ám ảnh phố vọng nguyệt

Chương 12: Đòn Phản Công Của Người Bạn Cũ


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Ánh sáng chói lòa từ đèn pha xe cảnh sát làm Kha và Thanh nhíu mày. Tiếng còi hú chói tai dường như là sự xác nhận cuối cùng cho việc họ đã thất bại trong hành động bí mật. Hai viên cảnh sát trẻ tuổi bước ra khỏi xe, tay đặt trên bao súng, gương mặt đầy nghi hoặc.

"Hai người làm gì ở đây? Chúng tôi nhận được báo cáo về tiếng súng nổ và sự đột nhập vào khu vực cấm của Tập đoàn Hùng Mạnh," một viên cảnh sát hỏi, giọng điệu sắc lạnh.

Kha biết một lời giải thích bình thường sẽ không hiệu quả. Tập đoàn Hùng Mạnh có thể đã cài cắm người của mình vào mọi cơ quan công quyền. Anh định đưa ra thẻ thám tử tư và cố gắng xoay xở thì bất ngờ, bộ đàm của viên cảnh sát vang lên. Tiếng nói trầm tĩnh, dứt khoát vang vọng trong đêm.

"Đây là Thượng úy Bình. Tôi đang tiếp quản hiện trường. Hai đối tượng là nhân chứng quan trọng trong vụ án cũ của Phố Vọng Nguyệt và đang hỗ trợ điều tra bí mật. Yêu cầu thả họ ngay lập tức và giữ kín thông tin về vụ việc đêm nay."

Viên cảnh sát trẻ nhìn Kha và Thanh, rồi nhìn chiếc xe thể thao bị phá hỏng và hộp điều khiển điện cháy xém. Sự bối rối hiện rõ trên mặt hắn, nhưng mệnh lệnh từ cấp trên là tuyệt đối. Hắn miễn cưỡng cất bộ đàm.

"Các người may mắn đấy," hắn lẩm bẩm. "Mau rời khỏi đây. Nếu chúng tôi gặp lại các người gần khu vực này, các người sẽ không thoát được đâu."

Kha và Thanh vội vã rời đi. Sau khi chạy thoát khỏi khu vực Nguyệt Vọng Tài Chính, Kha lái xe đến một xưởng sửa chữa xe hơi cũ kỹ, nơi một người bạn già của anh, một cựu kỹ thuật viên điện tử, sinh sống và làm việc. Đó là nơi duy nhất anh tin rằng Quyết chưa thể với tới.

Tại nơi ẩn náu tạm thời, Thanh thở phào nhẹ nhõm, nhưng ánh mắt cô vẫn không rời khỏi chiếc thẻ USB. "Thượng úy Bình... anh đã liên lạc với ông ấy?"

Kha lắc đầu. "Không. Tôi không gọi. Tôi đoán anh ấy đã theo dõi tôi từ khi vụ án Trần Đức xảy ra. Anh ấy biết tôi không thể tự mình giải quyết chuyện này. Có lẽ anh ấy đã tin vào những gì tôi nói về Lời Nguyền, hoặc anh ấy đã có thông tin về sự tham gia của Quyết."

Thanh chợt nhớ lại. "Vĩnh. Cựu trợ lý của Thượng úy Bình. Tôi chắc chắn Bình đã biết về sự liên quan của Vĩnh với Tập đoàn Hùng Mạnh. Có lẽ đó là lý do anh ấy giúp chúng ta, vì anh ấy cũng đang tìm kiếm sự thật."

Sáng hôm sau, Thanh bắt đầu công việc giải mã thẻ USB. Kha sắp xếp đồ đạc cá nhân và chuẩn bị cho một cuộc sống bị truy nã. Anh biết rằng sự bảo vệ của Thượng úy Bình chỉ là tạm thời. Quyết sẽ sớm tìm ra cách vô hiệu hóa sự can thiệp này.

Thẻ USB được bảo vệ bởi một hệ thống mã hóa phức tạp, do chính Tập đoàn Hùng Mạnh thiết lập. Thanh, với sự giúp đỡ của các công cụ chuyên dụng, phải mất gần tám giờ để phá vỡ lớp bảo vệ đầu tiên.

Khi lớp mã hóa bị phá vỡ, hàng trăm tập tin hiện ra. Không chỉ là tài liệu chuyển nhượng, mà còn là các bản ghi âm bí mật, email nội bộ và một cuốn sổ cái điện tử ghi lại các khoản hối lộ khổng lồ.

"Thám tử Kha, nhìn xem," Thanh gọi, tay cô run rẩy. "Đây là 'Bản sao Tài liệu chuyển nhượng đầu tiên' mà Vĩnh nhắc đến. Đây là bằng chứng rằng Quyết đã mua chuộc và ép buộc cư dân Vọng Nguyệt ký vào các hợp đồng chuyển nhượng quyền sử dụng đất với giá rẻ mạt, chỉ bằng một phần năm giá trị thực tế. Chữ ký của một số nạn nhân đã bị làm giả, trong đó có cả một số người đã chết trước khi các hợp đồng được ký."

Tập tin đáng sợ nhất là một bản ghi âm. Đó là cuộc đối thoại giữa Vĩnh và một luật sư cấp cao của Tập đoàn Hùng Mạnh, thảo luận về việc làm cách nào để hợp pháp hóa việc sử dụng đất của Nguyệt Vọng Tài Chính, ngay cả khi biết rõ khu đất đó chứa di tích cổ. Luật sư nói rõ ràng rằng "Chủ tịch Quyết đã sắp xếp mọi thứ với cấp cao nhất," và rằng bất kỳ ai cản đường đều sẽ bị xử lý.

Thanh nhấn tạm dừng bản ghi âm, khuôn mặt cô trắng bệch. "Đây không chỉ là gian lận đất đai, Thám tử. Đây là tội ác có tổ chức ở cấp độ cao nhất. Quyết đã sử dụng tiền của tập đoàn để thao túng toàn bộ hệ thống pháp lý và chính trị trong khu vực này. Hắn ta còn hơn cả một con cáo già, hắn ta là một con quái vật được luật pháp bảo vệ."

Kha nhìn vào bản đồ quy hoạch điện tử trên màn hình máy tính bảng. Khu vực di tích Phố Vọng Nguyệt đã bị đánh dấu là "Đã dọn dẹp và sẵn sàng xây dựng." Sự thật là Quyết đã cố gắng che giấu cả di tích lịch sử để che đậy tội ác tham nhũng của mình.

"Chúng ta đã có bằng chứng," Kha nói, giọng anh trầm và kiên định. "Nhưng vấn đề là, chúng ta không thể giao nó cho cảnh sát. Quyết sẽ hủy nó ngay lập tức và biến chúng ta thành tội phạm bị truy nã thực sự. Chúng ta cần một kế hoạch khác."

Họ biết rằng công lý thông thường không thể chạm tới Quyết. Chỉ có ánh sáng công luận mới đủ sức mạnh để đánh sập đế chế của hắn ta.

"Chúng ta cần một người đưa tin," Thanh đề nghị. "Một nhà báo dũng cảm, một người có thể công bố mọi thứ cùng lúc, lan truyền thông tin nhanh hơn tốc độ Quyết có thể đàn áp."

Kha nhớ đến một người. Một nữ phóng viên điều tra mà anh đã từng hợp tác nhiều năm trước, một người nổi tiếng với sự gan góc và khả năng đối đầu với những thế lực đen tối.

"Tôi biết một người," Kha nói, ánh mắt anh lóe lên tia hy vọng. "Nhưng việc tiếp cận cô ấy sẽ là một canh bạc. Cô ấy đang bị giám sát. Và tôi biết Quyết đang tìm kiếm chúng ta khắp thành phố."

Kha và Thanh nhận ra rằng, cuộc chiến chống lại cái ác siêu nhiên đã kết thúc. Giờ đây, họ đang đối đầu với một thứ tà ác phức tạp hơn, một bóng đêm được xây dựng bằng tiền và luật pháp. Họ chỉ có thẻ USB và sự tin tưởng mong manh từ Thượng úy Bình.

Kha lấy ra chiếc Nguyệt Ấn, đặt nó bên cạnh thẻ USB. Hai bằng chứng, một của quá khứ tâm linh và một của tội ác đô thị, giờ đây đã hợp nhất. Cuộc phản công sẽ bắt đầu.

Họ bắt đầu lên kế hoạch chi tiết cho cuộc gặp gỡ bí mật với nữ phóng viên, một kế hoạch đòi hỏi sự chính xác tuyệt đối và rủi ro cao nhất. Họ phải di chuyển trong bóng tối, sử dụng mọi kỹ năng trinh thám và lịch sử học mà họ có, để đưa ánh sáng ra công lý. Đây sẽ là cuộc chạy trốn và phản công cuối cùng.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×