nhíu mày, nhưng Hàn Dạ Minh chỉ liếc nhìn đồng nghiệp đó, giọng điệu sắc lạnh: “Em ấy đủ khả năng. Nếu muốn, cô có thể tham gia hỗ trợ, nhưng không được phép nghi ngờ năng lực người khác.”
Không khí trong phòng trở nên căng thẳng. Thanh Vy cảm thấy vừa xấu hổ vừa bực, nhưng đồng thời thấy ấm áp. Hàn Dạ Minh không chỉ bảo vệ cô, mà còn tin tưởng tuyệt đối vào năng lực của cô. Khoảnh khắc ấy khiến trái tim cô rung động, cảm giác vừa bực bội vừa hạnh phúc.
Trong quá trình rà soát dữ liệu, một số lỗi nhỏ xuất hiện. Thanh Vy nhanh chóng phát hiện, chỉ ra cho Hàn Dạ Minh. Anh nhìn cô, ánh mắt vừa thán phục vừa nghiêm nghị: “Em thật sự cẩn thận và tỉ mỉ.”
Cảm giác hạnh phúc len lỏi trong lòng Thanh Vy. Lời khen từ Hàn Dạ Minh, dù ngắn gọn, nhưng lại làm tim cô nhảy loạn nhịp. Cô nhận ra rằng, tình cảm của cô dành cho anh không còn là sự tò mò hay bối rối, mà đã trở thành rung động thực sự.
Buổi trưa, khi văn phòng vắng người, Hàn Dạ Minh bất ngờ hỏi: “Em có muốn ăn trưa cùng tôi không? Tôi muốn bàn về phần dữ liệu mới.”
Thanh Vy hơi ngạc nhiên nhưng gật đầu. Trong lúc đi ra ngoài, khoảng cách giữa họ gần hơn, ánh mắt thoáng chạm nhau, và một luồng cảm giác ấm áp len vào trong lòng cô. Cô nhận ra rằng, dẫu công việc vẫn căng thẳng, nhưng những khoảnh khắc gần gũi như thế khiến trái tim cô rung động không ngừng.
Sau bữa trưa, khi trở về văn phòng, một sự cố mới xảy ra. Dữ liệu từ khách hàng bị sai lệch nghiêm trọng, buộc cả hai phải phối hợp khẩn trương. Thanh Vy đề xuất phương án xử lý, Hàn Dạ Minh gật đầu, và họ cùng nhau thao tác, phối hợp nhịp nhàng.
Trong quá trình làm việc, một vài lần tay họ vô tình chạm nhau. Thanh Vy đỏ mặt, nhưng Hàn Dạ Minh chỉ liếc cô một cái rồi tiếp tục làm việc. Dẫu bên ngoài lạnh lùng, nhưng Thanh Vy cảm nhận được sự quan tâm tinh tế từ anh.
Khi dữ liệu cuối cùng được khôi phục, cả hai thở phào nhẹ nhõm. Hàn Dạ Minh đứng dậy, ánh mắt vừa sắc bén vừa thán phục: “Em làm tốt. Hôm nay, sự phối hợp của chúng ta rất hiệu quả.”
Thanh Vy đỏ mặt, cúi đầu, tim đập mạnh. Câu nói ngắn gọn nhưng khiến cô cảm thấy trái tim như được sưởi ấm. Cô nhận ra rằng tình cảm dành cho Hàn Dạ Minh đã vượt qua mức tò mò hay bối rối ban đầu.
Nhưng drama mới lại xuất hiện. Một đồng nghiệp chứng kiến cảnh Thanh Vy và Hàn Dạ Minh ngồi sát nhau trong văn phòng, và ngay lập tức tin đồn lan truyền: “Nghe nói họ có gì đó… chắc sắp thành một cặp.”
Thanh Vy nghe được, cảm thấy vừa xấu hổ vừa tức giận. Cô biết rằng Hàn Dạ Minh sẽ không hài lòng nếu tin đồn này ảnh hưởng đến công việc. Khi cô nhìn anh, ánh mắt anh vẫn bình thản nhưng nghiêm nghị: “Đừng để lời đồn thổi làm phân tâm. Tập trung vào dự án.”
Cô gật đầu, cố gắng kìm nén cảm xúc. Nhưng trong lòng, cô nhận ra rằng dù tin đồn và hiểu lầm tồn tại, cảm xúc giữa họ đã mạnh mẽ hơn bất cứ lúc nào. Họ không chỉ là đồng nghiệp, mà còn là những người đang dần tin tưởng và quan tâm lẫn nhau.
Tối đến, khi văn phòng trống hẳn, Thanh Vy ở lại hoàn tất các báo cáo cuối cùng. Hàn Dạ Minh cũng ở lại. Họ ngồi sát nhau, cùng nhau rà soát từng chi tiết. Khoảnh khắc im lặng, ánh mắt chạm nhau, và cử chỉ vô tình nhưng đầy ý nghĩa khiến trái tim Thanh Vy rung động mạnh.
Trong lúc làm việc, Thanh Vy bất ngờ bị đau chân do đứng lâu, Hàn Dạ Minh ngay lập tức nắm lấy cô, giúp cô đứng vững. “Em ổn chứ?” Anh hỏi, giọng điệu vừa lo lắng vừa nghiêm nghị.
Thanh Vy cảm thấy tim mình đập mạnh, vừa bối rối vừa xúc động: “Vâng… cảm ơn anh.”
Khoảnh khắc ấy, khoảng cách giữa họ gần như biến mất. Thanh Vy cảm nhận được hơi ấm từ cơ thể anh, ánh mắt đầy quan tâm, khác hẳn sự lạnh lùng thường thấy. Cô nhận ra rằng, tình cảm của cô dành cho Hàn Dạ Minh không chỉ là ngưỡng mộ hay tò mò, mà đã trở thành rung động thực sự.
Khi mọi thứ hoàn tất, Hàn Dạ Minh đứng dậy, nhìn cô: “Hôm nay em đã chứng tỏ năng lực, sự kiên nhẫn và cả trách nhiệm. Tôi hài lòng.”
Thanh Vy đỏ mặt, cúi đầu, tim đập mạnh. Lần đầu tiên, cô cảm nhận được rằng, không chỉ công việc, mà cả cảm xúc giữa họ đang phát triển từng ngày. Hiểu lầm, tin đồn vẫn tồn tại xung quanh, nhưng giữa họ, một sự tin tưởng và tình cảm tinh tế đã bắt đầu hình thành, sẵn sàng cho những thử thách tiếp theo.
Ngày hôm ấy khép lại, Thanh Vy rời văn phòng trong tâm trạng vừa mệt mỏi vừa hạnh phúc. Cô biết rằng hợp tác với Hàn Dạ Minh không chỉ là thử thách năng lực, mà còn là hành trình khám phá cảm xúc – một thứ tình cảm vừa bực bội, vừa tò mò, vừa khiến cô không thể rời mắt khỏi anh. Ngọn lửa định mệnh đã được thắp lên mạnh mẽ, hứa hẹn những ngày tiếp theo sẽ đầy xung đột, bất ngờ, và những khoảnh khắc tình cảm mãnh liệt.