anh là cơn nghiện của em

Chương 1: Cuộc Hẹn Đầu Tiên


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Phòng trị liệu tầng mười hai chìm trong ánh sáng vàng nhạt.

Hương bạc hà lan nhẹ trong không khí, mùi đặc trưng mà bác sĩ Lâm An Nhiên luôn dùng để giúp bệnh nhân thư giãn.

Cô đang rà lại hồ sơ buổi sáng — một bệnh nhân mới được ghi chú:

“Nam, 33 tuổi. Rối loạn kiểm soát ham muốn. Không chịu hợp tác điều trị trước đó. Đề nghị chuyển bác sĩ chuyên sâu.”

Cô cau mày.

Rối loạn ham muốn? Lại thêm một người mang danh “bệnh nhân” nhưng thật ra chỉ muốn tìm cảm giác lạ.

Đồng hồ điểm mười giờ.

Cánh cửa bật mở.

Người đàn ông bước vào, cao lớn, áo sơ mi đen cài hờ hai cúc, ánh mắt lạnh mà sâu, giọng nói trầm khàn:

“Chào bác sĩ Lâm. Tôi là Trịnh Duy Thần.”

Khoảnh khắc ấy, không khí như ngưng lại.

An Nhiên thoáng khựng người — không phải vì vẻ ngoài, mà vì cách anh nhìn.

Không giống bệnh nhân tìm đến sự giúp đỡ.

Là ánh nhìn… săn mồi.

Cô giữ giọng bình tĩnh:

– Mời anh ngồi. Anh có thể nói về vấn đề của mình?

Anh dựa người vào ghế, cười nhẹ.

– Tôi… không kiểm soát được bản thân khi đứng gần phụ nữ.

– Anh từng điều trị ở nơi khác?

– Có. Nhưng họ không hiệu quả. Có lẽ vì… họ không đủ “kích thích”.

Giọng anh kéo dài, chậm, như cố tình.

Từng chữ rơi vào tai cô, trượt dọc sống lưng lạnh buốt.

An Nhiên không ngẩng lên, nhưng tay siết chặt bút.

– Trong quá trình trị liệu, tôi yêu cầu khoảng cách tối thiểu một mét. Anh giữ giúp tôi.

Anh khẽ nghiêng đầu, cười:

– Một mét? Nếu tôi… không giữ được thì sao?

Một giây im lặng.

Hương bạc hà trong phòng dường như đặc lại.

Cô nhìn thẳng, bình tĩnh như thể không nghe ra hàm ý khiêu khích ấy.

– Khi đó, tôi sẽ kết thúc buổi trị liệu.

Anh mím môi, ánh mắt khẽ tối.

– Vậy thì… tôi sẽ cố gắng.

Giọng nói ấy trầm xuống, mang thứ gì đó nửa đùa nửa thật.

Buổi trị liệu kéo dài bốn mươi phút.

Anh trả lời các câu hỏi tâm lý với sự tập trung kỳ lạ — mỗi khi cô hỏi, anh không nhìn giấy, mà nhìn thẳng vào mắt cô.

Đôi khi, ánh mắt ấy khiến cô phải tránh đi, sợ rằng nếu tiếp tục nhìn, mình sẽ bị cuốn vào vùng xoáy nguy hiểm ấy.

Khi buổi hẹn kết thúc, cô đứng dậy, giữ thái độ chuyên nghiệp:

– Buổi đầu tiên đến đây. Tôi sẽ lập hồ sơ cho anh. Tuần sau, chúng ta có thể bắt đầu trị liệu nhận thức hành vi.

Anh không đứng lên ngay.

Ngón tay gõ nhẹ mặt bàn.

– Bác sĩ Lâm.

– Vâng?

– Tôi có thể chọn liệu trình riêng không?

– Liệu trình riêng?

Anh mỉm cười:

– Một kiểu trị liệu… tiếp xúc trực tiếp hơn. Tôi tin chỉ có cô mới đủ khả năng.

Ánh mắt anh rơi xuống cổ cô, dừng lại ở đường da trắng nơi cúc áo sơ mi khẽ mở.

Cô hít sâu, khẽ kéo lại cúc áo.

– Ở đây không có liệu trình đó, thưa anh Trịnh.

Anh đứng dậy.

Khoảng cách chưa đến nửa mét.

Mùi hương của anh trộn với bạc hà, khiến không khí như chạm lửa.

– Cẩn thận, bác sĩ. Cô đang đỏ mặt đấy.

Cô lùi một bước, giọng hơi run mà cố giữ bình tĩnh:

– Tôi không cho phép anh vượt giới hạn này lần nữa.

Anh nghiêng người, giọng khẽ như hơi thở:

– Còn nếu tôi nói… tôi thật sự cần cô giúp tôi kiểm soát bản thân, thì sao?

Một giây. Hai giây.

Cô không đáp.

Chỉ có tim đập nhanh bất thường trong lồng ngực.

Anh cười, quay người đi.

– Tôi sẽ đặt lịch lại. Nhưng lần sau, bác sĩ nhớ… đừng tránh xa quá. Tôi mất kiểm soát thật đấy.

Cánh cửa khép lại, để lại mùi hương đàn ông quyện trong không khí, cùng tiếng tim đập hỗn loạn mà An Nhiên cố chối bỏ.

Cô ngồi phịch xuống ghế, tựa đầu ra sau.

Ánh mắt người đàn ông ấy vẫn còn như vệt lửa trong tâm trí.

Cô từng gặp nhiều bệnh nhân có vấn đề tình dục, nhưng chưa ai khiến cô… phải hít sâu để lấy lại bình tĩnh như thế.

Điện thoại rung.

Tin nhắn mới từ số lạ:

“Cảm ơn vì buổi sáng, bác sĩ.

Tôi nghĩ liệu trình này sẽ cần nhiều buổi hơn tôi tưởng.”

Bên dưới là một bức ảnh:

Chiếc cốc cà phê trên bàn trị liệu, nơi cô từng đặt tay, giờ in rõ dấu ngón tay anh chạm vào.

An Nhiên siết chặt điện thoại.

Lần đầu tiên trong nhiều năm hành nghề, cô có linh cảm — bệnh nhân này không chỉ cần trị liệu.

Anh đến để khiến cô… trở thành cơn nghiện của anh.


trước sau
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.
Truyện
Đề Cử
×