ăn coi nồi, ngồi coi cái nồi có gì ăn hong

Chương 10: Ăn Coi Nồi, Ngồi Coi Cái Nồi Có Gì Ăn Hong


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Đêm khuya, ánh đèn vàng yếu ớt trong căn hộ nhỏ của tôi chiếu lên khuôn mặt thẫn thờ. Tôi ngồi trước bàn làm việc, chiếc phong bì đen bóng nằm đó như một lời thách thức không lời. Những bức ảnh cũ kỹ và các tin nhắn cắt ghép chứa đầy những lời nói sai sự thật, nhằm bôi nhọ danh dự của tôi. Nhưng trong lòng tôi, không còn chỗ cho sự sợ hãi, chỉ có sự quyết tâm không gì lay chuyển.

Câu chuyện đen tối ấy – tôi biết rõ nó đến từ đâu.

Năm năm trước, khi còn là cô gái trẻ ngây thơ bước vào nhà họ Tiêu với bao kỳ vọng, tôi chưa từng nghĩ mình sẽ phải đối mặt với một cuộc chiến thực sự để giữ lấy bản thân mình.

Hồi ức trở lại

Tôi nhớ như in lần đầu tiên tôi bị đẩy ra khỏi group gia đình “Nhà họ Tiêu – Một nhà thân thiết”. Cảm giác bị loại bỏ không chỉ đơn thuần là sự tổn thương, mà là cảm giác bị cô lập, không được thừa nhận như một người trong gia đình. Chồng tôi khi ấy, Tiêu Bắc, chỉ đứng nhìn mà không hề có động thái bảo vệ.

Tôi từng cố gắng níu kéo, nhưng tất cả chỉ như nước đổ đầu vịt. Những lời nói cay nghiệt từ mẹ chồng và các chị gái khiến tôi đau đến tận cùng. Nhưng tôi không gục ngã. Tôi biết mình phải bước ra khỏi cái bóng ấy, không thể mãi chịu đựng.

Trở lại hiện tại, tôi mở điện thoại, gọi cho Lục Thẩm. Giọng anh vang lên ấm áp:

– Có chuyện gì vậy, An?

Tôi kể anh về những bức ảnh và tin nhắn kỳ lạ. Anh lặng người, rồi nghiêm túc:

– Chúng ta sẽ xử lý chuyện này. Tôi sẽ nhờ đội pháp lý và an ninh mạng vào cuộc.

Sự đồng hành của anh khiến tôi cảm thấy nhẹ lòng hơn rất nhiều.

Ngày hôm sau, tôi có buổi làm việc với nhóm truyền thông và luật sư của công ty.

– Các anh cần nhanh chóng tìm ra nguồn gốc của những tin đồn này và dập tắt chúng triệt để. An không phải đối tượng để bị bôi nhọ như vậy – tôi nói với sự cương quyết.

Một luật sư gật đầu:

– Chúng ta sẽ làm việc với các bên liên quan, đồng thời chuẩn bị phương án kiện nếu cần.

Tôi cảm thấy có thêm sức mạnh, không còn đơn độc.

Thời gian trôi đi, bên ngoài vẫn là những cơn sóng dữ của thị phi và sự đố kỵ. Nhưng bên trong tôi, ngọn lửa của sự tự do và khát vọng được thắp sáng mạnh mẽ hơn bao giờ hết.

Lục Thẩm và tôi cùng nhau xây dựng dự án, cùng nhau trải qua những đêm dài bên bàn làm việc, cùng cười, cùng động viên nhau khi gặp khó khăn.

Mỗi ngày bên anh là một ngày tôi được sống thật với chính mình.

Một buổi chiều, khi tôi vừa kết thúc một cuộc họp quan trọng, điện thoại rung lên với số máy lạ.

Người bên kia chỉ nói một câu lạnh lùng:

– Chuyện trong quá khứ chưa kết thúc đâu, Giang An.

Tôi biết đó không phải lời đe dọa vô cớ. Đó là lời nhắc nhở rằng, cuộc chiến của tôi vẫn còn dài.

Tối hôm đó, Lục Thẩm đến nhà tôi, nhìn thấy sự lo lắng ẩn sâu trong mắt tôi, anh nắm lấy tay tôi, nói:

– Không ai có thể làm tổn thương cô nếu tôi còn ở đây.

Tôi cảm nhận được sức mạnh từ tình yêu và sự bảo vệ ấy, tự nhủ bản thân phải kiên cường hơn nữa.

Trong lúc tôi đang nỗ lực làm sáng tỏ mọi thứ, gia đình nhà họ Tiêu bắt đầu có những động thái mới. Họ không chỉ hối hận mà còn muốn xen vào cuộc sống của tôi.

Chị cả Tiêu Hương gọi điện, giọng ngập ngừng:

– An, chị… chị muốn gặp em. Chúng ta có thể làm lại từ đầu không?

Tôi thẳng thắn:

– Chị và gia đình đã không cho tôi cơ hội khi tôi cần nhất. Giờ đây, tôi không còn là cô gái năm đó nữa. Tôi đã chọn con đường của mình, và tôi sẽ không quay lại.

Chị Hương im lặng một lúc lâu rồi cúp máy.

Một tuần sau, tôi nhận được lời mời dự một sự kiện từ công ty. Đó là buổi tiệc tri ân các đối tác lớn của dự án khách sạn Đà Lạt.

Lục Thẩm và tôi xuất hiện cùng nhau, thu hút mọi ánh nhìn bởi sự hài hòa và sức hút mạnh mẽ của cặp đôi quyền lực.

Nhưng giữa chốn đông người, tôi vẫn thấy bóng dáng quen thuộc – Tiêu Bắc – chồng cũ, đứng lặng lẽ phía xa, ánh mắt đầy tiếc nuối nhưng cũng đầy đau đớn.

Tôi thở dài nhẹ nhõm, bước tới bên Lục Thẩm, cảm nhận được rằng mình đang đứng ở đúng nơi thuộc về.

Ngày hôm sau, trong văn phòng, tôi nhận được một cuộc gọi từ một người phụ nữ lạ.

– Giang An, tôi biết tất cả những điều chị từng trải qua. Nếu chị muốn, tôi có thể giúp chị làm sáng tỏ sự thật.

Tôi đồng ý gặp cô ấy trong một quán cà phê nhỏ. Người phụ nữ ấy tên là Mai, là bạn cũ của mẹ tôi – người đã chứng kiến nhiều điều trong quá khứ mà tôi chưa biết.

Mai kể cho tôi nghe về những mưu toan, những âm mưu đen tối trong gia đình họ Tiêu mà tôi chưa từng tưởng tượng được. Cô ấy còn cho tôi biết những bí mật, những con người thật sự đứng sau sự đau khổ của tôi.

Thông tin đó không làm tôi gục ngã mà khiến tôi mạnh mẽ hơn. Tôi biết mình phải dùng sự thật làm vũ khí.

Trở về nhà, tôi ngồi xuống, ánh mắt kiên định.

– Tôi sẽ không để quá khứ tiếp tục làm tổn thương mình.

Tôi gọi Lục Thẩm, nói:

– Anh à, đã đến lúc chúng ta phải chiến đấu đến cùng.

✅ Kết thúc chương 10

Trong chương tiếp theo, Giang An sẽ bắt đầu kế hoạch vạch trần sự thật và đòi lại công bằng cho bản thân, đồng thời tình cảm giữa cô và Lục Thẩm sẽ có bước tiến mới. Bạn có muốn mình viết tiếp không?

Hỏi ChatGPT


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.