yêu nhầm kẻ thù

Chương 9: Khi tình cảm bắt đầu hé lộ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ngày hôm ấy, văn phòng tràn ngập không khí khẩn trương. Dự án “Tinh Hoa” đang ở giai đoạn quyết định, và mọi chi tiết đều phải được rà soát cẩn thận. Lục Thanh Vy bước vào, trái tim đập nhanh, vừa vì áp lực công việc, vừa vì cảm giác lạ lùng khi nhìn thấy Hàn Dạ Minh từ xa.

Anh đang đứng trước bàn làm việc, ánh mắt sắc bén dõi theo từng con số, từng chi tiết. Khi nhìn thấy cô, ánh mắt anh thoáng dịu lại, nhưng vẫn giữ nét nghiêm nghị. Thanh Vy hít sâu, cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng trái tim cô liên tục nhói lên.

Ngay khi cô mở laptop để rà soát dữ liệu, Hàn Dạ Minh bước lại, đứng sát bên: “Hôm nay, em sẽ thuyết trình với khách hàng. Cần tôi hỗ trợ không?”

Thanh Vy lắc đầu, nhưng giọng nói hơi run: “Tôi… tôi có thể tự làm, nhưng nếu có anh ở bên, tôi sẽ cảm thấy an tâm hơn.”

Hàn Dạ Minh nhướng mày, ánh mắt dịu đi, rồi gật đầu: “Tốt. Chúng ta phối hợp nhịp nhàng, không để xảy ra sai sót.”

Buổi sáng trôi qua trong nhịp độ căng thẳng. Thanh Vy phải giải thích chi tiết từng con số trước Hàn Dạ Minh và đồng nghiệp. Mỗi khi cô gặp khó khăn, ánh mắt anh liếc nhìn, một cái gật nhẹ hoặc cúi xuống chỉ dẫn, khiến cô vừa căng thẳng vừa thấy an tâm.

Khoảnh khắc đáng nhớ xảy ra khi tay họ vô tình chạm nhau khi cùng rà soát số liệu. Thanh Vy đỏ mặt, nhưng Hàn Dạ Minh chỉ liếc cô một cái rồi tiếp tục làm việc. Tuy lạnh lùng, nhưng Thanh Vy cảm nhận được sự quan tâm sâu sắc từ anh. Cảm giác gần gũi, ấm áp lan tỏa trong lòng cô, khiến tim cô đập nhanh không ngừng.

Buổi trưa, cả hai rời văn phòng cùng nhau để ăn nhanh. Trên đường đi, Hàn Dạ Minh bất ngờ hỏi: “Em có muốn nói rõ với tôi về cảm giác của mình không?”

Thanh Vy ngạc nhiên, đỏ mặt, cảm giác tim mình như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực: “Cảm giác… anh ý nói gì cơ?”

Anh nghiêm túc nhìn cô: “Tôi nhận thấy em đang thay đổi, và tôi muốn hiểu rõ. Nếu có gì, hãy thẳng thắn.”

Khoảnh khắc ấy khiến Thanh Vy bối rối, nhưng đồng thời cảm thấy rung động mạnh mẽ. Cô biết rằng anh đã nhìn thấy những cảm xúc mà cô cố gắng giấu kín. Cô cúi đầu, giọng run run: “Tôi… tôi cũng không chắc, nhưng… tôi nghĩ mình… thích anh.”

Hàn Dạ Minh im lặng một lát, ánh mắt tràn đầy quan tâm. “Tôi cũng vậy,” anh nói, giọng điệu điềm tĩnh nhưng ẩn chứa cảm xúc mãnh liệt.

Cảm giác bối rối, hạnh phúc và hồi hộp đồng loạt tràn về trong lòng Thanh Vy. Khoảnh khắc ấy, dường như mọi áp lực công việc, mọi hiểu lầm, tin đồn đều tan biến, chỉ còn lại sự kết nối tinh tế giữa hai trái tim.

Tuy nhiên, drama không dừng lại ở đó. Một đồng nghiệp khác, vốn ghen tỵ với sự quan tâm Hàn Dạ Minh dành cho Thanh Vy, bắt đầu lan truyền tin đồn trong văn phòng: “Nghe nói họ có gì đó, chắc sắp thành một cặp, lại còn ưu tiên nhau trong công việc.”

Thanh Vy nghe được, vừa xấu hổ vừa tức giận. Cô biết rằng Hàn Dạ Minh sẽ không hài lòng nếu tin đồn này ảnh hưởng đến công việc. Khi cô nhìn anh, ánh mắt anh vẫn bình thản nhưng nghiêm nghị: “Đừng để lời đồn thổi làm phân tâm. Tập trung vào dự án.”

Buổi chiều, một xung đột lớn xảy ra trong dự án. Một số dữ liệu quan trọng bị sai lệch nghiêm trọng, và đồng nghiệp ghen tỵ lại gây khó dễ. Thanh Vy và Hàn Dạ Minh phải phối hợp khẩn trương, đồng thời xử lý sự ghen tỵ từ những người xung quanh.

Trong quá trình làm việc, Hàn Dạ Minh nhiều lần dừng lại, liếc nhìn Thanh Vy với ánh mắt vừa nghiêm nghị vừa quan tâm. Thanh Vy cảm nhận được luồng cảm xúc tinh tế ấy, khiến trái tim cô rung động mạnh mẽ hơn bao giờ hết.

Khi dữ liệu cuối cùng được chỉnh sửa và dự án tiến triển ổn định, Hàn Dạ Minh đứng dậy, ánh mắt vừa sắc bén vừa thán phục: “Em làm tốt. Sự phối hợp của chúng ta hôm nay rất hiệu quả. Và em cũng đã chứng tỏ được sự kiên nhẫn và bình tĩnh trong áp lực.”

Thanh Vy đỏ mặt, cúi đầu, tim đập mạnh. Câu nói ngắn gọn nhưng khiến cô cảm thấy trái tim như được sưởi ấm. Cô nhận ra rằng, tình cảm dành cho Hàn Dạ Minh đã vượt qua sự bối rối hay tò mò ban đầu. Cô bắt đầu muốn gần gũi anh nhiều hơn, muốn chia sẻ mọi cảm xúc, nhưng vẫn giữ sự thận trọng.

Tối đến, khi văn phòng trống, Thanh Vy ở lại hoàn tất các báo cáo cuối cùng. Hàn Dạ Minh cũng ở lại. Họ ngồi sát nhau, cùng rà soát từng chi tiết. Khoảnh khắc im lặng, ánh mắt chạm nhau, và cử chỉ vô tình nhưng đầy ý nghĩa khiến trái tim Thanh Vy rung động mạnh.

Trong lúc làm việc, Thanh Vy bị đau chân do đứng lâu, Hàn Dạ Minh ngay lập tức nắm lấy cô, giúp cô đứng vững. “Em ổn chứ?” Anh hỏi, giọng điệu vừa lo lắng vừa nghiêm nghị.

Thanh Vy cảm thấy tim mình đập mạnh, vừa bối rối vừa xúc động: “Vâng… cảm ơn anh.”

Khoảnh khắc ấy, khoảng cách giữa họ gần như biến mất. Thanh Vy cảm nhận được hơi ấm từ cơ thể anh, ánh mắt đầy quan tâm. Cô nhận ra rằng tình cảm của cô dành cho Hàn Dạ Minh đã trở thành rung động thực sự, không còn giấu được.

Khi mọi thứ hoàn tất, Hàn Dạ Minh đứng dậy, nhìn cô: “Hôm nay em đã chứng tỏ năng lực, sự kiên nhẫn và cả trách nhiệm. Tôi hài lòng.”

Thanh Vy đỏ mặt, cúi đầu, tim đập mạnh. Cô biết rằng hợp tác với Hàn Dạ Minh không chỉ là thử thách năng lực, mà còn là hành trình khám phá cảm xúc – một thứ tình cảm vừa bực bội, vừa tò mò, vừa khiến cô không thể rời mắt khỏi anh. Ngọn lửa định mệnh đã được thắp lên mạnh mẽ, hứa hẹn những ngày tiếp theo sẽ đầy xung đột, bất ngờ, và những khoảnh khắc tình cảm mãnh liệt.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×