Sáng hôm sau, Linh Chi đến công ty với cảm giác vừa hứng khởi vừa lo lắng. Buổi họp nhóm đầu tuần bắt đầu, và cô sẽ trình bày ý tưởng chi tiết cho dự án marketing mới, trực tiếp trước Huy Vũ và các đồng nghiệp.
Khi Linh Chi bước vào phòng họp, ánh mắt Huy Vũ tạm dừng trên cô một nhịp, khiến tim cô đập nhanh hơn bình thường. Dù chỉ là khoảnh khắc ngắn, nhưng Linh Chi cảm nhận một sức hút tinh tế, vừa lạ lẫm vừa kích thích.
Trong lúc trình bày, một slide gặp sự cố. Huy Vũ khẽ nghiêng người qua bàn, bàn tay gần như chạm vào cô khi chỉnh slide, khiến Linh Chi một thoáng đỏ mặt, nhưng đồng thời cảm thấy tự tin hơn nhờ ánh mắt và nụ cười nhẹ của anh.
Sau buổi họp, Huy Vũ yêu cầu Linh Chi ở lại để trao đổi chi tiết dự án. Trong phòng họp nhỏ, không còn đồng nghiệp, chỉ còn hai người và ánh sáng dịu từ đèn trần.
Huy Vũ đứng gần bảng trắng, ánh mắt nhìn cô chăm chú khi giải thích một số chi tiết kỹ thuật. Linh Chi cảm thấy một sự gần gũi đặc biệt, như thể anh đang chú ý từng cử chỉ, từng biểu cảm của cô.
Một lúc, khi Linh Chi hơi nghiêng người để viết ghi chú, Huy Vũ khẽ nhắc cô thẳng lưng, giọng trầm ấm:
“Cô giữ thẳng lưng, sẽ thoải mái hơn và tự tin hơn khi trình bày.”
Khoảnh khắc này khiến Linh Chi đỏ mặt nhưng cảm thấy ấm áp, nhận ra sự quan tâm tinh tế từ anh.
Buổi chiều, khi Linh Chi ra ngoài mua cà phê, Huy Vũ bất ngờ xuất hiện:
“Cô đi một mình? Tôi đi cùng.”
Cả hai đi bộ trong hành lang, ánh nắng chiều phản chiếu qua cửa kính. Huy Vũ đi gần cô, ánh mắt dịu dàng nhưng quyền lực khiến Linh Chi vừa cảm thấy an toàn vừa tò mò về cảm xúc của mình.
Linh Chi thầm nghĩ: “Chỉ vài ngày tiếp xúc, mà anh ấy khiến em cảm thấy vừa gần gũi vừa bị cuốn hút một cách lạ thường.”