ánh dương băng giá và hợp đồng thân mật

Chương 5: Công Việc và Nỗi Ghen


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Sau đêm đầu tiên đầy bất ngờ, Doãn Băng và Lục Dạ bắt đầu một cuộc sống "thân mật" đầy mâu thuẫn. Lục Dạ vẫn lạnh lùng và bá đạo, nhưng sự bá đạo đó giờ đây ẩn chứa một chút quan tâm. Doãn Băng, dù vẫn giữ khoảng cách, đã không còn sợ hãi anh ta nữa. Cô bắt đầu làm việc tại tập đoàn Thiên Hà, chứng minh tài năng thiết kế vượt trội của mình bằng những dự án đầy sáng tạo.

Doãn Băng nhanh chóng trở thành một nhân viên nổi bật, thu hút sự chú ý không chỉ vì tài năng mà còn vì khí chất độc đáo. Điều này vô tình gây ra sự khó chịu cho Lục Dạ.

Trong một buổi trưa tại căng tin công ty, một đồng nghiệp nam tên Viên Thạc, người từng theo đuổi Doãn Băng ở trường đại học, tiến lại gần cô. Viên Thạc vẫn giữ thái độ ga lăng và thân thiện, cố tình gợi lại những kỷ niệm cũ để kéo gần khoảng cách.

"Doãn Băng, cậu vẫn còn nhớ hồi xưa chúng ta cùng nhau thức đêm làm đồ án không? Nhìn cậu bây giờ trưởng thành hơn rất nhiều," Viên Thạc nói, nở một nụ cười ấm áp.

Doãn Băng đang mỉm cười nói chuyện với Viên Thạc thì Lục Dạ, người đang đứng ở một góc khuất, chứng kiến toàn bộ cảnh tượng. Ánh mắt anh ta trở nên sắc lạnh, và một cơn ghen cuồng nhiệt, nguyên thủy bùng lên. Lòng tự tôn của một người đàn ông luôn giữ quyền kiểm soát bị thách thức. Anh ta không thể chịu được cảnh "đồ vật" của mình thân mật với người đàn ông khác.

Lục Dạ lập tức bước tới, kéo mạnh Doãn Băng ra khỏi Viên Thạc mà không nói một lời. Cả căng tin im lặng, nhìn chằm chằm vào sự việc.

Viên Thạc ngạc nhiên: "Ngài Lục, ngài đang làm gì vậy? Chúng tôi chỉ đang nói chuyện thôi mà."

Lục Dạ lướt qua Viên Thạc với ánh mắt đầy khinh bỉ. Anh ta không thèm trả lời, chỉ kéo Doãn Băng vào thang máy dành riêng cho CEO.

Điểm nhấn Tình Cảm/Gợi Cảm

Khoảnh khắc Gợi Cảm: Khi cửa thang máy đóng lại, Lục Dạ dồn Doãn Băng vào một góc. Anh ta không tức giận hay gào thét, mà dùng sự lạnh lùng để trừng phạt.

"Đừng để tôi thấy em thân mật với người khác, dù chỉ là nói chuyện," Lục Dạ thì thầm, giọng anh ta khàn khàn.

Anh ta cúi xuống, hôn cô một cách mạnh mẽ, đầy chiếm hữu. Nụ hôn này không phải là khao khát, mà là một lời cảnh báo, một sự khẳng định quyền sở hữu của anh ta. Lục Dạ dùng răng cắn nhẹ môi cô, như một lời nhắc nhở rằng cô đã có chủ. Doãn Băng, trong giây phút đó, vừa sợ hãi vừa cảm thấy một sự kích thích không thể kìm nén. Cô đáp lại nụ hôn của anh, ngầm thừa nhận quyền lực và sự chiếm hữu của anh ta.

Tình Cảm: Cơn ghen cuồng nhiệt của Lục Dạ đã phá vỡ sự bình tĩnh thường ngày của anh, cho thấy anh ta đã bắt đầu có tình cảm thật sự với Doãn Băng. Anh ta không thể chịu được khi thấy "ánh dương" của mình chiếu sáng lên người khác.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×